Góc Tối Và Lời Nguyền - Creepypasta
Búp bê cổ xưa là một câu chuyện đáng sợ về một cô gái trẻ nhận được một món quà kì lạ vào ngày sinh nhật của mình.
* * *
Vào buổi sáng sinh nhật, mẹ của Lucy đã đánh thức cô ấy dậy và nói với cô rằng có một gói hàng được gửi đến và có ghi địa chỉ của nhà cô.
Lucy vội vã mở món quà ra và kinh hoàng trước những gì cô nhìn thấy ở bên trong. Đó là một con búp bê cũ kinh tởm nhất cô từng thấy. Nó hoàn toàn bị hói và da của nó bị nứt và vấy bẩn. Điều kinh khủng nhất hơn tất cả đó là bộ răng. Chúng dài, nhọn và sắc. Chúng trông giống như nanh của động vật vậy.
Trước cơn rùng mình, Lucy cầm lấy con búp bê và ném nó vào một góc. Mẹ của cô đã mắng cô, nói với cô rằng ai đó đã rất gặp nhiều khó khăn để có thể gửi món quà đó tới cho Lucy. Mẹ cô còn nói cô nên biết đánh giá cao nó.
Lucy cố gắng phản kháng nhưng mẹ cô không nghe. Bà ấy bắt Lucy phải giữ con búp bê cổ đó. Vì vậy, để cho đầu óc thôi nghĩ về con búp bê đáng sợ đó, Lucy đã nhét nó vào một cái tủ nhỏ dưới cầu thang, đằng sau một đống giày và cô sẽ không nhìn thứ nhỏ bé xấu xí đó.
Mãi đến một vài đêm sau đó, khi Lucy đang nằm trên giường thì cô nghe thấy một tiếng ồn nào đó, một âm thanh xáo trộn, kéo dài khoảng 5 phút. Sau đó, một thứ âm thanh khác kéo ngắn và cuối cùng, Lucy nghe thấy một tiếng xèo xèo như bước chân nhẹ nhàng bước đi rất nhanh.
Đến bấy giờ Lucy vẫn đang run rẩy trên giường vì sợ hãi, cô không thể nào di chuyển được. Sau đó, Lucy nghĩ rằng cô đã nghe thấy một giọng nói khàn khàn thì thầm từ dưới lầu. Khi ngủ, cửa phòng của Lucy luôn mở, và cô vẫn bật đèn vì Lucy có một chút sợ bóng tối.
Rồi Lucy nghe thấy một giọng nói nói "Lucy, tôi đang ở bậc đầu tiên"... Và rồi nó hét lên thật lớn rồi im lặng hẳn, như quay về chính nơi của nó.
Lucy không thể nào ngủ được nữa. Vì cô quá sợ hãi trước giọng nói vừa rồi. Cô không thể chợp mắt được đêm đó cho tới khi bình minh hé rạng, mẹ cô vào phòng và gọi Lucy dậy đi học.
Lucy đã cố gắng giải thích cho mẹ cô những gì xảy ra đêm vừa rồi. Cô giải thích đến nỗi mệt lả người, nhưng mẹ cô chỉ bỏ qua và cho đó chỉ là một giấc mơ mà thôi.
"Tất nhiên là không thể nào mà". Lucy cầu xin mẹ cho cô ném thứ búp bê cổ vào thùng rác. Nhưng mẹ cô khăng khăng nói đó là một món quà ý nghĩa và cô phải giữ nó. Vì vậy, Lucy miễn cưỡng quay trở lại giường và tự nhủ đó chỉ là một giấc mơ mà thôi. Cô đi xuống lầu và kiểm tra cái tủ, nhưng con búp bê cổ vẫn ở đó.
Đêm đó Lucy phải chiến đấu với nỗi sợ hãi. Cuối cùng cô vẫn ngủ quên. Một lúc sau đó, Lucy lại bị một giọng nói đánh thức. Cô ấy tự hỏi có phải nó chỉ xuất hiện ở trong đầu mình hay không.
"Luuuuuucccccyyyyyy! Tôi đang ở bậc thứ tư...." Giọng nói vang lên. Và sau đó nó lại im bặt như hôm trước. Lần nayfm Lucy bật khóc và một lần nữa, cô vẫn không thể ngủ được đêm hôm đó. Ở trường, Lucy đã kể cho bạn bè về con búp bê cổ quái dị đó nhưng chả ai tin Lucy cả, bọn họ đều cười nhạo cô. Lucy chỉ nghĩ rằng nếu con búp bê đó đang trèo lên bậc thang thứ tư lúc đó thì chỉ còn một bậc thang nữa thôi là cô sẽ đi.
Đêm ngày hôm đó, Lucy quyết định đóng cửa phòng ngủ lại. Khi mẹ của cô tắt đèn và hỏi tại sao Lucy lại không sợ bóng tối nữa. Lucy đáp lại rằng cô ấy có thể bật thêm đèn phòng khách nữa không. Nhưng mẹ cô nói đèn phòng ngủ của Lucy đã rất sáng rồi nên nó sẽ giúp cô tỉnh táo hơn và không đồng ý bật thêm bất cứ cái đèn nào. Sau đó, bà cũng tắt luôn đèn phòng ngủ của Lucy.
Do đó, Lucy đồng ý ngủ mà không có bất cứ thứ ánh sáng nào. Thay vào đó, cô mở rèm cửa phòng ngủ để ánh trăng bên ngoài có thể chiếu sáng một chút. Ngay sau khi Lucy vừa nhắm mặt được một lúc thì Lucy lại nghe thấy một thứ tiếng ồn nào đó.
Và giọng nói đó lại đến, rất rõ ràng "Luuuuuuuuuuuucccccccyyyyyyyy! Tôi đang ở bậc đầu tiên!".
Trong bóng tôi bao trùm căn phòng, Lucy nghe thấy tiếng click và cô bắt đầu run rẩy sợ hãi. Cô không chắc lắm, nhưng cô nghĩ cánh cửa phòng ngủ đã được mở ra, rất chậm, rất chậm.
Sáng hôm sau, ba mẹ của Lucy thấy xác của cô ở dưới cầu thang. Họ nghĩ cô đang bước xuống cầu thang để đi vệ sinh và vấp ngã trong bóng tối, gãy cổ và chết.
Con búp bê được tìm thấy bên cạnh xác của Lucy và khi chôn cất Lucy, con búp bê cũng được chôn theo cùng cô. Mọi người đều nói, đó là một thảm kịch.
"Mẹ yêu con búp bê đó". Mẹ của Lucy nói. "Bây giờ thì các con có thể ở cùng nhau mãi mãi rồi".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...