Góc Tối Và Lời Nguyền - Creepypasta

Cô giáo dạy Tiếng Anh là một câu chuyện ma quái về một em học sinh trẻ nhận thấy điều kì lạ ở giáo viên dạy Tiếng Anh mới ở trường của mình.

* * *

Kỳ nghỉ hè đã kết thúc và đó cũng là sự khởi đầu của một năm học mới ở Cộng hòa Séc. Một cô gái trẻ ở Prague không muốn đến trường vì một lí do. Tên cô ấy là Barborka, nhưng bạn bè gọi cô ấy với cái tên ngắn là Bara. Mặc dù cô không phải học sinh giỏi nhất nhì lớp nhưng cô vẫn đạt được điểm cao và thực sự thích học những điều mới mẻ. Nhưng đó không phải lí do làm cho Bara không muốn tới trường học, mà là do giáo viên của Bara ở trường.

Cho dù Bara đã cố gắng cư xử như thế nào đi chăng nữa thì năm trước... cô ấy dường như luôn gặp rắc rối với các giáo viên trong trường. Mỗi tuần, một điều gì đó xảy ra khiến cô trở thành đối tượng để các giáo viên trút giận lên người cô và là sự thất vọng của mọi giáo viên. Họ thường bắt Bara đứng trước lớp học, đưa cho cô hàng trăm dòng chữ để viết hoặc trừng phạt Bara bằng việc làm thêm sau giờ học. Nó khiến Bara cảm thấy sợ hãy khi nghĩ đến việc tới trường đi học và cô lo lắng rằng năm nay sẽ còn tồi tệ hơn năm trước rất nhiều.

Khi đến trường, ngày đầu tiên đi học, cô đã rất ngạc nhiên khi thấy lớp mình có một giáo viên dạy Tiếng Anh mới. Giáo viên Tiếng Anh là một phụ nữ ở độ tuổi 30, với khuôn mặt có chút hài hước. Mái tóc nâu nhạt của cô ấy được búi lên và cô có một nốt ruồi ở môi trên. Bara hi vọng rằng vị giáo viên này sẽ khác với những người còn lại.

Sau bữa trưa ngày thứ Sáu, khi Bara quay trở lại lớp học, cô bị rơi sách xuống hành lang. Khi Bara cúi người xuống và nhặt chúng lên, cô nhận thấy người gác cổng trường đang nhìn chằm chằm vào chân Bara và liếm môi kiểu thèm thuồng thứ gì đó. Cô nhìn ông ta với vẻ nhăn mặt và kéo váy xuống qua đầu gối.

"Lão già đáng sợ. Đồ đê tiện." Cô lẩm bẩm trong miệng rồi chạy bắn vào lớp học, may sao cô không bị muộn học.

Cuối ngày hôm đó, khi Bara đang ngồi trong lớp, nghe cô giáo Tiếng Anh nói lan man về những ngữ pháp và dấu câu, cho đến khi một bạn gái tên Verunka giơ tay lên có ý kiến. Cô giáo dừng lại giữa chừng và chỉ vào Verunka.

"Em có gì cần hỏi sao?"


"Dạ vâng ạ." Verunka nói. "Tại sao những nốt ruồi trên miệng cô luôn thay đổi vậy?"

Cô giáo Tiếng Anh trở nên bối rối.

"Ý của em là gì?"

Verunka nói nốt ruồi trên miệng cô luôn thay đổi liên tục. Vào thứ Hai, cô ấy có một nốt ruồi nhưng vào thứ Ba và thứ Tư thì trên miệng cô lại có ba nốt ruồi. Và bây giờ nó lại quay trở lại là một nốt ruồi.

Tất cả các bạn trong lớp đều bật cười. Đó là một câu hỏi kì lạ nhưng rất tự nhiên, ngây thơ của Verunka.

"Có lẽ mắt của em có vấn đề rồi, Verunka." Giáo viên trả lời một cái giận dữ. "Như em đã thấy rõ, tôi chỉ có một nốt ruồi thôi. Bây giờ nếu khôn có gì để nói, tôi sẽ đánh giá cao em nếu em không biết kiềm chế việc phá vỡ lớp học của tôi và giữ cho cái miệng ngu ngốc của em im đi."

Trong suốt những ngày còn lại trong tuần, Bara thấy giáo viên Tiếng Anh của mình luôn luôn nhìn chằm và chú ý tới Verunka. Dường như giáo viên vẫn còn giận dữ chuyện hôm trước mà Verunka nói ra. Con mắt như sôi sùng sục trong lửa bỏng với cơn thịnh nộ biết hận thù. Cuối buổi học, khi những bạn học khác ra về, thì giáo viên Tiếng Anh lại gọi Verunka lại, lên phòng của bà ta và nói chuyện. Bara chỉ cảm thấy may mắn thay vì lần này người gặp rắc rối không phải là cô.

Vào sáng thứ Hai của tuần tiếp theo. Khi Bara tới trường như mọi ngày, Cô nhận ra trong lớp thiếu vắng một bạn học, đó là Verunka. Bàn chỗ ngồi của Verunka bị trống, có lẽ cậu ấy bị ốm, Bara nghĩ. Nhưng những ngày sau đó, Verunka đều không có mặt ở lớp học. Bara bắt đầu tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với Verunka, Bara cũng đã hỏi các bạn trong lớp và mọi người xung quanh, nhưng họ đều nói không biết gì hết.

Bara bắt đầu liên kết vụ mất tích của Verunka và sự việc vài ngày trước diễn ra giữa Verunka và giáo viên Tiếng Anh, có vẻ như hai việc này có liến quan tới nhau. Vì thế mà Bara ngày càng chú ý tới những hành động của giáo viên dạy Tiếng Anh này hơn. Cô bắt đầu ghi những hành động của vị giáo viên ra đằng sau trang giấy cuối cùng của một quyển vở mỗi ngày và nhận ra một điều rất lạ.


Nốt ruồi của giáo viên thực sự đã thay đổi.

Không còn nghi ngờ gì về điều đó nữa. Vào thứ Hai, bà giáo viên chỉ có một nốt ruồi. Nhưng vào thứ Ba, bà ta lại có đến hai cái. Đến thứ Tư lại trở lại một cái. Nhưng không chỉ có riêng vậy. Ngoài sự thay đổi bất thường của những nốt ruồi còn có sự thay đổi của thứ khác. Bara đã xem lại một lượt những ghi chú của mình ở trong sách và cô phát hiện ra rằng, vào thứ Hai, giáo viên đã đeo một băng cá nhân trên ngón tay út. Vào thứ Ba, cái miếng băng cá nhân đó đã biến mất, đến thứ Tu nó lại quay trở lại trên ngón tay của giáo viên.

Bara nghi ngờ, lén lút nghĩ chắc một cái gì đó rất kì lạ đang xảy ra.

Tối ngày hôm đó, sau khi tan học, Bara quyết định đi theo giáo viên và tìm tới nơi mà bà giáo viên này sống. Cô mở khóa chiếc xe đạp của mình và đạp xe quanh khu nhà một vài lần cho đến khi thấy chiếc xe của giáo viên đang đậu ở bãi đỗ gần đó và lái xe đi. Bara đuổi theo chiếc xe hơi của giáo viên, đảm bảo giữ khoảng cách an toàn. Cuối cùng, họ đến một tòa nhà chung cư nhỏ ở ngoại ô.

Giáo viên dừng xe ở bên cạnh một tòa nhà đổ náy, bước lên một vài bước bậc thang và biến mất qua cánh cửa. Bara khóa chiếc xe của mình vào cột đèn đường và chuẩn bị đi lên cầu thang thì Bara phát hiện giáo viên vừa nãy đi ra ngoài cửa một lần nữa. trên tay cô có xách môt túi bóng màu đen cỡ lớn. Bara nhanh chóng trốn dưới chân cầu thang và theo dõi giáo viên và thấy giáo viên đi ra sau căn hộ để đổ rác.

"Đây là cơ hội tốt của mình." Bara nghĩ.

Dồn hết can đảm, Bara chạy lên bậc thang và trượt qua cánh cửa mở trước khi giáo viên quay trở lại.

Bara thấy mình đang đứng ở trong một căn hộ nhỏ. Nhìn xung quanh, cô giật mình khi thấy một người phụ nữ khác ngồi ở bàn bếp quay lưng lại với mình. Từ phía sau, trông người phụ nữ đó giống hết với giáo viên dạy Tiếng Anh của mình.

Đột nhiên Bara nghe thấy tiếng xoay núm cửa trước. Nhìn qua vai của người phụ nữ giống giáo viên kia, Bara nhận ra đó là giáo viên của mình trở về sau khi đã vứt rác xong. Cô chỉ có thời gian trốn vào một trong những cái tủ bếp để tránh mặt trước khi người phụ nữ kia nhìn thấy cô.


Ngồi trong tủ, sợ phát ra âm thanh, Bara rất lặng im và có thể nghe thấy tiếng giáo viên và người kia nói chuyện nhau. Sau đó, cô nghe thấy tiếng bước chân đến gần và tiếng nói của một người phụ nữ khác khi người đó bước vào bếp.

Nhìn trộm qua những thanh gỗ hở trong cánh cửa tủ, Bara có thể thấy rõ mọi thứ. Có ba người phụ nữ đang ngồi ở bàn bếp. Bara khó có thể tin vào mắt mình. Thật sốc. Tất cả đều giống hệt nhau. Họ là chị em sinh ba.

Nhưng những người phụ nữ này cũng có điểm khác nhau, là về những nốt ruồi. Tất nhiên rồi. Điều này Bara cũng đã giải thích được lý do tại sao ngoạt hình của giáo viên lại liên tục thay đổi. Ba người họ thay phiên nhau dạy học ở lớp của Bara, khiến cho tất cả học sinh lầm tưởng đó là một người. Điều này thật điên rồ!

Ngay sau đó, Bara thấy một người đàn ông bước vào bếp. Đó là gã đàn ông gác cổng trường. Ôi trời ơi. Trùng hợp như thế này sao? Từng người một, những người phụ nữ đứng dậy, ôm chặt lấy ông ta và hôn lên môi.

"Chúa ơi!" Bara nghĩ. "Tất cả đều kết hôn một người đàn ông. Cuộc chơi thật lớn làm sao!"

"Em muốn ăn gì cho bữa tối nào, em yêu?" Người đàn ông hỏi.

"Cho một phần giống như tối qua được không?" Một người phụ nữ trả lời.

"Ngực hay đùi nhỉ?"

"Ồ! Một chiếc đùi ngon và đẹp." Ông già kinh dị liếm môi sụt sịt.

Một trong những người phụ nữ mở cánh cửa tủ lạnh ra và một cảnh tượng trước mắt khiến cho đôi mắt của Bara gần như muốn tuột ra khỏi hốc mắt. Cô phải lấy tay che miệng lại để dập tắt tiếng hét của mình.


Ở trong tủ là xác chết của cô bạn cùng lớp đã mất tích mấy ngày nay, Verunka. Tóc của bạn ấy đã đông cứng và sương lạnh của tủ đã bao phủ một lớp trắng đục trên lông mày và mi mắt của Verunka. Có một dải băng dài và lủng lẳng từ mũi của bạn ấy. Cả hai cánh tay và một chân của Verunka đã bị chặt đứt, lộ rõ khớp xương.

Sau đó, từ khóe mắt của Bara, cô thấy ông gác cổng đột nhiên ngồi thẳng lên ghế. Đầu của ông ta nghiêng về một góc kì lạ khi ông ta hếch mũi và ngửi khịt khịt như một con chó. Đôi mắt ông ta nheo mặt tìm kiếm.

"Ta ngửi ra một mùi gì đó! Ah, ta đã biết rồi, là mùi thịt sống." Ông ta hét lên.

Cả 4 người đứng dậy và tìm kiếm xung quanh nhà bếp, nhìn xuống dưới bàn và mở chiếc từng chiếc tủ. Bara thu mình trong tủ bếp, run rẩy vì sợ hãi khi cô gnhe thấy họ đánh hơi và khịt mũi giống như động vật, cố gắng bắt lấy mùi hương của cô như con mồi.

Cánh cửa bỗng nhien bị mở ung ra. Bara thấy người đàn ông đang đứng ở trước mặt mình, dớt nhãi chảy đầy xuống sàn nhà, lên cả người của Bara khi ông ta nhìn vào đôi chân trần của Bara.

"Thịt tươi, thịt tươi..." Ông ta lấy hai tay đập liên tục vào ngực như những con đười ươi và hú lên như sói.

"Thịt tươi sống! Thịt tươi kìa!" Tiếng vang của những người phụ nữ rỗng lên ngay sau đó. Ba người họ bắt đầu càu nhàu như lợn và nhảy quanh bếp bằng cả chân lẫn tay như những con khỉ điên.

Người đàn ông gác cổng trường túm tóc của Bara, kéo cô ra khỏi tủ và vật lộn cô xuống. Cô cố gắng chống lại "con lợn" to béo khủng khiếp này, nhưng ông ta lại trèo lên người cô, ghì vai cô bằng đầu gối ông ta. Cái miệng thì nhăn nheo mở to, lộ ra những chiếc răng lệch lạc đáng sợ. Nước bọt từ từ chảy xuống và bắn vào mặt của Bara.

Cô hét lên kinh hoàng và nhắm mắt lại, không còn biết chuyện gì xảy ra sau đó.

Thứ Hai tuần sau, ở trường, các bạn cùng lớp của Bara nhận thấy cô bị mất tích. Khi thấy cô không đến lớp vào những ngày sau đó. Và họ bắt đầu hỏi thăm nhưng không ai biết chuyện gì xảy ra với Bara, y như Bara đã từng hỏi thăm về Verunka. Không ai trong số các học sinh trong lớp đoán được chuyện gì đã xảy ra. Trong khi các học sinh vẫn đang ngồi nghe giáo viên Tiếng Anh giảng giải về các động từ, danh từ,... Xác chết đông lạnh của Bara được treo trong tủ đựng thịt ở căn hộ của giáo viên. Chân tay cô bị cắt đứt đang nằm trong một cái nồi, từ từ sôi sùng sục trên bếp...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận