Đường Tiên Sinh Xin Hãy Tôn Trọng Bản Thân Sau Khi Ly Hôn
Khi Lâm Thục đến nhà cũ, cha mẹ Đường không có ở đó, quản gia nhìn thấy cô nói: "Cô Lâm Thục...ở đây.
Ông chủ đang ở trong vườn."
" Được rồi, cảm ơn, tôi sẽ tự mình qua đó." - Lâm Thục khẽ mỉm cười.
Những người hầu của nhà họ Đường đều thích Lâm Thục trẻ tuổi giản dị, dễ gần này.
Lâm Thục đi ra vườn, ông Đường đang ngồi trên ghế, bên cạnh là chén trà.
Thấy Lâm Thục đi tới.
Ông Đường rất vui.
" Tiểu Thục đến rồi à.
Lại đây...đến đây, Dịch Trần không đi cùng cháu sao?
" Không ông nội, hôm nay Dịch Trần ở công ty khá bận, cho nên cháu tự mình đến đây."
" Thằng nhóc thối này chỉ biết bận rộn với công việc cả ngày."
" Mọi việc ở trong công ty đều do anh ấy xử lý.
Là chủ tịch nên anh ấy luôn phải làm việc chăm chỉ hơn so với những người khác."
" Nhóc con, cháu luôn nói những điều tốt đẹp cho nó.
Tối nay ở đây ăn tối với ông đi."
" Dạ được ạ ." - Lâm Thục mỉm cười trả lời.
Không lâu sau khi Lâm Thục ăn tối với ông Đường, cô nhận được điện thoại của Đường Dịch Trần, trong máy là tiếng của Lục Ngôn : [ Chị dâu, chúng tôi đang ở quán bar , lão đại đã uống quá chén rồi, chị có đến đón anh ấy không?]
[ Được rồi, tôi sẽ qua đó ngay bây giờ.
]
Lâm Thục chào ông Đường rồi vội đi ra ngoài.
........................
Trong quán bar, có năm người đàn ông đang ngồi, người nào nhìn cũng rất điển trai, và người nửa nằm ở giữa là có bộ dáng nổi bật nhất.
Năm người bọn họ đều lớn lên cùng nhau trong cùng một khu, lão đại Dịch Trần, thứ hai Mạc Trạch, Tần Hạo thứ ba, thứ tư Kỷ Phàm và em út Lục Ngôn.
" Hôm nay uống nhiều quá, cảm thấy không thoải mái lắm, muốn nằm nghỉ một lúc." - Đường Dịch Trần giơ tay ấn thái dương.
" Hôm nay lão đại bị làm sao vậy? Uống nhiều như vậy? " - Lục Ngôn không tim không phổi cũng thấy vị chúa tể kia hôm nay không được vui.
" Ôn Thanh đã trở lại.
" - Người đàn ông cất tiếng có một khuôn mặt mà ngay cả phụ nữ cũng phải ghen tị.
" Chết tiệt, tại sao cô ấy lại quay lại? " - Lục Ngôn trực tiếp cắt lời .
" Ai biết được.
"
" Anh hai làm sao anh biết cô ấy đã trở lại? "
" Lão đại nói qua ."
" Hmph, tại sao lão đại lại nói cho anh biết tất cả mọi thứ, trong lòng lão đại không còn tiểu Ngôn nữa rồi...!"
" Ngươi từ khi nào quan trọng như vậy ? " - Người đàn ông mặc áo đen nói.
" Anh ba !" - Đám người cười rộ lên.
" Lão đại liệu muốn quay lại với tình cũ không? Dù sao cũng là mối tình đầu.
Vậy chị dâu thì sao ? "
" Chúng ta đừng nên xen vào quá nhiều, tôi tin rằng lão đại sẽ tự xử lý được.
Tôi đi trước đây.
" - Phong Phàm lên tiếng, sáng sớm ngày mai hắn có chuyến công tác nên không muốn ở lại quá muộn.
" Chúng tôi cũng rút lui đây.
Tiểu Ngôn, lão đại giao cho cậu.
Nhớ đưa lão đại về nhà an toàn đấy." - Mạc Trạch và Tần Hạo đồng thời nói.
Ba người bọn họ nói sẽ rời đi khiến Lục Ngôn rối rít gào lên: " Này, này, tại sao mọi người lại bỏ về như thế , bất kể boss đã chết hay còn sống sao? "
" Có người nào đó là nhàn rỗi nhất trong số chúng ta , vì vậy tự nhiên cậu phải có trách nhiệm với lão đại.
" - Mạc Trạch liếc xéo, không giữ thể diện cho Lục Ngôn .
Sau khi ba người rời đi, Lục Ngôn nhìn lão đại đang gục xuống ghế sofa , chợt nghĩ đến người chị dâu dịu dàng, xinh đẹp và thấu hiểu kia.
Lục Ngôn vội lấy điện thoại di động ra gọi cho Lâm Thục bảo đến đón lão đại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...