Elizabeth Midford

Elizabeth ghét mặc quần, tuy rằng cô không thể phủ nhận rằng nó giúp cô di chuyển dễ dàng và thoải mái hơn mặc váy rất nhiều nhưng mỗi lần mặc nó cô lại cảm thấy bản thân trông rất kì cục nên,... cô ghét nó. Đây không phải lần đầu tiên cô mặc quần đó là điều chắc chắn, cô đã từng mặc nó rất nhiều lần khi luyện tập với mẹ, khi tham gia đấu kiếm,... nhưng những lần đó hầu như chỉ có mẹ cô và gia đình cô biết, mà cho dù có người khác có biết đến cô thì ít nhất cô cũng chẳng biết họ là ai. Nhưng lần này... cô thở dài lẽ nào mình thực sự phải mặc như vậy để ra gặp họ sao?  Xấu hổ chết đi được! Elizabeth đứng ở cửa vẫn do dự chưa dám bước ra cuối cùng cô chỉ dám nấp 1 chỗ lén nhìn mọi người.

  - Đêm nay sẽ là đêm tiệc cuối cùng của mùa xã giao thật đáng mong chờ! -Madam Red nói với vẻ hào hứng.

  - Tối nay sẽ rất thú vị đây. -Lau mỉm cười nói.

  - Đêm nay chúng ta tới đó để điều tra không phải để chơi đâu. Tuyệt đối đừng để mất cảnh giác. -1 "cô gái" trong bộ váy dự tiệc màu hồng vô cùng dễ thương khoanh tay nói với vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc. 

Cô gái đó không ai khác chính là vị hôn phu của cô Ciel Phantomhive. Không hổ là Ciel, dù có mặc váy hay mặc quần đều rất dễ thương không giống cô, nhìn thật kì cục. Công nhận bộ váy đó đẹp thật, mà sao nhìn nó cứ quen quen thế nào ấy.

  - Ciel! Cháu dễ thương quá! Cực kỳ dễ thương! -Madam Red vui vẻ ôm chầm lấy Ciel.

  - A! Bỏ cháu ra!

Dì Ann, hành động cứ y như mình trước kia vậy!

  - Ôi trời, ôi trời, 1 quý cô không nên hét to như vậy đâu my lord, à không, ý tôi là... my lady. -Sebastian nói vẫn nụ cười châm chọc như mọi khi.

  - Sebastian, ngươi... -Ciel gằn giọng lườm nguýt tên quản gia trong trang phục gia sư ấy.

  - Nhắc mới nhớ, sao Lizzy thay đồ lâu thế nhỉ? -Madam Red đưa mắt nhìn xung quanh và phát hiện ngay 1 cái đầu màu vàng đang thập thò ngoài cửa. -Lizzy! Thật là, nếu cháu đã thay đồ xong rồi thì phải ra ngoài cùng mọi người chứ! Sao lại nấp ở đây hả?

Elizabeth giật mình sợ hãi còn chưa kịp quay đầu bỏ chạy đã bị Madam Red nhiệt tình kéo vào trong phòng trước cái nhìn ngạc nhiên của tất cả mọi người. Cô bây giờ mặc trên mình 1 bộ lễ phục trắng, trước ngực còn gắn 1 bông hoa hồng, trên mặt cô đeo 1 chiếc mặt nạ đen nhìn Elizabeth bây thật giống hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, vừa thần bí lại mang theo chút mị hoặc. Trước sự im lặng của mọi người Elizabeth thầm chảy mồ hôi hột. Sao tất cả mọi người lại nhìn mình như sinh vật lạ vậy? Trông mình kì cục vậy sao? Quả nhiên mình vẫn là nên đi thay đồ thôi.


  - Lizzy! Là cháu thật sao? Nhìn cháu đẹp trai quá! Ta suýt nữa nhận không ra luôn đấy! -Madam Red vui vẻ nói. -Quả nhiên là lễ phục ta chọn trông hợp với cháu chưa kìa.

  - Tôi cũng phải công nhận là nhìn tiểu thư Elizabeth rất nam tính. -Lau cũng gật đầu đồng ý với Madam Red.

Tuy rõ ràng là đang được khen nhưng Elizabeth không vui tí nào, từng câu nói "đẹp trai", "nam tính" như những mũi tên đâm trúng tim cô. Cô là con gái đó! Được khen như vậy, vui thế nào được!

  - Các vị, tới giờ rồi chúng ta mau đi thôi. -Sebastian cầm chiếc đồng hồ quả quýt trên tay nhắc nhở mọi người.

-------------------------------------------------------------------------------------

Tại bữa tiệc của tử tước Druitt:

  - Quả là 1 bữa tiệc tuyệt vời, ta bắt đầu thấy hừng hực khí thế rồi đây! -Madam Red nói 2 mắt lóe sáng gần như đã quên mất mục đích tới đây.

Đối lập với 1 bên hừng hực khí thế của Madam Red, Ciel và Elizabeth bây giờ đang chướng khí mù mịt trên mặt viết rõ 3 chữ: "Ta muốn về".

  -Nếu để Edward bắt gặp thế này chắc chắn anh ấy sẽ làm loạn lên mất. -Elizabeth lầm bầm.

Cùng lúc đó tại 1 góc của bữa tiệc 1 vị thiếu gia tóc vàng mắt lục đang dựa vào tường với vẻ mặt chán nản. Edward đã dự định rằng anh sẽ người hộ tống Elizabeth tới bữa tiệc này nhưng cuối cùng vì vướng phải vụ án mà giờ đứa em gái đáng yêu của anh phải ở cùng với thằng nhóc đáng ghét đó còn anh thì phải tới đây 1 mình. Khẽ thở ra 1 hơi, bữa tiệc này thật nhàm chán khi không có Elizabeth ở đây, đưa mắt nhìn xung quanh đập vào mắt anh là 1 cái đầu màu vàng đang đi cạnh 1 cái đầu xanh đằng sau là 1 người đàn ông tóc đen cao lớn, điển trai. Khoan đã, sao cái tổ hợp này nhìn quen vậy nhỉ?

  - Này, cậu đằng kia chờ chút! -Edward hô lên.


Elizabeth và Ciel giật mình quay đầu lại, không phải chứ? Cô chỉ vừa mới nhắc đến thôi mà, có cần phải xuất hiện nhanh vậy không? Sebastian đặt tay lên vai 2 người nói nhỏ "Lối này". 3 người nấp sau 1 cái bàn lớn. 

  - Mới đây mà! -Edward đưa mắt xung quanh tìm kiếm.

  - Chúng ta mau tới chỗ dì thôi. -Ciel thì thầm.

Nhưng khi ngoảnh đầu lại nhìn về phía người dì của mình đập vào mắt 2 người là hình ảnh Madam Red đang ngồi như 1 nữ hoàng của bữa tiệc xung quanh có người rót rượu, người phấy quạt, người tặng hoa.

  - Ô hô hô hô, không tệ chút nào! -Madam Red mỉm cười đắc ý nói. 

Bà ấy hoàn toàn quên mất mục đích tới đây rồi! -2 người không hẹn mà có cùng suy nghĩ.

  -Làm sao bây giờ? Tuy rằng đã cải trang nhưng nếu bị bắt gặp -Elizabeth.

  - 2 người sẽ bị lộ. -Sebastian.

  - Chúng ta sẽ không thể điều tra được gì cả. -Ciel.

  - Và tất cả mọi người sẽ biết rằng "tiểu thư" chính là bá tước Phantomhive và "thiếu gia" là tiểu thư Elizabeth.

Elizabeth và Ciel ngay lập tức tái xanh mặt im lặng không nói cùng tưởng tượng tới 1 tương lai không mấy tươi sáng:


Sự thật bất ngờ! Bá tước Phantomhive và sở thích mặc quần áo phụ nữ được phát hiện tại bữa tiệc nhà tử tước Druitt!

Bá tước Phantomhive xuất hiện trong trang phục nữ giới! Nghi án giới tính thứ 3?

......

Nếu chuyện đó thực sự xảy ra thì cô và anh chắc chắn sẽ trở thành trò cười của cả giới thượng lưu à không là trở thành trò cười của cả Anh quốc mất!

  - Đêm nay tử tước thật tuyệt vời, mái tóc óng ánh như dát vàng vậy.

Cả 3 người đồng loạt nhìn theo hướng giọng nói đó, ở giữa 1 đám người đang vui vẻ trò chuyện là 1 người đàn ông trẻ tuổi, lịch lãm nhìn khá điển trai. Mái tóc vàng dài đến ngang vai, đôi mắt tím nổi bật, người này kiếp trước cô có gặp qua vài lần nhưng cô không tài nào tưởng tượng ra mối liên kết giữa hắn và kẻ giết người mà cô đã thấy đêm đó. Lẽ nào là do đứng từ xa nên không nhìn rõ? 

  - Chúng ta tới đó thôi. -Ciel vừa nói vừa kéo tay Elizabeth đứng dậy.

  - Tử tước Druitt chỉ có hứng thú với phụ nữ và những cô, cậu bé 13, 14 tuổi nên tôi sẽ chỉ đứng chờ ở đây, xin 2 người hãy cố cư xử tự nhiên nhất có thể. -Sebastian.

Cả 2 người đều gật đầu đồng ý, đang khoác tay nhau tới chỗ tử tước Druitt còn chưa kịp chào 1 tiếng thì đã:

  - A!! Tìm thấy rồi. -Giọng nói của Edward từ xa vọng lại khiến cả Ciel và Elizabeth không hẹn mà cùng giật mình.

  - Không phải chứ? Lại nữa? -Ciel vừa nói vừa kéo tay Elizabeth chạy ra ngoài ban công.

Tuy nhiên 2 người còn chưa kịp thở thì tiếng nhạc đã nổi lên, toàn bộ đại sảnh giờ đã thành sàn nhảy. 2 người bây giờ đã không thể tiếp cận tử tước Druitt theo kế hoạch cũ được nữa. Elizabeth chợt nghĩ ra 1 cách:

  - Ciel em có cách rồi, chúng ta sẽ tham gia khiêu vũ và tiếp cận tử tước giống như những gì đã được dạy.


  - Cái gì? Khiêu vũ? Trong bộ dạng này? -Ciel giật mình nhìn Elizabeth nói.

  - Được rồi, tuy rằng đây là lần đầu tiên em nhảy vai của nam nhưng mà... đừng lo em tuyệt đối sẽ không để anh bị đụng ngã đâu! -Elizabeth vừa nói vừa nhìn Ciel ánh mắt quyết tâm.

Ciel hết nhìn sàn nhảy lại nhìn Elizabeth cuối cùng cũng đành phải miễn cưỡng gật đầu đồng ý. Điệu nhảy bắt đầu! Đây tuy không phải là lần đầu 2 người nhảy với nhau nhưng đây là lần đầu tiên 2 người nhảy khi đang đổi chéo vai như thế này. "Tuyệt đối sẽ không có lần sau"- Ciel gằn giọng lầm bầm nói với khuôn mặt phớt hồng. Elizabeth tập trung hết sức nhìn xung quanh đảm bảo không để Ciel va phải 1 ai tuy nhiên tai nạn lại xảy ra khi thực hiện bước xoay người, nếu cứ tiếp tục với lực đạo này Ciel sẽ bị đụng ngã mất! 

Để đảm bảo cho chuyện đó không xảy ra, Elizabeth đã phải đưa ra hạ sách cuối cùng đó chính là nhấc bổng Ciel lên cao nhẹ nhàng lướt qua đầu vị tiểu thư kia. Khoảnh khắc ấy diễn ra rất nhanh nhưng lại thu hút mọi ánh nhìn của tất cả mọi người trong bữa tiệc, hình ảnh thiếu nữ xinh đẹp trong trang phục lộng lẫy tỏa sáng dưới ánh đèn ấy thực đẹp như tiên nữ giáng trần vậy. 

Sau khi đặt vị "tiên nữ" ấy xuống Elizabeth khẽ thở ra 1 hơi nhẹ nhõm tình huống vừa rồi thật nguy hiểm may mà cô phản ứng nhanh nếu không thì... mà công nhận Ciel cũng nhẹ thật, cô có thể dễ dàng nhấc bổng anh lên mà không tốn chút sức nào luôn. Là do cô quá khỏe hay do anh quá gầy? Về phần Ciel, cậu hiện tại đang không nói nên lời bị bắt mặc váy cũng thôi đi, phải nhảy vai của nữ với bô dạng này cũng thôi đi, vừa rồi còn bị vị hôn thê của mình nhấc bổng lên 1 cách dễ dàng trước mặt bao nhiêu người nữa chứ? Thật đúng là hận không có cái lỗ nào để chui xuống mà! Ciel mặt đỏ bừng như quả cà chua không cẩn thận đạp trúng chân của Elizabeth.

  - Ai ya!

  - Xin lỗi Lizzy không sao chứ?

  - Em không sao, chúng ta tiếp tục kẻo lỡ nhịp. -Elizabeth cố nhịn đau nói. 

Cuối cùng 2 người cũng đến nơi và điệu nhảy cũng kết thúc, 2 người chẳng nói chẳng rằng lập tức buông tay thở dốc. Cuối cùng... cuối cùng cũng xong rồi... Đây chắc là điệu nhảy mất sức nhất mà cô từng nhảy quá! Bỗng có tiếng vỗ tay vang lên:

  - Thật lôi cuốn, thật quyến rũ, quả là 1 màn khiêu vũ tuyệt vời như chim hoàng yến. 

Tử tước Druitt? -2 người lại không hẹn mà có cùng suy nghĩ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận