Chiếc xe quân dụng màu xanh mặc lục không có bảng hiệu nào không ngừng
gào thét phóng chạy trên con đường lớn của Đặc khu Thủ Đô. Hứa Nhạc ngồi trong chiếc xe sau khi xác nhận được tình huống của Lão Bạch bên kia,
hướng vào trong hệ thống thông tin liên lạc nội bộ nói nhanh:
- Tiểu Giảo, chuẩn bị ngay một chiếc Phi cơ, lập tức sử dụng liền, mục tiêu là Cảng Đô!
Lưu Giảo đang ở trong căn phòng sửa chữa thiết bị có chút tối tăm của sân
bay Tây Giao, ngay khi nhận được mệnh lệnh từ trong hệ thống liên lạc,
đã men theo thông đạo nhỏ dành cho nhân viên sửa chữa, gian nan đi đến
một chiếc Chiến đấu cơ quân dụng đã tiến hành khởi động sẵn, chỉ chờ đợi cất cánh, đơn giản mà lưu loát đánh bất tỉnh hai gã phi công ở trong
đó, thở hổn hển mà ngồi vào khoang điều khiển Chiến đấu cơ.
Sau
khi dùng tốc độ nhanh nhất tiến hành sửa chữa lại hệ thống hướng dẫn
Chiến đấu cơ mà mới cách đó không lâu đích thân hắn đã phá hỏng nó, Lưu
Giảo đưa tay lau đi mớ mồ hôi tươm ra trên trán mình, nhìn thấy bên cạnh có một cái cà men giữ nhiệt, sau khi mở ra phát hiện bên trong là một
mớ bánh quai chèo nóng hổi, cùng mấy cái bánh bột ngô hải sản ngon lành.
- Xin lỗi nhé, tôi đang đói bụng!
Hắn liếc nhìn về phía gã phi công không quân đang hôn mê nằm bên cạnh mình, khẽ nhún nhún vai, một bên bắt đầu tiến hành chuẩn bị công tác phi
hành, một bên bắt đầu nhanh chóng ăn một cái bánh bột ngô nhân nấm hương cùng với tôm bóc vỏ vẫn còn nóng hôi hổi.
Sau đó hắn hồn nhiên
không một chút khách khí, lần lượt chậm rãi đen một hơi mười mấy cái
bánh quai chèo đưa vào trong miệng mình, vừa chậm rãi nhấm nuốt. Ngay
khi hắn ăn đến cái bánh quai chèo thứ hai mươi, cũng là cái bánh cuối
cùng trong hộp giữ nhiệt, thì Hứa Nhạc đã nhanh như một tia chớp lao
người vào khoang điều khiển.
Hứa Nhạc quay sang nhìn Lưu Giảo, dùng ngữ khí cực kỳ nghiêm túc, nói:
- Lập tức cất cánh! Tin tưởng tôi đi, nếu như cậu có thể trong thời gian
bốn mươi phút đồng hồ có thể bay đến được Cảng Đô, như vậy cậu tuyệt đối sẽ trở thành nhân vật anh hùng trong lịch sử của toàn bộ Liên Bang đó!
Lưu Giảo đang tiến hành thôi động cần gạt phanh của chiếc Chiến đấu cơ,
nghe được câu động viên trước khi xuất chiến cực kỳ nghiêm túc của Hứa
Nhạc, hắn phốc một tiếng đem toàn bộ phần bánh quai chèo trong miệng
phun hết ra ngoài. Hắn vội vàng nhanh chóng một phen đem mớ vụn bánh
quai chèo trên người mình phủi hết xuống đất, vừa căm tức nói:
- Lão đại, cậu chính là đang một phen đem một gã tài xế taxi biến thành Thần tiên đó! Khó khăn quá lớn a!
o0o
- Tại sân bay của Đội cảnh vệ Cảng Đô có một chiếc Phi thuyền Khinh vũ
hạm bắt đầu tiến hành khởi động. Chuyên cơ của Lý Tại Đạo đã đáp xuống
đường băng, đang tiến hành chuyển tiếp lên Chiến hạm!
Lâm Bán Sơn biểu tình cực kỳ lạnh lùng ngồi ở phía trước màn hình một cái máy tính
xách tay, thông qua hệ thống định vị toàn phương vị không nơi nào không
có của Cục Hiến Chương, theo dõi gắt gao phương vị tọa độ của Lý Tại Đạo từng chút một, xác nhận khu vực hoạt động hiện tại của ông ta.
- Tiến hành khống chế tầm xa hệ thống máy tính điều khiển của Chiến hạm
đó! Phát ra chỉ lệnh lập tức yêu cầu hệ thống động cơ Tinh thái của
Chiến hạm ngừng ngay việc khởi động!
- Thao tác không có hiệu quả!
Một gã quan viên Cục Hiến Chương ở bên dưới đại sảnh mang theo ngữ khí lo âu báo cáo lại:
- Chiếc Chiến hạm kia hẳn là đã tiến hành phong bế tín hiệu toàn diện
rồi! Trải qua ba lần tiến hành phân hình xác định, căn bản không thể nào bắt được hệ thống tần số tín hiệu điều khiển từ xa hữu hiệu đối với
chiếc Chiến hạm kia.
Cặp mày của Lâm Bán Sơn nhất thời nhăn tít
lại. Thai Lão Cục trưởng đang ở bên cạnh cửa sổ ngắm nhìn bãi cỏ tuyết
bên ngoài cũng xoay phắt người lại. Trên mặt cả hai người đều tràn ngập
một cảm giác khó hiểu mãnh liệt, đều không rõ vì cái gì lại không thể
bắt giữ được tín hiệu của chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia.
Cục
Hiến Chương Liên Bang lợi dụng quyền hạn tầm xa, trực tiếp tiến hành
khống chế Chiến hạm Liên Bang, chính là chuyện tình rất ít khi nào phát
sinh. Nhưng mà sau khi th�iến hành khống chế tầm xa lại phát hiện ra
không có hiệu quả, thì lại còn là chuyện tình phi thường hiếm thấy!
Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương trải rộng toàn bộ Tinh vực Tam Lâm, có thể nói
là chiếu sáng toàn bộ thế gian, chỉ có khi nào Cục Hiến Chương tiến hành thí nghiệm che chắn tín hiệu toàn diện, mới có thể làm ra được một khu
vực hắc ám lâm thời mà thôi. Nhưng mà lúc này một chiếc Phi thuyền Chiến hạm đang tiến hành khởi động trên sân bay chuyên dụng của Đội cảnh vệ
Cảng Đô, dựa vào cái gì lại có thể ngăn cản được các tín hiệu tầm xa
đây?
- Chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia đã tiến hành cải tiến qua
rồi. Tất cả các con chíp vi mạch có thể tiến hành khống chế tầm xa toàn
bộ đều được thay thế bởi các con chíp vi mạch hoàn toàn mới sản xuất,
còn chưa có được trải qua đánh dấu định vị của Cục Hiến Chương. Nhưng mà có một vài công tác cải tạo đối với thân Chiến hạm thì thậm chí ngay cả tôi cũng không biết rõ ràng cho lắm.
Thôi Tụ Đông đang bị còng hai tay trói ngược về phía sau, nhìn về phía hai người, vẻ mặt vô cùng ảm đạm, nói:
- Tôi đã nói rồi, Lý Tại Đạo so với các người tưởng tượng thì càng hiểu
rõ ràng Đệ Nhất Hiến Chương hơn rất nhiều. Không ai biết được rằng, hắn
mới chính là gã thiên tài điên cuồng nhất trên toàn bộ vũ trụ này! Nếu
như muốn ngăn cản hắn, ngoại trừ việc cỗ Máy vi tính Trung ương Hiến
chương trực tiếp ra tay giết chết hắn thì không có cách nào khác làm
được!
Tất cả mọi người trong căn phòng này cũng đều phi thường rõ ràng, cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang bị nghiêm cấm tiến hành thao
tác vật lý trực tiếp đối với bất cứ thứ gì, càng không cho phép cùng con chíp vi mạch nhân thể của con người tiến hành liên hệ song phương được.
Cái gọi là một đầu ác ma toàn năng không chỗ nào không có mặt, có thể thông qua con chíp vi mạch nhân thể sau gáy mà trực tiếp giết chết một người
nào đó, chính là một sự tuyên truyền tà ác của đám người Đế Quốc cùng
với đám giáo phái phản khoa học tại Mạt Bố Nhĩ cố ý đưa ra, cho nên tất
cả mọi người trong phòng cũng đều một phen lâm vào trầm mặc.
Đúng vào lúc này, ngay tại thời điểm bên trong Cục Hiến Chương lâm vào một
sự áp lực trước giờ chưa từng có, thì bộ đọi Liên Bang tại tiền tuyến
Tinh vực Tả Thiên đã phản hồi trở lại số liệu tin tức tình báo mà giờ
phút này Thai Lão Cục trưởng đang phi thường quan tâm. Đó chính là tin
tức tình báo về những số liệu thu thập được ở sâu bên dưới lòng đất của
Cao nguyên Bỉ Cơ trên Tinh cầu Mặc Hoa!
Thai Lão Cục trưởng
giương mắt nhìn chằm chằm vào những dãy số liệu dày đặc dường như không
có chút liên hệ nào với nhau trên màn hình lớn trước mặt. Hai hàng lông
mày bạc trắng như cước khi thì giãn ra, khi thì nhướng lên, khi thì cau
lại, vẻ mặt có vẻ ngưng trọng nghiêm túc dị thường.
Lâm Bán Sơn cũng nhíu mày lại, hỏi:
- Tiến hành thí nghiệm bên dưới lòng đất của Cao nguyên Bỉ Cơ là loại vũ
khí gì vậy, không ngờ lại có thể tạo thành những trận động đất, còn có
thể tạo thành những trận sóng điện từ hỗn loạn mãnh liệt đến như thế?
- Mỗi một trận động đất đó, đều chính là một lần Hạch bạo!
- Hạch bạo? Đó là cái gì?
- Ngoại trừ Cục trưởng Cục Hiến Chương ra, thậm chí ngay cả Tổng thống
Liên Bang cũng đều không có tư cách biết được, cho nên cậu không cần
phải hỏi tôi nữa!
Vẻ mặt Thai Lão Cục trưởng không một chút biểu
tình, ánh mắt nhìn về phía Thôi Tụ Đông, phảng phất như là nhìn về phía
một cỗ thi thể đã chết lạnh như băng. Thanh âm lạnh lẽo đến tận xương
cốt từ trong đôi môi già nua nứt nẻ của ông ta rít ra từng chữ từng chữ
một:
- Thậm chí ngay cả những bí mật trung tâm nhất như thế này, cậu cũng lại dám đi tiết lộ cho hắn nữa sao
Cặp môi của Thôi Tụ Đông khẽ run run lên một chút, tựa hồ như muốn biện
giải cái gì đó, nhưng chung quy cuối cùng cũng không có mở miệng nói lời nào.
Thai Lão Cục trưởng khẽ co lại thân mình gầy yếu, phảng
phất như chỉ trong khoảnh khắc so với lúc trước đã già đi hơn cả chục
tuổi vậy. Ông ta chậm rãi đi đến phần góc phòng có một bức màn lớn che
khuất, từ trong cái ống gậy đánh golf để đó rất nhiều năm nhưng cũng
không có kẻ nào dám đụng đến, chậm rãi rút ra một cây gậy đánh golf bằng kim loại cứng rắn nặng nề, quay đầu lại, mạnh mẽ đập một phát thật mạnh xuống thân thể của Thôi Tụ Đông.
Bốp một tiếng vang lên, đầu của cây gậy đánh golf kim loại hung hăng như muốn xuyên thấu làn da cùng
thân thể, đánh thẳng lên phần xương cốt của thân thể. Phảng phất tựa hồ
như có thể ở bên trong dư âm trầm đục của cú đánh mà nghe ra được tiếng
xương cốt gãy đứt vô cùng rõ ràng.
Thai Lão Cục trưởng giống như
một đầu hùng sư già nua bị chọc giận đến điên cuồng, không ngừng giơ lên cây gậy đánh golf trong tay chính mình, tàn nhẫn dùng sức đập liên hồi
lên thân thể bởi vì quá mức đau đớn mà không ngừng co quắp của Thôi Tụ
Đông, nổi giận rít gào, nói:
- Nơi này là Cục Hiến Chương, cậu
chỉ là một gã Cục trưởng, ai cho cậu cái lá gan đi tiến hành công tác dự đoán khả năng phạm tội? Ai cho cậu cái lá gan mà tiến hành định vị truy tung tất cả các thành viên của Thất Đại Gia Tộc Liên Bang? Ai cho cậu
cái lá gan dám làm trái lại điều lệ của Đệ Nhất Hiến Chương? Ai cho cậu
cái lá gan ngay cả những bí mật trung tâm nhất của Cục Hiến Chương cũng
dám tiết lộ cho người khác biết?
Sau khi phát tiết hết thảy những phẫn nộ trong lòng mình, Thai Lão Cục trưởng không ngừng thở hổn hển,
quẳng đi cây gậy đánh golf kim loại đã dính máu trong tay mình xuống,
cũng không thèm nhìn lại Thôi Tụ Đông, bởi vì quá mức đau đớn khiến cho
thần tình co rúm lại, trên thân thể không biết bao nhiêu chỗ xương cốt
gãy đoạn, đang lăn lộn dưới mặt đất, trên mặt lệ rơi thảm thiết, nhưng
vẫn kiên quyết không phát ra bất cứ thanh âm nào cả.
Sắc mặt Thai Lão Cục trưởng lạnh lẽo như băng, dẫn theo Lâm Bán Sơn rời khỏi văn phòng.
o0o
Đứng trước màn hình hai chiều cực lớn trong đại sảnh Cục Hiến Chương, Thai Lão Cục trưởng trầm giọng hỏi:
- Lực lượng vũ trang gần chiếc Phi thuyền Chiến hạm này nhất là ai?
- Bên phía Cảng Đô vẫn còn vài chiếc Phi thuyền chuyển vận không gian, chẳng qua tốc độ di chuyển có chút chậm!
- Chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia có thể che chắn lại tất cả các tín hiệu
chỉ lệnh tầm xa, như vậy chúng ta cũng có thể che chắn lại tất cả các
tín hiệu do chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia phát ra. Lý Tại Đạo khẳng
định cũng biết rõ ràng điểm này. Kế hoạch của hắn khẳng định là đưa
chiếc Phi thuyền Chiến hạm bay thẳng vào vũ trụ, sau khi thoát ly khỏi
Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, lợi dụng sóng tín hiệu toàn bộ tần số mà
tiến hành kích nổ tạc đạn!
Thai Lão Cục trưởng lạnh giọng nói:
- Mặc dù biết khó có khả năng nhưng vẫn như cũ phải làm! Ra mệnh lệnh cho tất cả các ban ngành võ trang tiến hành áp chế toàn diện tất cả các tín hiệu liên hệ đối ngoại của chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia. Cho dù một
đoạn sóng tín hiệu ngắn nhất cũng không thể để cho bọn chúng phát ra!
Nói cho tất cả các nhân viên kỹ thuật, nếu như để lọt ra một tia sóng
tín hiệu nào, như vậy trước khi toàn bộ thế giới bị hủy diệt, tôi tuyệt
đối sẽ hủy diệt hắn trước!
- Thông tri cho toàn bộ Hạm đội của
Liên Bang tiến hành khởi động xuất phát! Nếu như trong Quân đội có kẻ
nào dám kháng lệnh, trực tiếp cho phép tiếp quản toàn bộ quyền hạn của
người đó. Tôi tuyệt đối không tin tất cả các Chiến hạm của Quân đội Liên Bang cũng đều có thể che chắn khỏi tín hiệu khống chế tầm xa của Cục
Hiến Chương! Thông báo trên Căn cứ Cựu Nguyệt, tiến hành khởi động hệ
thống tên lửa đạn đạo phòng ngự cao cấp, chuẩn bị chặn lại chiếc Phi
thuyền Chiến hạm kia. Báo cho các Căn cứ Chủ pháo, chỉ cần nơi nào có
thể oanh kích được chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia, thì liền trực tiếp
oanh kích nó, không cần phải xin chỉ thị!
- Thôi Tụ Đông đã nói
Lý Tại Đạo thật sự hiểu biết sâu sắc về Đệ Nhất Hiến Chương, thêm nữa từ sau sự kiện Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích, tôi phán đoán rằng Lý
Tại Đạo khẳng định là biết sơ đồ phân bố những nơi mà Quang huy Đệ Nhất
Hiến Chương có khẽ hở… Như vậy hiện tại chuyện tình mà chúng ta cần phải làm chính là tranh thủ trước khi chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia tiến
vào khu vực không có Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương, phải hoàn toàn hủy
diệt được nó!
Thai Lão Cục trưởng tiếp tục nhíu mày, nói:
- Tiến hành sắp xếp toàn phương vị lại tất cả những tin tức tình báo vận
chuyển vật tư từ trước đến nay lên Tinh cầu Mặc Hoa. Điều tra rõ ràng
mọi chi tiết về việc vận chuyển tài nguyên tại khu Căn cứ Công đoạn Lắp
ráp Thiết bị Quân dụng của Bộ Quốc Phòng, tất cả các chi tiết sử dụng
tài nguyên của Căn cứ 887584 kia. Toàn lực tính toán xem cái loại tạc
đạn kia là được sản xuất ở nơi nào, được vận chuyển như thế nào, hiện
tại có khả năng đã được vận chuyển đến địa phương nào rồi?
Vị lão nhân đầu tóc bạc phơ đột nhiên lâm vào trầm mặc, một lát sau mang theo vẻ mặt phức tạp nhìn về phía đám nhân viên, nói:
- Tôi duy nhất có thể xác định chính là, hiện tại ít nhất đang có một
khỏa tạc đang đang ở gần Cục Hiến Chương, tốt nhất là phải tìm ra được
nó!
Lâm Bán Sơn nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương ngưng trọng phi
thường hiếm có của vị lão nhân trước mặt mình, cặp mày khẽ nhíu lại,
nhanh chóng nói:
- Để tôi cho đám gia hỏa dưới kia hỗ trợ cùng tìm kiếm!
o0o
Trong ngoài tòa nhà đại lâu Cục Hiến Chương nhất thời lâm vào một mảnh bận rộn hỗn loạn.
Hàn Sở cùng Trương Tiểu Hoa suất lĩnh theo đám thuộc cấp của chính mình,
chạy theo mấy gã quan viên của Cục Hiến Chương, bắt đầu khẩn trương đi
sưu tầm cái khỏa tạc đạn có thể tồn tại kia. Bọn họ ai nấy cũng đều
không biết rõ khỏa tạc đạn kia lớn nhỏ thế nào, có hình dạng ra sao, mà
chỉ có thể lợi dụng các thiết bị phân hình cầm tay, giống hệt như một
đám chó săn vừa mù vừa điếc vừa nghẹt mũi không ngừng dò tìm khắp nơi
trên bãi cỏ tràn ngập tuyết trắng mà thôi.
Các quan viên Cục Hiến Chương nằm ở trên tầng trên cùng của Liên Bang cùng với đám phần tử hắc bang nằm dưới tầng chót của xã hội, vào thời khắc khi mà Liên Bang gặp
phải nguy hiểm trí mạng, đã lần đầu tiên trong lịch sử chấp nhận bắt tay nhau, bắt đầu sóng vai chiến đấu!
o0o
Thai Lão Cục trưởng thần tình già nua nhìn chằm chằm vào màn hình dòng chảy số liệu màu
xanh biếc trước mặt mình, nhìn thấy vị đồng bọn cũ đã cùng chính mình ở
chung mấy chục năm qua, vẻ mặt vẫn như trước phi thường ngưng trọng, thì thào nói:
- Lão già kia, ông nhất định phải tính toán ra được
đám tạc đạn này đang được giấu ở nơi nào a! Tất cả chuyện tình hiện tại
cũng chỉ có thể dựa hết vào ông cả thôi!
Lâm Bán Sơn đang ở bên
cạnh nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính xách tay, chờ đợi kết quả tính toán của việc ngăn chặn chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia, nhìn về phía
bóng dáng gầy còm yếu ớt của Thai Lão Cục trưởng, rốt cuộc cũng không
thể nào áp chế nổi sự nghi hoặc, tò mò ẩn sâu trong lòng mình nữa, hạ
thấp giọng nhẹ hỏi:
- Hạch bạo kia đến tột cùng là cái gì vậy? Chẳng lẽ nó thật sự khủng bố đến như vậy hay sao?
- Từ nay về sau không bao giờ được phép nhắc lại hai chữ Hạch bạo này trước mặt bất luận kẻ nào nữa!
Thai Lão Cục trưởng đưa tay day nhẹ mi tâm có chút đau nhức của chính mình, vẻ mặt không chút biểu tình, nói:
- Cho dù nghĩ đến nó cũng không được phép nghĩ đến nữa! Bằng không cậu nhất định phải chết!
- Đã có kết quả tính toán rồi!
Một gã nhân viên Cục Hiến Chương phía sau lớn tiếng báo cáo.
Trên màn hình lớn trên tường nhất thời xuất hiện vô số những đạo đường cong
rõ ràng. Những đạo đường cong này chính là đại biểu cho các lộ tuyến
nhanh nhất mà tất cả các căn cứ quân sự cùng với các Hạm đội Liên Bang ở khắp nơi có khả năng tiến hành ngăn chặn trong khoảng thời gian ngắn
nhất. Trong đó một đường thẳng màu đen được tô đậm lên trên hết, chính
là đại biểu cho lộ tuyến không gian ngắn nhất mà chiếc Phi thuyền Chiến
hạm vừa mới cất cánh khỏi sân bay không cảng Đội cảnh vệ Cảng Đô từ Tinh cầu S1 đến khu vực không có Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương gần nhất.
Kết quả tính toán này có thể nói là phi thường không xong, bất cứ lực lượng võ trang nào cũng không có biện pháp tiếp cận nó nhanh đến như vậy
được.
- Hứa Nhạc đang ở nơi nào?
Đúng lúc này, Thai Lão Cục trưởng đột nhiên nhắc đến một cái tên.
- Tìm không thấy! Nhưng mà hắn hẳn là đang trên đường đuổi theo Lý Tại
Đạo a! Có một chiếc Chiến đấu cơ Liên Bang khoảng nửa giờ trước đây đã
cất cánh từ sân bay quân dụng Tây Giao, đang bay đến Cảng Đô!
Lâm Bán Sơn nhìn lên màn hình máy tính xách tay trước mặt, giật mình một cái, sau đó bổ sung thêm một câu:
- Tốc độ bay rất nhanh!
Thai Lão Cục trưởng lạnh giọng khiển trách:
- Không được phép nói không thể tìm thấy hắn, trực tiếp gọi điện thoại cho hắn đi!
- Bỏ qua quyền hạn từ bên phía Bộ Quốc Phòng, trực tiếp giải trừ trình tự khóa chết tất cả các Robot bên trong cảnh nội của Liên Bang!
- Một phen đem đầu Robot MXT kia của Hứa Nhạc… cái gì Thu nhỉ?
- Nhạc Thu!
- Thật sự là cái tên tào lao! Một phen đem đầu Robot Tiểu Bạch Hoa kia từ trong nhà kho điều động đi ra!
- Bảo Chiến hạm chuyển vận tại Đội cảnh vệ Cảng Đô chuẩn bị sẵn sàng, ngay khi Hứa Nhạc đến lập tức đưa hắn lên không trung!
- Cấp cho Hứa Nhạc thêm quyền hạn nữa!
- Nói cho cái tên tiểu tử kia biết, ngày hôm nay hắn cần cái gì, liền
toàn bộ cấp hết cho hắn vô điều kiện. Tôi chỉ yêu cầu hắn ta một phen
đem Lý Tại Đạo cùng với chiếc Phi thuyền Chiến hạm kia ngăn chặn lại mà
thôi!
Từng đạo mệnh lệnh không ngừng được phát ra.
Lâm Bán Sơn khẽ cau mày lại một chút, nhìn về phía vị lão nhân trước mặt, thấp giọng nói:
- Nếu như hiện tại Liên Bang thật sự đang nằm trong tình trạng nguy hiểm
đến như thế, ngài làm như vậy chính là tương đương một phen đem toàn bộ
vận mệnh của Liên Bang giao vào trong tay một người đó!
Thai Lão Cục trưởng bình tĩnh nói:
- Năm đó thời điểm khi mà Mạch Đức Lâm chuẩn bị bỏ trốn khỏi Liên Bang,
Cục Hiến Chương cũng đã từng một phen đem vận mệnh của Liên Bang giao
vào trong tay của hắn, mà hắn cũng chưa từng khiến cho chúng ta thất
vọng!
- Tuy rằng tôi cũng có tiến hành hợp tác với hắn, nhưng mà hắn dù sao cũng… là một người Đế Quốc a!
Thai Lão Cục trưởng trừng lớn cặp mắt nhìn Lâm Bán Sơn, lớn giọng khiển trách:
- Hiện tại chẳng lẽ cậu không phải là người Bách Mộ Đại hay sao?
Lâm Bán Sơn có chút cảm khái, khẽ lắc lắc đầu, nhưng cũng không nói gì nữa.
Thai Lão Cục trưởng trầm mặc, một lát sau mới nhàn nhạt nói:
- Hơn nữa… hiện tại ngoại trừ biện pháp này, cũng đâu còn cách nào khác nữa?
o0o
- Tin tức mới nhất đây! Bên phía Cục Hiến Chương đang có ý đồ ngăn chặn
Lý Tại Đạo lại, nhưng mà vấn đề chính là ở chỗ không có người nào chấp
hành cả! Mặc dù có thể khống chế Hạm đội cùng với các loại vũ khí tầm
xa, thế nhưng Cục Hiến Chương lại không có biện pháp nào ra lệnh cho đám binh lính kia hướng về phía Lý Chủ tịch của bọn họ mà nổ súng được! Hắn sắp sửa rời khỏi Tinh cầu S1 rồi, không có bất cứ kẻ nào chịu đứng ra
ngăn cản hắn cả!
- Căn cứ tên lửa tên lửa đạn đạo địa đối không
đã bỏ lỡ mất cơ hội tấn công đầu tiên. Hệ thống Chủ pháo trên căn cứ Cựu Nguyệt chủ yếu chỉ nhằm vào các mục tiêu bên ngoài không gian đi chuyển đến Tinh cầu S1, không có phòng ngự mục tiêu ngược lại. Hệ thống vũ khí công kích tầm xa trên mặt đất cơ bản không đủ khả năng uy hiếp đến
chiếc Phi thuyền Chiến hạm đó. Mấy chi Hạm đội khác của Liên Bang cho dù hiện tại nguyện ý gấp gáp quay trở về, bọn họ cũng không kịp ngăn chặn
nó lại được. Cho nên chuyện tình này hiện tại cũng chỉ có thể do một
mình cậu đi làm mà thôi.
- Bên phía Cục Hiến Chương chấp nhận gia tăng thêm cấp bậc quyền hạn cho cậu. Bắt đầu từ bây giờ Quân đội Liên
Bang tạm thời sẽ không tiến hành công kích cậu. Robot đã tiến hành tự
kiểm hoàn tất, đang sẵn sàng đợi lệnh. Những chiếc Phi thuyền Chiến hạm
chuyển vận loại nhỏ hiện tại đang sẵn sàng chờ cậu, tọa độ ngay sau đó
sẽ chuyển đến cho cậu.
Bên trong khoang điều khiển của chiếc
Chiến đấu cơ Liên Bang đang dùng tốc độ cao phóng nhanh trên bầu trời
cao của Tinh cầu S1, Hứa Nhạc đang lắng nghe một cú điện thoại quan
trọng. Bên kia đầu dây điện thoại cũng không phải là Lâm Bán Sơn mà là
Trâu Úc. Một lát sau, thanh âm nhẹ nhàng của cô nàng mẹ một con kia lại
nhàn nhạt vang lên:
- Tôi thật sự không hiểu nổi anh vì cái gì
lại phải mạo hiểm, chấp nhận nguy hiểm đuổi theo Lý Tại Đạo như vậy. Tôi không tin trong tay của hắn có lại có được thứ lợi thế gì có thể hoàn
toàn uy hiếp được Liên Bang! Hứa Nhạc, cứ để hắn chạy thoát đi thôi.
Không phải cứ mỗi một lần gặp chuyện gì phức tạp thì đều phải là hoàn
thành từ sớm tới chiều như vậy đâu!
Hứa Nhạc cũng không có giải thích, bởi vì hắn căn bản không thể giải thích được.
Thông qua sự tính toán của Phỉ Lợi Phổ, hắn biết được Lý Tại Đạo đang nắm
trong tay một con át chủ bài vô cùng chắc chắn. Cái át chủ vài kia một
khi lật bài tẩy lên, tuyệt đối sẽ vô cùng khủng bố. Nhất là vào lúc này, chính là trong điều kiện tiên quyết tựa hồ như là có người nào đó đang
có biện pháp đối phó với Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương a!
Thậm
chí ngay cả bản thân hắn cũng không biết được cái con át chủ bài kia là
có hình dáng, màu sắc cùng với hoa văn gì. Hắn chỉ biết là cái loại tạc
đạn phá hoại khủng bố này đã từng khiến cho cả một nền văn minh so với
nền văn minh hiện tại càng huy hoàng chói lọi hơn phải biến mất trong
dòng sông dài của lịch sử.
Hắn tận lực cố gắng để cho cái thanh âm có chút khàn khàn của chính mình trở nên ổn định hơn một chút, nói:
- Nếu như không có việc gì nữa, thì thêm hai ngày nữa chúng ta đi ăn cơm?
- Ừm! Lâm Viên cũng được lắm, hay là hẹn chỗ đó đi!
o0o
Chiếc Chiến đấu cơ của Liên Bang gào thét đáp thẳng xuống một sân bãi chuyển
vận của những chiếc xe container thể tích cực đại nằm ở khu vực phía Tây trong khu Công viên Công nghiệp nặng Cảng Đô, trong thanh âm nổ vang
của hệ thống động cơ, chiếc Chiến đấu cơ nương theo quán tính mà trượt
nhanh về phía trước.
Trong thanh âm ồn ào đó, Hứa Nhạc quay sang gã nam nhân đứng bên cạnh chính mình, lớn tiếng hô to:
- Tiểu Giảo, vừa rồi cậu mới đánh đổ kỷ lục tốc độ điều khiển Chiến đấu
cơ của nhân loại đó! Cậu con mẹ nó chính là một Thần tiên a!
Lưu
Giảo nhấc lên cái mũ giáp phi hành trên đầu mình, giơ cao ngón cái của
tay trái, khoa tay múa chân làm ra một cái tư thế kiêu ngạo tự tin vô
cùng.
Sân chuyển vận xe container rộng lớn của Công viên Công
nghiệp Cảng Đô gần với sân bay Đội cảnh vệ Cảng Đô nhất, liền bị hai
người bọn họ biến thành sân bay lâm thời để đáp xuống.
Chiếc
Chiến đấu cơ Liên Bang di chuyển chậm rãi dần dần, cuối cùng dừng lại.
Cánh cửa khoang điều khiển mở ra, Hứa Nhạc trực tiếp từ trên khoang điều khiển nhảy xuống dưới. Đôi giày quân dụng dẫm một phát thật mạnh lên
mặt đất, phần mũi giày đã há ra một khoảnh lớn nhất thời bộp một tiếng,
vỡ lớn ra thêm một mảnh nữa.
Hứa Nhạc liếc mắt liền nhìn thấy đầu Robot Tiểu Bạch Hoa cả người tràn ngập tro bụi lâu năm, thế nhưng vẫn
như cũ không thể giấu đi lớp hàn quang lãnh lệ trên người. Hắn nhìn cô
nàng nữ Công Trình Sư mang cặp kính mắt gọng đen đang đứng trên một đầu
Robot MXT xa xa, chỉ huy đám thuộc cấp của Bộ Công Trình, tiến hành công tác kiểm tra toàn diện cuối cùng, đồng tử trong mắt của Hứa Nhạc khẽ co lại một chút, nhất thời gia tăng thêm cước bộ phóng chạy của mình.
Hứa Nhạc nhanh chóng phóng vọt đến trước người của cô nàng nữ Công Trình Sư kia, cũng không kịp nói bất cứ lời nào, mà chỉ kịp giống như một đầu
chuồn chuồn, nhẹ nhàng điểm mấy cái trên mặt nước mùa hè thẳng tắp như
mặt gương, vội vội vàng vàng hôn nhẹ một cái lên vầng trán đã mấy ngày
trời không có tắm rửa của cô nàng nữ Công Trình Sư kia.
Cước bộ
vẫn như cũ phóng nhanh như tia chớp, hắn vừa chạy vừa cởi xuống cái ba
lô hành quân nặng nề phía sau lưng chính mình, phóng thẳng lên trên cánh cửa khoang điều khiển cao lớn của đầu Robot Tiểu Bạch Hoa, một phen đem khẩu ACW móc vào trong cánh tay trái máy móc của con Robot, nhanh chóng nhảy vào trong khoang điều khiển. Một tay hắn rất nhanh ấn hạ vào cái
nút màu đỏ nhỏ bên trong.
Chỉ nghe một trận thanh âm rắc rắc đùng đùng một trận vang lên, toàn bộ các cơ cấu ngoại vi nặng nề của đầu
Robot đều thoát ly khỏi thân máy móc. Cánh cửa khoang điều khiển của đầu Robot Tiểu Bạch Hoa còn chưa có đóng lại, nó cũng đã trực tiếp tiến
nhập vào trạng thái siêu tần rồi.
Tay trái hung hăng đẩy mạnh
thanh điều khiển Robot, hệ thống song động cơ phía sau lưng đầu Robot
bắt đầu ầm ầm gầm rú. Đầu Robot nặng nề rất nhanh tiến về phía trước.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi cánh cửa phía trước khoang điều khiển đóng lại, Hứa Nhạc đã hoàn thành công tác thay đổi trạng thái của đầu Robot, sau đó rất nhanh từ trong ba lô lấy ra hệ thống cảm ứng ý
nghĩ mặc vào trên người, hoàn toàn công tác liên kết cùng với đầu Robot
Tiểu Bạch Hoa.
Ngay trong nháy mắt đó, Hứa Nhạc phảng phất như là đã quay trở về thời gian rất nhiều năm trước đây, tìm lại cái loại cảm
giác ở trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ trên Căn cứ Cựu Nguyệt, lần đầu
tiên điều khiển đầu Robot Tiểu Bạch Hoa này, cái loại cảm giác này rất
tốt, vô cùng cường đại!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...