Hai Vương Gia Lạnh Lùng Quấn Lấy Hai Vương Phi Nghịch Ngợm
Kỷ Vương cùng các nàng bước qua kết giới đó rồi đi vào bên trong quả cầu, một khung cảnh đẹp hiện ra trước mắt các nàng, xung quanh đều có nhà, cây cối, hoa lá đủ sắc màu. Mọi người đi lại nhộn nhịp không khác gì ở kinh thành, người mua cái nọ người thì mua cái kia, còn có vài người đi đường trò chuyện với nhau.
- Đây là nơi sinh sống của người trong núi cũng giống như ở ngoài kia thôi, không có gì khác biệt! - Kỷ Vương vừa đi vừa nói.
- Ở đây nhộn nhịp quá! - Thanh thích thủ nói.
- Muội lại sắp bắt đầu ham chơi rồi! - Y Vân nhéo mũi Thanh mỉm cười nói.
- Chúng ta đến đây để học tập, muội bớt ham chơi đi! - Nhiên nhìn Thanh bình thản nói.
- Biết rồi! - Thanh bĩu môi nói.
Thu Tâm, Hoan Nhi và Hoan Điệp rồi mỉm cười nhìn ba nàng.
- Nhưng mà vẫn chưa tới sao? - Hoan Điệp thắc mắc nhìn mọi người hỏi. Từ nãy tới giờ đi lâu như vậy cũng chưa tới, haizzz.
- Đến rồi! - Kỷ Vường dừng bước nói.
Nghe thấy vậy các nàng đang vui mừng thì ngước nhìn lên đến đen mặt cái gì mà đến rồi, trước mặt các nàng là hai cây cột bằng đá và bên trên treo một cái bảng là núi Bích Nhan, không đùa chứ. Không lẽ học tập với hai cây cột này.
- Thật sự là đến rồi sao? - Thu Tâm lên tiếng hỏi.
Kỷ Vương nhìn các nàng rồi gật đầu, thấy vậy các nàng liền đen mặt lại, ế sao tự nhiên nghe thấy tiếng quạ kêu trên đầu thế nhể. 😑
Kỷ Vương xoay người lại rồi niệm chú xong rồi bước qua đó....
- Người đâu? Bước qua đó liền biến mất sao? - Hoan Nhi nói xong khoé môi các nàng hơi giật giật.
- Các ngươi còn không đi theo! - Một tiếng nói từ bên kia vọng ra không ai khác chính là giọng của Kỷ Vương nhà ta chứ ai. ( >_
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...