"Anh à... a...a." Định nói gì đó với hắn, mặt mũi Jungkook đột nhiên nhăn nhúm, cơn đau từ bụng ập tới làm âm thanh gián đoạn. Cậu cố chịu đựng một chút mới cất giọng, yếu ớt hỏi.
1
"Anh giận em sao?"
Jungkook đang nằm trên tấm lưng vững chãi quen thuộc, được Taehyung cẩn thận cõng vào nhà. Có điều hắn triệt để giữ im lặng không buồn nói với cậu một câu. Qua nhiều lần dung túng, từ giờ Taehyung quyết tâm mặc kệ cậu một thời gian. Người nhỏ suốt ngày thương tích đầy mình khiến hắn cực kỳ khó chịu, đỉnh điểm là hôm nay, thê thảm đến xót xa.
Giận Jungkook đều có lý do cả. Lúc nãy Oh Nari hốt hoảng bay đến tìm hắn báo Jungkook đánh nhau, bị thương nằm một đống trên sàn. Taehyung phải tức tốc dùng thuốc hiện thân đến mang người về. Hắn bàng hoàng với cảnh tượng trước mắt, có đến bảy tám người đang la liệt trên nền. Bé cưng mặt mũi bầm dập, máu me bê bết, khiến hắn không bình tĩnh nổi. Trong khi Taehyung lo lắng sốt vó, cậu chỉ ngẩng đầu cười ngây dại: "Anh thấy gì chưa, em thắng bọn họ rồi." Jungkook như một đứa trẻ vui vẻ khoe chiến tích chẳng hay biết đã vô tình làm người kia giận dữ. Đến đứng còn không nổi vẫn mạnh miệng như vậy. Cảm giác Taehyung như một ông bố cả ngày phải canh chừng đứa con trai nhỏ tính tình xốc nổi đang trong độ tuổi dậy thì.
3
Jungkook cùng Eric dẫn nhau đến tổ tội phạm tình dục đòi người, lời qua tiếng lại vài câu thì xảy ra xô xát. Bọn kia ăn ngang nói ngược kiên quyết không giao Ma Young Chul, Jungkook dùng mọi lí lẽ để thuyết phục cuối cùng công cốc. Chưa dừng lại ở đó, họ được đà lấn tới, bóng gió đủ thứ, chỉ thẳng mặt Jungkook chê bai, nói cậu thích lo chuyện bao đồng. Eric ở bên cạnh cũng bị lôi vào chửi chung. Dĩ nhiên gã không nhịn, ngược lại còn nghênh mặt thách thức. Cuối cùng gã và đám người tổ kia kéo nhau đi đấu võ. Mặc cậu hết lời can ngăn, Eric hùng hổ tuyên bố sẽ giành chiến thắng. Jungkook e việc này để cấp trên hay biết có thể đình chỉ công tác chứ chẳng đùa. Ấy vậy mà Eric đâu có sợ, gã vẫn luôn nóng tính, một mực khăng khăng mình đơn độc có thể chấp hết đám kia.
Những tưởng đấu tay đôi thì tỉ lệ Eric thắng là tuyệt đối, nào ngờ bọn họ lật lọng, cả đám xông vào đánh một. Tình thế trở thành một chọi bảy, Jungkook không thể trơ mắt đứng nhìn nên nhảy vào hỗ trợ. Chỉ là hai đấu bảy cũng chẳng dễ dàng gì, cuối cùng cậu và gã thắng nhưng ai cũng thân tàn ma dại. Người của tổ tình dục càng thê thảm hơn, đến lết còn không nổi ở đó mà nói chuyện. Cũng nhờ có Oh Nari báo tin Taehyung mới đến mang cậu về. Nhìn sơ đủ thấy hắn lo cho cậu đến ruột gan rối bời, chỉ trách Jungkook mãi vô tư khiến hắn càng thêm khó chịu.
Cõng Jungkook vào phòng, Taehyung mang cậu thả lên giường. Cả quá trình không thèm nhìn cậu một cái, lại còn muốn quay lưng bỏ đi. Jungkook thấy hơi tủi thân vì chỉ nhận được sự im lặng từ hắn. Đâu phải cậu thích đánh nhau chỉ tại Eric quá nóng nảy mới lôi cậu vào.
"Taehyung, anh nói gì đi mà!"
Jungkook níu tay hắn, âm thanh phát ra có phần yếu ớt vì mất sức. Taehyung nhìn cậu trong nháy mắt, rồi dời tiêu cự vào một điểm vô định nào đó. Hắn đau lòng lắm, thương cậu lắm nhưng hắn muốn cất giấu những cảm xúc này. Taehyung đang cố gắng lạnh nhạt để Jungkook hiểu được sự nghiêm trọng của vấn đề. Hắn mong cậu sẽ quan tâm đến bản thân mình hơn cũng như quan tâm đến cảm xúc của hắn.
2
Từ đầu Taehyung đã xem sinh mạng của Jungkook quan trọng hơn cả hắn. Dù cơ thể là của cậu nhưng trầy xước hay tổn thương hắn lại cảm thấy đau. Hắn muốn Jungkook phải hiểu, cậu không chỉ sống cho mình mà còn có trách nhiệm gìn giữ sinh mệnh của người Kim Taehyung yêu nhất. Mọi thứ hắn làm đều hướng đến một mục đích, Jeon Jungkook phải sống thật an yên.
"Làm ơn nói gì đi, Taehyung!" Cậu dần mất kiên nhẫn vì hắn không hề đáp trả, lòng dâng lên cảm giác bất an.
Mọi nỗ lực đều nhận lại sự im lặng, Jungkook thấy cả người đau nhức không thôi, tim càng đau hơn vì bị Taehyung lạnh nhạt. Người bị thương rất muốn được ôm ấp an ủi, tiếc là hắn không quan tâm làm cậu bứt rứt vô cùng. Đôi mắt to tròn ngày càng mờ đi, nước mắt chực trào.
"Đừng khóc!"
Dù đang giận người ta, hắn cũng không thể làm ngơ trước cảnh này. Bé cưng mặt mũi mếu máo khiến Taehyung không nhịn được mềm lòng. Bàn tay thon dài vươn tới lau đi giọt nước mắt nóng hổi.
5
Đây là lần hiếm hoi Jungkook rơi nước mắt. Ngày xưa dù sứt đầu mẻ trán, nằm viện ba tháng cậu vẫn dửng dưng, không biết khóc là gì. Người khác còn nghĩ cậu cứng rắn, ghét tỏ ra yếu đuối. Ngoại lệ này không phải do cơn đau thể xác mà tim gan quặn thắt, tủi thân vì thái độ của Taehyung. Hắn là không thương cậu nữa sao? Rõ ràng đã uống thuốc hiện thân lại không chịu hôn cậu một cái. Người ta bị thương nặng hắn cũng muốn làm ngơ?
Càng nghĩ Jungkook càng khó chịu, nước mắt không hiểu sao cứ tuôn trào. Chất lỏng mặn chát vương vãi đầy trên mặt, chọc khoáy sâu vào những vết thương.
"Hức... anh hôn em một cái không được sao?"
Giọng cậu tủi hờn mang vài phần oán trách. Taehyung sao lại vô lương tâm đến mức không giúp cậu trị thương.
"Ngoan!"
Âm thanh trầm ấm quen thuộc cất lên làm Jungkook dịu đi vài phần xúc động.
Người nhỏ khóc làm Taehyung bối rối, không ngờ hắn lại vô tình tổn thương cậu. Taehyung thấy mình thật tồi tệ khi để bé cưng đau lòng. Hắn đến gần, ôm chặt Jungkook, thật sự muốn khảm cậu vào lòng để chở che. Cẩn thận hôn lên đôi mắt đẫm nước kia, sau đó di chuyển đến môi. Nụ hôn thật nhẹ nhàng, chất chứa vô vàn sự yêu chiều, thương mến. Nó đơn giản là quan tâm, là trân trọng, không vương chút tà ý hay dục vọng.
Một nguồn năng lượng ấm nóng từ môi lan tràn ra khắp cơ thể. Tất cả các vết thương đều được chữa lành, làn da Jungkook trở về trạng thái hồng hào trắng trẻo. Tuy vậy cậu cảm thấy không vui vì thái độ ban nãy của Taehyung.
15
Jungkook ngồi dậy, nắm lấy cổ áo người kia, trừng mắt.
"Anh muốn bỏ tôi có đúng không?"
2
Khoẻ lại rồi cách ăn nói cũng thay đổi, chỉ đợi Taehyung bảo đúng cậu sẽ đánh luôn cả hắn. Dĩ nhiên Taehyung không nhượng bộ, người giận trước là hắn cơ mà, làm gì có chuyện để cậu đảo ngược tình thế.
"Tại sao em lại đánh nhau?"
Mặt hắn trở nên trầm trọng, giọng nói cũng giảm vài phần độ ấm. Jungkook cảm thấy xung quanh như có một luồng khí lạnh bao trùm, áp lực của Taehyung khiến cậu phải dè chừng. Jungkook tạm thời á khẩu, địch này quá đáng sợ cậu chưa tìm ra đường chống trả. Bề ngoài Jungkook hổ báo cáo chồn thật ra chỉ là thỏ đội lốt hùm, đứng trước mãnh thú hàng auth tất nhiên không giấu được sự yếu thế. Khi lớp da hùm bị lột bỏ kết cục duy nhất là con thỏ bị mãnh thú ăn đến không còn một mẩu xương. Hoạ chăng là sự chống trả yếu ớt để đổi lấy huy hoàng phút cuối, sau đó cơ thể thơm mềm cũng vào bụng hổ mà thôi.
Như chưa có chuyện gì xảy ra, Jungkook nhào tới vươn vuốt nắn má Taehyung, làm hắn một phen bất ngờ. Taehyung đối với Jungkook chỉ ăn mềm không ăn cứng, để bảo toàn tính mạng cậu cần ngoan ngoãn nghe lời.
"Bỏ ra!"
Mặc kệ gương mặt bị chơi đùa, tạo thành nhiều hình thù kỳ lạ, Taehyung vẫn giữ nguyên chất giọng đanh thép, không có ý tha cho cậu.
"Xin lỗi mà, đừng giận em nha!"
Jungkook ôm chặt Taehyung, đôi mắt nhìn hắn thành tâm, còn to gan chớp chớp vài cái tỏ vẻ ăn năn hối cải.
Ai cũng có lý lẽ riêng, trong lúc cảm xúc dâng tràn mà cùng nhau tranh cãi sẽ khó tìm tiếng nói chung. Vì vậy Jungkook cố tình bày trò chọc cho hắn vui vẻ sau đó mới giải thích rõ ràng. Kiềm chế cảm xúc là việc vô cùng khó khăn, nhưng nghĩ tới hậu quả có thể dẫn đến tình cảm cả hai rạn nứt Jungkook mới dằn lòng và tập đặt bản thân vào vị trí của hắn. Thử nghĩ ngược lại là Taehyung bị thương Jungkook có lo lắng hay không? Có chứ! Thế nên cậu đã nhận ra Taehyung thương mình đến mức nào, lo lắng cho cậu ra sao, làm gì cũng xuất phát từ tình yêu hắn dành cho cậu.
Trước nay mọi bức tường kiên cố hắn dày công xây nên đều bị Jeon Jungkook một chân đạp đổ. Dù giận dữ đến mức nào, cách cư xử khôn khéo của cậu có thể khiến hắn hạ hỏa trong tích tắc. Taehyung cảm thấy mình quá thiếu nghị lực, yêu Jungkook đến đầu óc ngu muội, trách hờn hay nặng nhẹ người ta cũng không nỡ.
"Tae Tae không phải em thích đánh nhau đâu!"
Jungkook ôm lấy Taehyung, đặt cằm mình lên ngực hắn, giọng điệu hết sức nũng nịu vừa ủy khuất vừa muốn lấy lòng.
"Cũng do Eric tính tình nóng nảy em mới bị đánh."
1
Trước khi Taehyung đến, Jungkook đã nhờ Kyu Bin mang thây Eric về. Ban đầu gã tuyên bố hùng hồn lắm vậy mà trong hai người gã tơi tả nhất. Thế nên đừng bao giờ tưởng mình là nhân vật chính trong phim, đơn thương độc mã có thể tiêu diệt kẻ thù. Thực tế rất phũ phàng ảo phim quá có ngày cái mạng cũng không còn. Tóm lại tạo nét cẩn thận tét não, còn Eric được ông bà gánh đến thoát vị đĩa đệm nên chỉ tét môi.
15
Taehyung hơi nhăn trán, đang nghĩ xem Eric là thằng nào, sao lại khiến bé cưng của hắn bị đánh.
"Eric?"
"Đúng vậy, là anh họ của em. Vì em đang mâu thuẫn với một tổ khác trong trụ sở nên anh ấy ra mặt giúp đỡ. Mỗi tội Eric hơi nóng tính chưa gì đã thách đấu với đám kia. Cuối cùng một mình chọi với bảy người em sợ xảy ra án mạng nên mới nhảy vào hỗ trợ. Kết quả anh thấy rồi đó, bọn em đã thắng..." Nói đến đây cậu hơi cúi đầu, không dám nhìn vào mắt hắn.
Taehyung không hài lòng, nghiêm túc hỏi.
"Thắng với đôi mắt bị đấm đến thâm đen đó sao?"
Taehyung vẫn chưa thể bỏ qua cái bộ dạng thân tàn ma dại lúc nãy của cậu. Nếu trên đời không có thuốc hiện thân làm sao Jungkook khỏe mạnh được như giờ. Xem ra cậu may mắn nhiều đến mức người khác phải ghen tị. Eric mà thấy được thể nào cũng khóc thét cho xem. Hai người cùng đi đánh nhau, một người toàn thân lành lặn một người như từ cửa tử trở về. Jungkook chẳng khác gì con cưng của tạo hoá.
(Nói thẳng ra đây là hào quang chói loá của nhân vật chính.)
2
"Em biết lỗi rồi! Sau này sẽ hết sức cẩn thận."
Jungkook sấn tới, ôm chặt hắn hơn, dùng chất giọng ngọt nị mà năn nỉ. Taehyung hết cách, bị cậu làm cho mềm lòng phải dần thoả hiệp.
"Sau này không được bị thương!"
Hắn hết thuốc hiện thân rồi, không cứu chữa cho cậu được nữa đâu. Thứ duy nhất hắn mong mỏi là Jungkook phải thật an toàn khỏe mạnh, không bị bất cứ thương tích nào.
"Vâng ạ!"
Nói rồi Jungkook cọ cọ người vào hắn, miệng nhỏ hôn trán Taehyung một ngụm, cười đầy phấn khích. Không hiểu gặp phải vấn đề gì, hắn rời khỏi giường trên tay bồng theo Jungkook.
"Anh mang em đi đâu vậy?"
Jungkook hoang mang, đang yên đang lành bị người lớn nhấc bổng lên, đừng nói hắn mang cậu quăng bãi rác.
"Đánh nhau về không định tắm luôn sao?"
Hắn không thích người ở bẩn đâu đó, nói trắng ra là muốn lợi dụng thời cơ bắt nạt cậu. Jungkook tốn một ít thời gian mới kịp tiếp thu câu nói kia, tay vòng qua ôm chặt cổ hắn, cậu cười đến híp mắt.
Rất nhanh Taehyung đã mang được cậu vào bên trong, chuẩn bị giúp bé cưng cởi đồ. Jungkook câu lấy cổ hắn không buông, dùng chất giọng đầy mật ngọt thì thầm vào tai hắn.
"Anh tắm cho em à?"
Taehyung lắc đầu: "Cùng nhau!"
Nghe đến đây cậu càng phấn khích hơn, tuột ra khỏi người hắn, cầm tay Taehyung đặt vào cổ áo mình.
"Mau, giúp em cởi đồ!"
30
Không biết từ khi nào Jungkook lại bạo gan thế này. Ngày trước, hễ hắn đụng vào cậu liền đỏ mặt tía tai, hôm nay còn chủ động nhờ cậy hắn. Tất nhiên Taehyung đồng tình, chẳng kiêng dè giúp cậu tháo gỡ từng cúc áo. Làn da mịn màng không tì vết lấp ló sau vạt áo dần lộ ra, kẻ nào đó nhìn đến si mê, ngơ ngẩn. Khi chiếc áo yên vị trên sàn nhà lạnh lẽo, hắn tiếp tục giúp cậu cởi quần. Mất chút ít thời gian đã có một Jeon Jungkook trần truồng như nhộng đứng ngay trước mặt. Taehyung nhìn cậu lần lượt từ đầu tới chân, cổ họng tự dưng khô khốc. Thâm tâm nhắn nhủ hôm nay chắc chắn không thể ăn chay.
Taehyung định tự mình cởi, không hiểu sao Jungkook chặn lại, chưa gì đã muốn chính tay bóc hàng cho hắn. Taehyung nhìn chằm chằm bé cưng đang cẩn thận giúp hắn thoát y. Tuy lúc trước bọn họ đã làm tình nhưng Jungkook vẫn chưa có cơ hội ngắm cơ thể Taehyung thật kỹ. Hôm nay cậu mới nhận ra một điều, anh yêu của mình cái gì cũng đẹp. Từ hình thức đến chất lượng đều vượt mức tiêu chuẩn, diễn tả thế nào ta, có lẽ là ngon đến từng centimet.
5
Làm sao đây, Jungkook bị làn da màu đồng kia thu hút đến si mê, chẳng thể cưỡng lại nhìn Taehyung đắm đuối. Từ gương mặt sắc nét như đồ hoạ, xương hàm góc cạnh nam tính, mái tóc đen tuyền, bàn tay gân guốc cho đến chiếc bụng nước lèo lạc quẻ đều khiến cậu yêu thích không thôi. Chưa kể cái kia, thứ lần trước thao cậu dục tiên dục tử không phải dạng tầm thường, dạng bất thường đúng hơn. Ừm thì kích cỡ của người châu Á, à không chính xác là người Hàn sao có thể đạt đến mức này. Tuy sự thật mất lòng nhưng phải công nhận tìm được em khủng long như vậy rất là khó a.
4
"Tae Tae, thân xác lúc trước của anh có như giờ không?" Lẽ nào là hiện thân tạm thời nên không thực tế. Đến lúc trả về cơ thể ban đầu thứ đồ chơi kia tiêu giảm cậu biết phải làm sao. Jungkook thề rằng sẽ nhớ nó lắm.
11
Vừa nói Jungkook lén lút nhìn vào chỗ cần nhìn, âm thầm nuốt nước bọt. Không hiểu sao cơ thể cậu có dấu hiệu rục rịch rồi. Thằng em của Taehyung cũng chẳng khá hơn, nó đang cố kìm nén trước mị lực chết người.
"A... "
Không nói không rằng Taehyung kéo Jungkook vào bồn tắm. Cậu chưa kịp phản ứng đã ngã nhào, cả cơ thể nằm gọn trong lòng hắn. Sức ép của hai người khiến nước văng tung toé, tràn lênh láng ra ngoài.
Taehyung tựa người vào thành bồn, đặt Jungkook trên đùi mình, thế này quả thật tình thú. Không biết vô tình hay cố ý, cặp mông phấn nộn lại ma sát với cự vật thô to, châm ngòi cho ngọn lửa dục vọng bùng cháy.
"Bé hư, em hỏi vậy là muốn chọc tức tôi có đúng không?"
Taehyung kéo gáy Jungkook lại gần, phà hơi thở nóng ấm vào mặt cậu. Tay còn lại nắm lấy tay Jungkook đặt lên phân thân đang cương cứng, miệng ngậm lấy vành tai người nhỏ thì thầm.
"Yên tâm, nó là thật, sẽ không để em thiệt thòi."
33
Âm thanh quyến rũ phát ra làm Jungkook khẽ rùng mình, cơ thể cậu đã dần phản ứng. Không kể đến việc bọn họ cọ xát, chỉ nghe giọng nói trầm nam tính kia cũng đủ để cậu hứng tình.
Dứt lời hắn áp môi mình vào môi cậu, bắt đầu thưởng thức món khai vị ngọt ngào. Taehyung hôn liếm một vòng, sau đó gặm cắn môi dưới, thứ này vừa mềm vừa mọng làm hắn nghiện từ lâu. Taehyung đưa chiếc lưỡi ướt át trườn vào khoang miệng cậu, Jungkook dùng thứ tương tự cùng hắn chơi đùa. Hai chiếc lưỡi như hai con rắn nước khuấy đảo từng ngóc ngoách, tham luyến rút cạn vị ngọt của người kia.
Ở phía dưới tay cậu bận rộn xoa nắn cho côn thịt đã chào cờ của hắn. Ban đầu chỉ một cái chạm nhẹ kích cỡ đã tăng thêm một vòng, cậu có hơi hoảng. Sau đó bàn tay bắt đầu di chuyển, giúp Taehyung tuốt lộng. Trong làn nước ấm nóng, hai cơ thể không mảnh vải dính chặt vào nhau, miệng bận hôn hôn, tay lại tìm đến những nơi nhạy cảm.
Đang đắm chìm trong nụ hôn ướt át Jungkook lại lớn mật tách môi, đôi mắt cậu đầy mơ màng nhìn hắn, đưa ra một lời đề nghị vô cùng hấp dẫn.
"Em nghĩ chúng ta nên vận động một chút!"
16
_________강효우_와트 패드________
Thanks for reading
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...