Gió Trăng Chẳng Đến Kịp

Lời cuối sách 1

Mạc Hủ Hủ yêu thầm Ôn Dĩ Hành rất nhiều năm từ lúc 17 - 18 tuổi tình đầu sơ khai đến khi trưởng thành thiếu nữ hai mươi mấy tuổi.

Nàng không dám bại lộ tâm ý chính mình.

Bởi vì nàng biết, nàng có bệnh.

Rối loạn ám ảnh, bệnh tâm thần.

Là di truyền, mẫu thân cũng có.

Ba nàng muốn chăm sóc bệnh tình cho mẹ nàng lại muốn chiếu cố công việc, là người đều sẽ mệt.

Cho nên ngày sinh nhật nàng đó, mẹ nàng nhảy lầu tự sát. Trước khi đi bà còn ôm nàng nói:

"Mẹ ra ngoài mua bánh sinh nhật cho con một chút."

Kết quả nàng không chờ được bánh sinh nhật, lại thấy mẹ giống như một chú chim bay đến không trung.


Sau đó rơi xuống thật mạnh.

Nàng sợ hãi đứng im ở cửa, thân thể run rẫy không ngừng.

Cuối cùng nàng phát bệnh, chỉ là thực nhanh bị ba và chị phát hiện không thích hợp.

Nàng không đi học, cả ngày lẫn đêm đọc tiểu thuyết, chìm đắm trong thế giới của mình.

Cho đến khi Ôn Dĩ Hành xuất hiện, hắn giống một tia sáng chiếu vào nội tâm hắc ám của nàng. Xua tan đi sương mù.

Nàng muốn giống như cô gái bình thường bài tỏ tâm ý, nhưng nàng không dám. Nàng không biết chính mình khi nào sẽ phát bệnh, cũng không muốn thừa nhận mình bị bệnh tâm thần.

Bệnh tình của nàng không thích hợp để yêu một người, cũng không thể có một gia đình hoàn chỉnh. Nàng không muốn liên lụy bất kì người nào.

Nhưng vẫn không nhịn được chú ý đến cuộc sống của Ôn Dĩ Hành. Cho đến khi Ôn Dĩ Hành thổ lộ với nàng.

Nàng có thể thử xem sao? Bị căn bệnh này chẳng lẽ không có quyền được yêu.


Lời cuối sách 2

Mạc Hủ Hủ cảm thấy Ôn Dĩ Hành gần đây dường như thay đổi thành một người khác.

Hắn nói muốn mang mình xuất ngoại chữa bệnh.

Hắn buông xuống tất cả công việc, giành tất cả thời gian ở cùng nàng.

Nàng muốn đi đâu đều có thể.

Hắn nói, mặc kệ tương lai thế nào, hắn chỉ muốn sớm chiều ở bên nàng.

Mạc Hủ Hủ nhìn hắn nở nụ cười, p hảng phất nghĩ thông suốt:

"Dĩ Hành, em không muốn đi du lịch, em muốn chữa bệnh, muốn nhanh tốt lên, em muốn cũng anh vĩnh viễn ở bên nhau."

Ôn Dĩ Hành, cằm tay nàng, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn.

"Hết thảy đều sẽ tốt lên."

Toàn hoàn văn.​

Lời Editor: Câu chuyện của Mạc Hủ Hủ và Ôn Dĩ Hành đến đây là kết thúc, cũng xin chúc cho Hủ Hủ mau khỏi bệnh, cô và Ôn Dĩ Hành sẽ có một tương lai yên bình, hạnh phúc. Cám ơn mọi người đã đồng hành cùng mình trong mấy ngày qua.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận