Góc Tối Và Lời Nguyền - Creepypasta

Con bù nhìn là một câu chuyện đáng sợ về một người nông dân đã dựng lên những con bù nhìn gớm ghiếc nhất để chăm sóc cho trang trại của mình. Nhưng những con bù nhìn ấy, có gì đó không ổn...

* * *

Có một người nông dân già ở Arizona, người sở hữu trang trại tốt nhất trong khu vực đó. Mọi người nói rằng những giống cây trồng của ông ấy là tốt nhất và tất cả những người ở phương xa đều tới để mua hàng hóa của ông ấy. Bất cứ khi nào mọi người hay có ai đó hỏi ông ta làm sao để có được những giống tốt như vậy, người nông dân già nói rằng tất cả đều là nhờ con bù nhìn của ông ta.

Người nông dân già nói đó mới là người mà ông phải cảm ơn. Nó đảm bảo cho việc tất cả những con quạ hay sinh vật hay sâu bệnh nào đến gần những vụ mùa của ông ta quấy rối trang trại.

Ông nói chính tay ông tự mình dựng lên con bù nhìn đó, trông nó rất đáng sợ. Ông đã dành nhiều tháng làm việc để làm cho con bù nhìn ấy ghê gớm nhất có thể. Ông ấy biết sức phá hoạt của sâu bệnh hay quạ và những sinh vật khác khỏi cây trồng của mình là điều quan trọng. Vì thế mà ông đã cho cánh tay của con bù nhìn bằng những cánh tay rơm khổng lồ kéo dài khoảng 6 feet và đôi chân dài lớn khiến nó cao như một cái cây vậy.


Nhưng điều đáng sợ nhất của con bù nhìn này đó chính là cái đầu. Người nông dân tự khắc cái đầu của con bù nhìn bởi một quả bí ngô khổng lồ. Ông ấy đã dành rất nhiều thời gian cho việc "đào tạo" cái đầu ấy cho đến khi nó thực sự hoàn hảo. Khuôn mặt và cái đầu của con bù nhìn trông rất kì cục và xấu xí đến nỗi chính người nông dân nhìn vào cũng thấy sợ hãi. Nhưng nó rất hiệu quả, nó có thể xua đuổi được mọi loài gặm nhấm và chim quạ bay tới gần.

Ngay gần bên trang trại của người nông dân già là một trang trại khác thuộc sự sở hữu của hai chàng trai trẻ là hai anh em tên Josh và Harold. Họ rất lười biếng và không bao giờ làm nhiều việc cho trang trại của mình vì thế mà trang trại của họ cứ đến mùa vụ là lại xấu đi. Họ ghen tị với thành công của người nông dân già và đang âm mưu chống lại ông ấy. Nếu có thể đuổi ông ta ra khỏi mảnh đất đó, thì họ có thể tiếp quản trang trại của ông ta kiếm được thật nhiều tiền từ trang trại giàu có của ông ấy.

Vì thế, một đêm nọ, hai người anh em quyết định lẻn vào vùng đất của người nông dân già. Họ đã đánh cắp con bù nhìn quý giá của ông ấy và mang nó trở về nhà của hai người anh em. Hai người đã nhét con bù nhìn vào một cái tủ cũ để không ai có thể tìm thấy nó.

Sáng ngày hôm sau, khi người nông dân vừa thức dậy và đi ra trang trại của mình và ông thấy con bù nhìn "đáng ghét" của mình bị mất tích và tất cả những giống cây trồng đều bị chuột và quạ ăn sạch. Ông ta quỳ xuống và khóc vì ông biết trang trại của mình sẽ sớm ngừng hoạt động vì không có nó. Trong khi đó, hai anh em Josh và Harld đang ngắm nghía tài sản riêng của họ và không thể nhịn cười khi nhìn thấy những giọt nước mắt đau buồn của ông già rơi xuống.

Nghe thấy tiếng cười từ đằng sau, người nông dân già đứng dậy, đi đến và hỏi họ có biết chuyện gì xảy ra với con bù nhìn của ông ấy hay không. Hai anh em họ nhìn mặt nhau và nói không biết con bù nhìn quý giá của ông ấy ở đâu.

"Tôi có thể sẽ phải ngừng kinh doanh và bán trang trại của mình nếu tôi không tìm được con bù nhìn đó".

Josh cười vào mặt ông ấy và nói. "Đó có phải là may mắn lớn không nhỉ?".

"Ồ, thật tệ đấy. Haha". Harold khúc khích nói lại.

Người nông dân già bước chầm chậm trở về nhà, đầu cúi xuống trong thất bại và chán nản, buồn rầu thê thảm.


Đêm đó, khi Josh và Harold khó ngủ. Không phải vì họ cảm thấy hối hận vì đã lấy cắp con bù nhìn của người nông dân, mà bởi vì họ không thể quên được hình ảnh gương mặt đáng sợ của con bù nhìn, không thể gạt bỏ nó ra khỏi tâm trí. Họ nghĩ sẽ không thể nào chợp mắt được trừ khi cái đầu bí ngô đó biến mất. Vì vậy mà họ đứng dậy và kéo con bù nhìn ra khỏi cái tủ.

Harold lấy một cái gậy bóng chày và đập đầu con bù nhìn thành từng mảnh cho đến khi tất cả những gì còn lại chỉ là những mẩu bí ngô nhỏ vương vãi khắp sàn nhà. Hai người anh em quét sạch những đống vụn đó và đổ chúng vào thùng rác. Sau đó, họ quay trở lại giường và nhanh chóng ngủ say, gạt mọi suy nghĩ về khuôn mặt bù nhìn kinh tởm ra khỏi đầu.

Một thời gian sau nửa đêm, Josh và Harold bị đánh thức bởi những âm thanh cào vuốt ở cửa phòng ngủ của bọn họ.

"Em đã xích con chó vào chưa thế?". Harold hỏi.

"Anh nói gì thế? Chúng ta làm gì có con chó nào??". Josh lắp bắp.

Đột nhiên, cánh cửa phòng ngủ bị bật mở và một cánh tay rơm dài đơn độc len lỏi qua khe hở. Sau đó cánh tay thứ hai len vào và cuối cùng là hai cái chân dài ngoằng. Hai người anh em đứng hình trong sợ hãi và chỉ có thể nhìn nó với nỗi sợ kinh hoàng khi cơ thể của con bù nhìn không đầu vươn lên trên đôi chân dài và hai cánh tay dang ra trong bóng tối.


Harold cảm thấy gân guốc lạnh lẽo, anh hét to hét mức có thể để cầu xin Josh giúp mình. Nhưng Josh đã chạy ra khỏi phòng ngủ. Chạy trốn trong nỗi kinh hoàng, anh chạy xuống hành lang, đâm xuyên qua cửa trước và ra ngoài đường.

Anh ta chạy hết sức lực của mình, thở hổn hển và hét lên. Khi anh ta đi ngang qua nhà hàng xóm, anh thấy người nông dân già đang đứng trước cổng. Trong ánh trăng, anh có thể thấy người nông dân đang nhìn anh với nụ cười ma quái trên khuôn mặt.

Josh cứ chạy, chạy mãi. Đôi chân như muốn rời ra. Anh liếc qua vai và thấy thứ gì đó làm anh sợ hơn tất cả. Anh ta thấy con bù nhìn chạy dọc theo con đường sát phía sau mình. Nó đã đạt được đến gần anh ta rồi, ngày càng gần hơn. Và đó không phải là tất cả những gì anh thấy. Anh nhận thấy rằng con bù nhìn có một cái đầu hoàn toàn mới. Và cái đầu ấy trông rất giống Harold.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận