- Ta muốn ngươi... -Bà vừa nói tay vừa kéo khuôn mặt cô lại gần. -... trở thành học đồ của ta.
Elizabeth vẫn đơ người tại chỗ, não tạm thời vẫn chưa tiếp thu được lời nói vừa rồi của Lucia. Học đồ? Ủa, vậy là sao? Dứt lời bàn tay đang bóp lấy miệng cô liền thả ra. Lucia ngay lập tức trở mặt, nở nụ cười vui vẻ, dịu dàng:
- Cũng vừa đúng lúc ta đang cần một đứa học đồ có tiềm năng, biết nghe lời để có thể dễ dàng dạy bảo(bắt nạt), nhóc con ngươi vừa đủ những yếu tố đó. Rất xứng đáng để có thể trở thành học đồ của ta.
- Trở thành học đồ của ngài,... tức là, trở thành phù thủy giống ngài sao?
- Cũng có thể nói là như vậy.
- Ta,... ta không đồng ý! -Elizabeth lớn giọng nói.
- Lý do? -Lucia liếc mắt nhìn đứa nhỏ trước mặt khẽ nhíu mày hỏi.
- Bởi vì, nếu như ta học thuật phù thủy. Thì điều đó cũng đồng nghĩa với việc ta đã phản bội Chúa rồi không phải sao? Ta không muốn phản bội Đức tin của mình, ta không muốn! -Elizabeth nói, gần như muốn hét lên.
Cô không muốn phải quay lưng lại với tín ngưỡng của mình. Elizabeth cô từ nhỏ đến lớn đã luôn sinh ra và lớn lên dưới sự dạy dỗ về niềm tin vào Chúa, cô không muốn phải học tà pháp của phù thủy, cô không muốn phản bội Người!
- Này nhóc con. -Bà vừa nói vừa nâng cằm cô lên, bắt mắt cả cô nhìn thẳng vào mắt của bà. Giọng nói lạnh lùng cất lên. -Não ngươi có vấn đề hả? Đức tin? Tín ngưỡng? Chúa trời? Đến giờ mà ngươi vẫn còn tin vào những thứ đó sao?
Elizabeth kích động định đứng lên nói gì đó nhưng lời còn chưa kịp ra khỏi miệng đã bị Lucia làm cho nuốt hết vào rồi.
- Ta hỏi ngươi, lúc ngươi tuyệt vọng nhất Đức tin của ngươi có giúp gì được cho ngươi không? Lúc ngươi sắp chết đuối ở dưới biển khi đó, là ta đã cứu ngươi hay Chúa đã cứu ngươi? Lúc ngươi còn đang chết dần chết mòn trong khi ổ chuột đó là tà pháp của ta đã làm cho ngươi sống lại hay niềm tin vào Chúa đó của ngươi đã giúp ngươi sống lại?
Elizabeth cứng họng không thể phản bác lại được trước những lời nói của người phụ nữ trước mặt.
- Nhóc con, có vẻ như ngươi vẫn chưa nhận thức được vị trí và hoàn cảnh của bản thân mình bây giờ nhỉ? Nên nhớ một điều rằng, nếu ta có thể khiến ngươi sống lại và khỏe mạnh như bây giờ thì ta cũng có thể khiến ngươi quay lại khu ổ chuột đó với căn bệnh của mình. -Bà vừa dứt lời, khuôn mặt của cô ngay lập tức trở nên trắng bệch, ngước nhìn bà ánh mắt đầy sợ hãi.
- Nghe cho rõ đây, khi ta nói ta muốn ngươi trở thành học đồ của ta, đó không phải một yêu cầu, một lời mời hay một lời đề nghị mà ngươi có thể từ chối. Đó là mệnh lệnh mà ngươi bắt buộc phải tuân theo! Rõ chưa!
Trước giọng nói đầy uy quyền của Lucia, tất cả những gì Elizabeth có thể làm đó là gật đầu đồng ý. Cô không thể phản bác lại bất cứ điều gì bà nói, cô cũng không dám làm gì trái với ý bà. Elizabeth không muốn trở thành phù thủy, cô không muốn phản bội Chúa, nhưng hơn tất cả, cô sợ.
Cô sợ khu ổ chuột ấy, cô sợ căn bệnh của mình, cô sợ phải trở lại cuộc sống đó một lần nữa. Mỗi đêm khi mà cô nhắm mắt, đặt lưng xuống ngủ, điều cô sợ nhất đó là sáng mai khi mở mắt ra thứ mà cô nhìn thấy không phải là một ngày mới bắt đầu mà là căn phòng trong khu ổ chuột đó của mình. Cô sợ cuộc sống mà cô khó khăn lắm mới có lại này chỉ là một giấc mơ, cô sợ cô có thể sẽ quay lại khu ổ chuột đó bất cứ lúc nào. Chính vì thế cho nên, dù có phải phản bội lại lòng tin của mình, phản bội lại tín ngưỡng của mình, cô cũng không muốn phải quay trở lại cuộc sống trước đó một lần nào nữa.
Elizabeth ghét sự vô dụng và hèn nhát của mình hơn bao giờ hết. Cô ghét chính mình.
---------------------------------------------------------------------------------
Sáng ngày hôm sau, cô tỉnh dậy trong tình trạng không thể tệ hơn. Hai mắt thâm quầng, mặt mày chán nản trông cực kì thiếu sức sống.
- Elizabeth, có chuyện gì sao? Trông cậu tệ quá! -Dia hỏi cô đầy lo lắng.
- Không sao đâu Dia, tớ ổn mà. -Elizabeth trả lời Dia với dáng vẻ cực kì không đáng tin.
Cùng lúc này James đang bưng đồ ăn sáng từ trong bếp ra, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy đó của Elizabeth, cậu mỉm cười thích thú trêu chọc:
- Chào buổi sáng, sao trông cậu có vẻ "tràn đầy niềm tin và sức sống" thế? Chắc hôm qua nói chuyện với cô chủ vui lắm hả?
- James!!! -Dia gắt giọng.
Elizabeth liếc nhìn hai người bạn trước mặt, bọn họ đi theo cô chủ của mình đã lâu rồi, liệu rằng họ có biết được việc cô Lucia là phù thủy không nhỉ? Mà khoan đã, lỡ như cả hai người họ cũng không phải là người bình thường thì sao? Elizabeth đang định lên tiếng hỏi các bạn, thế nhưng lời còn chưa kịp nói ra thì từ phía sau, Lucia đã xuất hiện từ lúc nào.
- Chào buổi sáng mấy đứa.
- A, cô chủ. -Cả James và Dia đều ngạc nhiên quay sang nhìn bà.
Bởi vì mọi khi cô chủ thường chỉ ở trong phòng uống trà vào buổi sáng chứ không hay ra tới phòng ăn như vậy. Còn Elizabeth sau cuộc trò chuyện từ đêm qua, cô vẫn luôn canh cánh trong lòng nỗi sợ với Lucia nó khiến cô không tài nào đối diện với bà được. Chính vì thế cho nên cô vẫn cứ đứng yên đó, không dám quay đầu lại nhìn bà hay lên tiếng chào hỏi gì, Lucia đặt một tay lên đầu cô rồi mỉm cười vui vẻ nói:
- Thông báo với mấy đứa, bắt đầu từ ngày hôm nay. Con nhóc này sẽ trở thành học đồ của ta tức phù thủy tập sự. Mấy đứa ráng mà hòa thuận với giúp đỡ nhau đấy. Tuy rằng có vẻ như mấy đứa đã thân nhau sẵn rồi.
James và Dia sau khi nghe xong thì ngay lập tức hướng tới Elizabeth vỗ tay chúc mừng.
- Chúc mừng cậu nha Elizabeth. Tớ ganh tỵ với cậu đấy. -Dia hướng tới Elizabeth vui vẻ nói, hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt đang dần méo đi của cô.
- Chúc may mắn. -James vừa nói vừa tiến tới chỗ cô đặt một cánh tay lên vai cô với cái nhìn đầy cảm thông.
Tất cả những điều hai người trên nói đối với Elizabeth đều từ tai nọ xuyên qua tai kia, khoan đã, vậy tức là 2 người cũng biết việc cô Lucia là phù thủy rồi sao? Hơn nữa cái nhìn cảm thông đó của James là sao chứ? Suốt cả đêm hôm qua cô đã không ngủ được vì trong đầu cô toàn những hình ảnh, đáng sợ về phù thủy mà mọi người thường kể. Lẽ nào trở thành phù thủy thực sự đáng sợ vậy sao? Cơ mà cho dù cô Lucia có tự xưng mình là phù thủy hay dọa sẽ đem cô trở lại khu ổ chuột đó đi chăng nữa thì. Không hiểu sao một phần nào đó trong cô vẫn luôn tin rằng cô Lucia thực sự không phải người xấu lại càng không có ý xấu đối với cô. Cô cũng chẳng biết cảm giác này bắt nguồn từ đâu nữa.
Hiện tại Elizabeth đang đứng trước cửa phòng học của mình. Cô đã đứng đây được một lúc rồi, nhưng cô vẫn do dự không biết mình có nên bước vào hay không. Mãi cho đến khi giọng nói đó vang lên:
- Còn muốn đứng đó đến bao giờ nữa? Tính chờ ta ra mở cửa cho mới vào hay gì?
Elizabeth giật mình, cô đứng đó hít một hơi thật sâu rồi đưa tay mở cửa bước vào và thứ đầu tiên đập vào mắt cô là một chồng sách cao ngất ở trên bàn và bên cạnh đó là cô Lucia đang ngồi lật lật vài trang sách xem ra là đang phân loại chọn lựa, vừa nhìn thấy cô bước vào bà liền liếc mắt lạnh lùng nói:
- Còn không mau lại đây.
Elizabeth bẽn lẽn lại gần, rồi ngồi bên cạnh bà. Trong đầu cô tưởng tượng ra hàng ngàn hàng vạn thứ khác nhau về buổi học này. Phải chăng cô sẽ phải học những thứ bùa chú hắc ám nào đó?
- Được rồi, buổi học đầu tiên. Trước khi đi vào nghiên cứu về các loại ma thuật và thần chú thì ta sẽ giảng qua cho ngươi về các loại phù thủy cơ bản trước.
- Phân loại,... phù thủy? -Elizabeth vừa nói vừa nghiêng đầu thắc mắc. Phù thủy mà cũng có nhiều loại khác nhau sao?
Như để giải đáp thắc mắc của cô, Lucia tiếp tục giảng giải cho cô hiểu:
- Cũng giống như con người các ngươi phân loại súng vậy. Súng thì hầu như đều có một công dụng chung và ý nghĩa chung đó là dùng để làm vũ khí. Thế nhưng tùy vào từng loại súng khác nhau thì sẽ có những cách dùng khác nhau trong từng trường hợp khác nhau. Ví dụ như súng ngắn: thường được dùng để bắn trong cự ly gần, còn súng ngắm: thường được dùng để bắn trong cự ly xa,v..v..
Nói đến đây, Elizabeth đã bắt đầu hiểu hơn chút ít rồi. Không ngờ phù thủy cũng có nhiều loại như vậy, cô tưởng trước giờ chỉ có một loại thôi chứ giống như trong những câu chuyện cổ tích vậy. Phù thủy độc ác với cái mũi dài và đội mũ nhọn cưỡi chổi bay trên trời. Cơ mà, cái người trước mặt đang tự xưng là phù thủy lúc này, không có chỗ nào giống với những mô tả đó hết.
- Phù thủy cơ bản có 20 loại: nhưng nếu liệt kê tất cả ra thì sẽ rất dài dòng nên trước hết ta sẽ chỉ giảng qua cho ngươi về những loại cơ bản và phổ biến nhất thôi:
"1. Witch. Thường dùng để ám chỉ những người luyện tập "yêu thuật" để đạt được những quyền năng, điều khiển ma thuật như: điều khiển tâm trí người khác, chữa thương,... Witch có thể điều khiển phép thuật từ việc luyện tập hoặc di truyền từ gia đình. Những người có được ma thuật thông qua di truyền thường được gọi là phù thủy thuần chủng. Những phù thủy thuần chủng thường có khả năng làm chủ hoặc điều khiển ma thuật tốt hơn những phù thủy không thuần chủng. Ví dụ như các phù thủy không thuần chủng chỉ có thể sử dụng những câu thần chú có sẵn còn các phù thủy thuần chủng thì có thể tự tạo ra các câu thần chú của riêng mình. Ngoài ra các witch còn thường tụ tập lại thành các hội và có quy tắc riêng.
Các phù thủy thường có được ma thuật từ việc vay mượn các vị thần hoặc ác quỷ. Thậm chí có 1 số phù thủy còn vay mượn sức mạnh từ các thiên thần được gọi White witch.
Bởi vì việc nghiên cứu về ma thuật thường kì lạ và khác với người thường, trong khi đa số những người bình thường thì tôn thờ Chúa còn các phù thủy thì không. Chính vì thế các phù thủy thường bị cho là dị giáo đối với các đạo giáo khác. Mà con người thì thường có xu hướng sợ hãi và xa lánh những thứ không giống với mình. Chính vì thế cho nên, trong mắt con người các ngươi phù thủy dần trở thành một từ ngữ tiêu cực ám chỉ cái xấu và khiến cho tất cả những phù thủy khác phải chịu sự ghét bỏ, kinh tởm của xã hội."
Elizabeth ngồi đó lắng nghe những gì Lucia nói dường như cũng đã hiểu hơn được vài điều "con người thì thường sợ những thứ không giống với mình", Elizabeth hiểu điều này hơn bất cứ ai, trước kia cô vẫn thường bị những người xung quanh nói rằng việc cô là một thiên tài về kiếm rất không giống một tiểu thư Anh quốc -người chỉ nên yếu đuối và dễ thương. Lại liếc nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt mình Elizabeth rụt rè lên tiếng:
- Vậy cô Lucia, cô là người vay mượn sức mạnh từ thiên thần hay ác quỷ?
- Vay mượn? -Lucia vừa nói đầy mỉa mai. -Ta chẳng cần phải vay mượn từ bất cứ ai trong số chúng hết.
Nói rồi bà lại tiếp tục bài giảng của mình về các loại phù thủy:
"2. Wizard. Cũng là 1 loại phù thủy thuần chủng nhưng lại có chỗ đứng trong xã hội và có ý nghĩa tích cực hơn witch rất nhiều. Các wizard thường là những người coi ma thuật như một bộ môn khoa học để nghiên cứu, chính vì thế cho nên chúng cũng được coi như là một nhà giả kim và khá có vị trí trong xã hội. Thậm chí trong quá khứ, các wizart còn từng phục vụ cho hoàng gia và được ban cho một tòa tháp riêng để làm việc và sinh sống. Ngoài ra các wizard cũng được coi là các nhà hóa học trong thế giới phù thủy cho nên chúng rất giỏi trong việc bào chế thuốc độc. Bởi vì wizard luôn coi ma thuật như một bộ môn để nghiên cứu nên những câu thần chú của chúng thường phức tạp và quyền năng hơn rất nhiều so với witch. Tuy nhiên, chúng có 1 điểm yếu chí mạng đó là chúng không thể sử dụng ma thuật khi không có đũa phép."
Elizabeth ngạc nhiên trước những gì Lucia nói không ngờ phù thủy cũng đa dạng như thế, cơ mà, cô Lucia tuy tự xưng mình là phù thủy, nhưng rốt cuộc thì cô ấy thuộc dạng nào nhỉ? Liệu cô ấy có cần phải sử dụng đũa phép không nhỉ? Như để giải đáp thắc mắc của cô Lucia liền tiếp tục nói:
"3. Sorceress. Đây là loại phù thủy mạnh nhất và hiếm nhất trong hàng ngũ phù thủy. Sorceress không phải phù thủy thuần chủng nhưng lại có thể dựa vào sức mình, tự mình tu luyện và đạt đến cảnh giới cao nhất của phép thuật. Thay vì sử dụng đũa phép thì họ sử dụng gậy phép hay còn được gọi là quyền trượng để tạo ra thần chú và các Sorceress cũng không bị phụ thuộc vào quyền trượng của mình như wizard. Họ chỉ dùng quyền trượng để thực hiện những thần chú đặc biệt phức tạp thôi.
Sở dĩ các Sorceress được cho là mạnh nhất bởi vì họ đã đạt được đến khả năng thâm nhập vào nguồn năng lượng thuần khiết nhất, chân chính nhất của phép thuật xuất phát từ tâm trí vĩnh hằng của Đấng Toàn Năng, chứ không còn phải vay mượn sức mạnh từ việc sùng kính các vị thần hay ác quỷ nữa. Các Sorceress thường đi một mình và chỉ thu nhận duy nhất một học đồ để có thể truyền lại sức mạnh của mình. Và hiện tại, cũng đang có 1 Sorceress bằng xương bằng thịt đang đứng ngay trước mặt ngươi. Đó là ta."
Sau khi nghe Lucia nói đến đây, 2 mắt của Elizabeth mở to ra, ánh mắt nhìn bà đầy kinh ngạc. Thật không thể tin được cô Lucia lại là người lợi hại như vậy.
- Nếu nói như vậy thì, các Sorceress có khả năng sử dụng sức mạnh ngang với các thiên thần hay ác quỷ sao? -Elizabeth hướng tới Lucia tò mò hỏi.
- Có thể nói như vậy.
Suy nghĩ của Elizabeth đối với việc trở thành học đồ của Lucia kể từ khoảnh khắc này đã chính thức thay đổi. Thay vì là cảm giác lo sợ, bất an như vừa nãy, bây giờ trong cô tràn ngập cảm xúc khác, giống như hi vọng. Elizabeth luôn tin rằng, tất cả những gì xảy ra đều là do số phận sắp đặt kể cả những chuyện đã xảy ra với cô ở kiếp trước, chính vì vậy cho nên cô đã luôn cố gắng hết sức tìm cách chạy trốn khỏi số phận đó của mình. Nhưng giờ, sự xuất hiện của cô Lucia như cho cô thêm hi vọng, rằng cô có thể thay đổi số phận của mình. Có thể thay đổi tất cả...
- Dưới sự dạy dỗ của ta, cho dù ngươi có không thể trở thành một Mage đi chăng nữa thì ít nhất ngươi cũng có thể trở thành một Knight Magic. -Giọng nói của Lucia bỗng lôi cô về với thực tại.
- Mage? Knight Magic? -Elizabeth hướng tới Lucia, ánh mắt không hiểu bà đang nói gì.
Để giải đáp thắc mắc của cô, Lucia lại tiếp tục lên giọng giảng giải:
- Mage cũng là một loại phù thủy gần giống với wizard đều coi ma thuật như một bộ môn khoa học để nghiên cứu, tuy nhiên điểm khác nhau rất nhỏ giữa wizard và Mage đó là các Mage không phải là phù thủy thuần chủng, ngoài ra họ cũng thường tập trung vào việc sáng tạo bùa chú để chiến đấu cho nên các Mage thường được coi là những chiến binh trong thế giới phù thủy. Hơn nữa các Mage cũng không bị phụ thuộc vào đũa phép như wizard. Một Mage khi đạt đến đỉnh cao của sức mạnh cũng có thể trở thành một Sorceress.
- Vậy cô Lucia, trước kia cô cũng từng là một Mage sao?
- Đúng vậy.
Ánh mắt của Elizabeth hướng tới Lucia vốn đã sáng nay lại càng sáng hơn. Cô càng ngưỡng mộ bà hơn nữa, nhưng cô cũng không dám tin rằng một ngày nào đó cô có thể tuyệt vời được như thế, cô chỉ là người bình thường thôi, cô không dám nghĩ rằng mình thực sự xứng đáng với việc trở thành học đồ của một phù thủy vĩ đại như bà. Bỗng một cánh tay vươn tới nâng cằm cô lên đối diện với gương mặt của mình.
- Nhóc con, lại suy nghĩ linh tinh cái gì mà không tập trung nghe giảng thế hả?
- Không,... không phải thế. Con chỉ là, cảm thấy bản thân mình thực sự không xứng đáng với việc trở thành học đồ của người. Con không phải phù thủy, cũng chẳng có tí ma thuật nào hết, con chỉ là một người bình thường thôi. -Elizabeth vừa nói vừa cúi đầu thấp xuống, 2 tay nắm lấy gấu váy của mình, cô chưa bao giờ tự ti về bản thân như bây giờ.
Cốp!
- Ai ya! -Cô vừa nói vừa xoa xoa cái đầu vừa bị cốc mạnh của mình rồi ngước mắt lên nhìn người trước mặt như muốn hỏi tại sao.
- Con nhóc này, vậy ra công sức giảng giải của ta từ nãy đến giờ đều không vào đầu ngươi tí nào sao? -Lucia vừa nói vừa nhìn Elizabeth ánh mắt khó chịu. -Chẳng phải ta đã nói rồi sao, các Sorceress và Mage đều không có nguồn gốc từ các phù thủy thuần chủng, xuất phát điểm của chúng ta cũng chỉ là người bình thường như các ngươi thôi.
Elizabeth ngạc nhiên đưa mắt nhìn người phụ nữa trước mặt, vẻ mặt không thể tin. Người bình thường sao? Vậy tức là cô Lucia cũng từng là người bình thường sao? Giống như mình ư?
- Hơn nữa...-Trong lúc Elizabeth còn đang ngẩn người Lucia lại nói tiếp. -... đứa trẻ mà ta đã chọn để trở thành học đồ duy nhất của mình, sao có thể "bình thường" được. -Nói đến đây bà liền dùng tay xoa xoa đầu cô mỉm cười dịu dàng.
Cô ấy là đang,... khen mình sao? Trong phút chốc, cô đã có thể hiểu được những gì Dia nói với cô về cô Lucia hôm trước. "Cô chủ là một người rất tốt bụng, tuy rằng cô ấy thường không hay thể hiện điều đó." Quả nhiên, cô Lucia thực sự là một người tốt bụng hơn nữa cô ấy cũng rất dịu dàng nữa.
- Được rồi, hôm nay ta sẽ chỉ giảng đến đây thôi, phần còn lại... -Bà vừa nói vừa đi đến chỗ bàn sách rồi bê đến một chồng sách dày cộp. Bà lấy ra 4,5 quyển rồi đặt trước mặt cô. -...ngươi sẽ phải tự học lấy, đây toàn là những kiến thức cơ bản mà bất cứ phù thủy nào cũng phải có. Ta đã đánh dấu những mục quan trọng cho ngươi hết rồi. Nội trong ngày hôm nay ngươi phải học bằng hết đống này cho ta, không học xong thì đừng có nghĩ đến việc nghỉ ngơi cũng đừng có nghĩ tới việc lười biếng.
Dứt lời, bà liền quay lưng cất bước ra khỏi phòng để lại cô một mình với đống sách trước mặt. Giờ thì cô đã hiểu tại sao khi đó James lại nhìn cô với ánh mắt cảm thông như vậy rồi.
---------------------------------------------------------------------------
Bonus: Knight Magic: tức là ám chỉ những người vừa là kỵ sĩ vừa là phù thủy. Và đây cũng là bật mí từ tác giả về chức nghiệp tương lai của Lizzy nhé.
Chương trình quảng cáo:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...