Gió Trăng Chẳng Đến Kịp

20.

Bệnh tình của Hủ Hủ lại nghiêm trọng.

Nàng* gần đây tựa hồ đã xuất hiện triệu chứng ảo giác.

Bắt đầu trở nên nghi thần nghi quỷ, ở di động hắn lén lút cài định vị.

Nàng tựa hồ luôn luôn lo lắng hắn sẽ ngoại tình, hơn nữa đối tượng ngoại tình là tỷ tỷ của nàng, Mạc Tuyết.

Làm hắn cảm thấy vừa hoang đường vừa tức giận.

Hắn biết không nên trách nàng, nếu không phải vì chuyện sinh non lần trước nàng cũng không phát bệnh, hắn biết nàng là một người rất yếu ớt.

Bác sĩ gọi điện thoại rất nhiều lần, kiến nghị hắn mang nàng đến bệnh viện điều trị.

Nhưng hắn không nghĩ để nàng một mình lẻ loi ở bệnh viện.

Ba vợ bị ung thư thời kì cuối, ông đem công ty giao cho hắn, đem Hủ Hủ cũng giao cho hắn.

Trước một ngày ba qua đời, hắn canh giữ ở bệnh viện suốt một đêm, Hủ Hủ bởi vị bệnh tình thêm trầm trọng mà lưu lại trong nhà.

Nàng cố chấp cho rằng hắn đi công tác bận rộn, ngay cả gặp mặt ba lần cuối cũng không được.

Hắn chỉ biết cười khổ.

Ba vợ trước khi ra đi, đem mặt nạ dưỡng khí tháo ra nói với hắn:

"Hủ Hủ bệnh là do mẹ của nó di truyền."

"Mẹ của Hủ Hủ chính là bị như vậy, lúc nó 15 tuổi, bà ấy đã nhảy lầu tự sát trước mặt nó."

Từ đó để lại ám ảnh cho nàng, nàng bị bệnh một thời gian, kéo dài hai năm mới giống con gái nhà bình thường đi học cao trung.

Chuyện đó hắn đều biết, bởi vì nếu như không có việc đó thì thời điểm Hủ Hủ đi học cao trung nàng sẽ không không theo kịp chương trình học.

Ba vợ cũng sẽ không mời hắn đến phụ đạo cho nàng.

Mà hắn cũng sẽ không quen biết Hủ Hủ.


Đến giờ hắn còn nhớ rõ, thời điểm lần đầu tiên gặp nàng.

Nàng nhút nhát đứng ở bên cửa sổ, trộm dùng đôi mắt ngây thơ đánh giá hắn.

Nàng không thích nói chuyện.

Thời điểm hắn giảng bài cho nàng, nàng luôn lén lút viết tên hắn lên áo sơ mi trắng của hắn.

Lúc hắn phát hiện, lại lộ biểu tình vô tội.

Nàng nói về sau lúc học đại học muốn tìm bạn trai, nhất định phải tìm một người biết cưỡi xe đạp. Có thể mang theo nàng đi dạo trong khuôn viên trường.

Trưa hôm đó hắn cưỡi xe đạp rời đi, nàng liền lén lút ngồi sau xe hắn, nói muốn cảm thụ trước một chút, có gì bất đồng hay không.

Nàng không thích ăn cơm, cả người gầy trơ xương.

Nhưng nàng nói nàng muốn ăn xương sườn chần ở thành Đông.

Ngày phụ đạo hôm sau, hắn liền mang đến một phần.

Nàng vui sướng nhảy lên, nói hắn thật là một người anh em tốt.

Hắn khẽ cười, nha đầu này ai cũng đều xem thành anh em.

Hắn dạy thêm cho nàng một năm, sau đó lại bận rộn việc học, nàng cũng đã theo kịp chương trình học.

Nàng để lại cho hắn một dãy số di động, hắn cũng không nghĩ sẽ quấy rầy việc học của nàng, ảnh hưởng nàng thi đại học.

Mỗi năm vào ngày sinh nhật nàng hắn đều gửi một tin nhắn chúc mừng vào di động, nhưng chưa bao giờ nhận được tin nhắn hồi âm.

Nha đầu kia, sợ là viết sai số di động cho hắn rồi.

Lần nữa gặp lại, là ở trường đại học.

Hắn phát hiện chị gái nàng - Mạc Tuyết là bạn cùng lớp chuyên ngành đại học với hắn.

Có một khoảng thời gian làm bải nghiên cứu, hắn cùng Mạc Tuyết thường xuyên tiếp xúc, Hủ Hủ đến thời điểm đến phòng học đều hướng hắn làm mặt quỷ.


Trêu chọc hỏi hắn: "Chị gái có phải là bạch nguyệt quang của anh không?"

Hắn giả vờ tức giận:

"Anh không thích Mạc Tuyết."

Anh thích em.

Sau đó hắn không thấy Hủ Hủ nữa.

Mạc Tuyết xuất ngoại du học, bởi vì chuyện của mẹ, cô quyết định chọn khoa tâm thần.

Hắn cùng Hủ Hủ lại lần nữa cắt đứt liên hệ.

Một thời gian sau lại trùng hợp, hắn vào công ty ba nàng làm việc, được ông coi trọng.

Thậm chí an bài hắn và Hủ Hủ cùng nhau xem mắt.

Hắn có chút dở khóc dở cười nhưng việc đó lại đúng ý của hắn.

Hắn thật nhanh hướng nàng thổ lộ, bọn họ ở bên nhau nữa năm liền quyết định kết hôn.

Họ thật mau có tin tức tốt, nhưng thời gian mang thai nội tiết tố tăng vọt nàng lại bắt đầu phát bệnh.

Cảm xúc của nàng càng ngày càng bế tắc, lúc đầu chỉ im lặng không nói một lời, sau đó bắt đầu dần dần dễ nổi giận.

Hắn không nghĩ nàng bị bệnh nghiêm trọng, chỉ đơn giản nghĩ nàng đang buồn bực.

Đoạn thời gian kia công tác rất bận rộn, làm hắn tức giận bạo phát với nàng.

Kết quả.

Tạo thành chuyện không thể cứu vãn.

Nàng sinh non, tất cả đều là lỗi của hắn.

Hắn đem công việc để sang một bên, mang nàng đi bác sĩ kiểm tra.


Mới biết được nàng bị rối loạn nhân cách

Chuyện này hắn giấu đi, không dám nói với nàng.

Bệnh tình của nàng ngày càng nghiêm trọng, cảm xúc càng ngày càng không tốt, sự chiếm hữu với hắn cũng ngày càng lớn, hắn chỉ đi mua điểm tâm sáng nàng đều nghi thần nghi quỷ.

Cho đến khi tỷ tỷ Mạc Tuyết trở về, nàng giống như rơi vào ảo tưởng của chính mình.

Thường hay nói đến bạch nguyệt quang gì đó, thậm chí còn ảo tưởng mẹ vợ còn sống.

Mạc Tuyết trao đổi cùng hắn bệnh tình của Hủ Hủ muốn mang nàng ra nước ngoài, nói ở bên đó chị ấy có biết một bác sĩ muốn hắn mang Hủ Hủ đi khám bệnh.

Hắn nhanh chóng xử lý tốt công việc trên tay, lấy được hạng mục cuối cùng mà ba vợ giao cho trước khi ra.

Liền mang Hủ Hủ ra nước ngoài xem bệnh.

Lễ tình nhân ngày đó, hắn cố ý đi học muốn tự làm bánh kem, cho nàng một cái kinh hỉ.

Bởi vì nàng đã từng nói, nàng muốn đem lễ tình nhân trở thành sinh nhật, như vậy một năm có thể nhiều thêm một cái sinh nhật.

Lòng hắn tràn đầy vui sướng mang bánh kem về nhà đưa nàng, kết quả khi hắn rời đi nàng liền đem bánh kém vứt thùng rác.

Chờ thêm một chút nữa thôi!

Chờ hắn xử lý tốt công việc.

Hắn liền mang nàng xuất ngoại chữa bệnh, nàng muốn gì hắn đều cố gắng thỏa mãn.

Hạng mục công ty đang triển khai xảy ra vấn đề, phương án đấu thầu bị tiết lộ cho công ty đối thủ, hắn ở máy tính Hủ Hủ nhìn thấy phần văn kiện kia.

Nhưng hắn biết, không phải nàng làm.

Thời điểm đầu thất ba vợ.

Nàng muốn đi tảo mộ.

Gần đây trạng thái của nàng tựa như có chút tốt lên, không vô duyên vô cớ phát giận, cảm xúc dần dần ổn định.

Nhưng hắn còn không yên tâm, bởi vì nhìn thấy một phần báo cáo khám thai trước kia trong túi xách của nàng.

Hắn loáng thoáng có chút bất an. Đi tảo mộ nàng mang theo cái này làm gì?

Hắn kêu Mạc Tuyết giúp hắn nhìn chăm chăm nàng, đảm chú ý an toàn cho nàng.


Biểu hiện của nàng rất bình thường, chỉ là quên mất Mạc Tuyết là chị ruột của mình.

Mạc Tuyết thành tình địch giả tưởng của nàng, vì thế Mạc Tuyết nhiều lần lén lút lau nước mắt.

Nhưng vẫn còn tốt, Hủ Hủ còn nhớ rõ hắn là chồng của nàng. Bởi vì trong ảo tưởng của nàng có hắn.

21.

Ở mộ viên thời điểm nhận được cuộc gọi của Hủ Hủ.

Hắn loáng thoáng cảm thấy có điểm không thích hợp. Đầu giây bên kia truyền đến giọng nói không rõ ràng của Hủ Hủ và tiếng Mạc Tuyết kích động nói nàng lại phát bệnh.

Hắn lập tức bỏ hết mọi việc.

Lúc tìm thấy hai người, Hủ Hủ đã cho Mạc Tuyết một cái tát.

Hắn nhìn thấy Mạc Tuyết tức giận muốn khóc.

Hắn lập tứ chạy như bay qua n hưng vẫn là trễ một bước.

Nàng giống như cánh diều rơi từ trên cao xuống!

Không cần!

Tim hắn lỡ một nhịp, khủng hoảng che trời lấp đất quét qua.

Hắn hận, vì cái gì không nhìn nàng chăm chăm, vì cái gì cố chấp với công việc như vậy không giành cho nàng nhiều thời gian hơn.

Hủ Hủ mới là người quan trọng nhất trong sinh mệnh hắn, nếu nàng xảy ra chuyện gì hắn cũng không sống nổi nữa.

Hủ Hủ được cứu.

Rất may là phía dưới sườn núi có rất nhiều dây thường xuân và dây đằng cuốn lấy thân thể rơi xuống của nàng.

Nàng chỉ bị xay xước nhẹ, nhưng hắn biết bệnh của nàng không thể kéo dài.

Nàng ảo tưởng càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí cho rằng Mạc Tuyết đẩy nàng.

Chính là nàng không biết, cho dù là ba vợ đã mất, Mạc Tuyết hay hắn. Bọn họ đều rất yêu nàng, không muốn nàng phải chịu chút thương tổn nào.

Nhưng căn bệnh này, thật sự làm người nhà thương tâm.

Hắn quyết định, từ bỏ công việc và sự nghiệp, hắn muốn mang Hủ Hủ đi xem bệnh, nhìn nàng tốt lên.

Lời Editor: Dự kiến 14 chương nhưng mà chắc được phân nữa thôi, ngày mai mình up chương cuối của truyện, các bạn nêu thấy hay thì nhấn like hoặc share giúp mình nha! Cảm ơn mọi người rất nhiều! Chương ngày mai thì ngắn lắm hơn 400 chữ thôi, nhưng mà mình muốn để riêng thành một chương. Haha


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận