Đường Tiên Sinh Xin Hãy Tôn Trọng Bản Thân Sau Khi Ly Hôn


Sau khi kết hôn, hai người chuyển đến biệt thự riêng của Đường Dịch Trần.

Bởi vì Đường Dịch Trần không thích người ngoài quấy rầy, hai người bọn họ cũng không thuê người giúp việc, Lâm Thục không đi làm, mỗi ngày đều ở nhà làm nội trợ, chờ Đường Dịch Trần trở về.

Phần lớn thời gian Đường Dịch Trần không về nhà, mỗi ngày Lâm Thục đều ăn một mình.

Năm đầu tiên, hai người họ cứ như vậy mà ở cạnh nhau, không ai động chạm đến đời sống của đối phương, hai người cũng ngủ ở phòng riêng, cuối tuần họ đến nhà cũ cùng nhau ăn một bữa cơm.

Bởi vì cha Đường và mẹ Đường không thường xuyên ở nhà, cũng đôi khi Đường Dịch Trần rất bận, lúc đó Lâm Thục tự mình đến bồi ông Đường ăn cơm.

Cô luôn cảm thấy nói chuyện cùng ông Đường cũng giống như ông nội của mình vậy.

Cha Đường và mẹ Đường rất tình cảm,suy nghĩ của họ tương đối tiên phong, và họ cũng không có ý kiến.

Cũng rất thích Lâm Thục, không xem thường cô vì cô là một cô gái đến từ nông thôn, hai người họ bây giờ về cơ bản đã giao cho Đường Dịch Trần quản lý công ty, quanh năm đi du lịch nước ngoài, thường mang theo vài món quà nhỏ cho Lâm Thục khi trở về.
Sự thay đổi có thể bắt đầu từ một năm sau khi hai người kết hôn, một đêm nọ, Đường Dịch Trần về muộn uống rất nhiều rượu, khi tài xế đưa trở về, Lâm Thư vội vàng đi tới đỡ cùng tài xế đưa anh vào phòng ngủ chính, phòng ngủ chính thường là chỉ có cô ngủ ở đó.

Có tài xế ở đây ,Lâm Thục không muốn cho người khác biết tình hình của hai vợ chồng nên không đưa anh đến phòng ngủ của anh.

Đặt người lên giường xong thì người lái xe cũng ra về.

Lâm Thục cởi giày, đai thắt lưng và cởi đến cúc áo, bởi vì hành động này nên cô nhìn thấy ngực anh đang từ từ lộ ra bên ngoài, cảm thấy nhiệt độ trên mặt nóng không kiềm chế được.

Vốn định đứng dậy rời đi, nhưng vừa đứng dậy thì phát hiện tay cô đã bị túm lấy, cô không đứng vững, ngã vào người anh, Đường Dịch Trần ôm cô thật chặt nói: "Đừng rời khỏi anh." Thân thể Lâm Thục căng thẳng, không biết phải làm sao, đột nhiên Đường Dịch Trần trực tiếp lật người, hai người bọn họ đổi vị trí.

Đôi mắt say mê man của Đường Dịch Trần nhìn chằm chằm Lâm Thục vài giây, khuôn mặt đẹp trai của anh có chút trẻ con vì say rượu.

Đột nhiên bị hôn trực tiếp, đầu óc Lâm Thục trở nên trống rỗng, hắn đè người ,ở trên cướp cờ chiếm lấy kinh thành.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Thục dậy rất sớm vì sợ xấu hổ khi gặp mặt, chịu đựng sự khó chịu giữa hai chân, đi tắm, làm bữa sáng đợi Đường Dịch Trần ra khỏi phòng.
"Tối hôm qua..."
"Chúng ta ăn sáng đi." - Cô biết hôm qua là việc ngoài ý muốn, không muốn nghe những lời buồn bã khác, vì vậy Lâm Thục lập tức cắt ngang những gì anh muốn nói sau đó.
Hai người ngồi xuống yên lặng ăn sáng.

"Chờ...!mua thuốc." - Đường Dịch Trần vẫn nói.
Lâm Thục ngẩng đầu nhìn .
"Chúng ta ....không thể có con." - Đường Dịch Trần khó có thể giải thích .
" Tôi biết, tôi sẽ mua." - Lâm Thục cảm thấy trong lòng có chút đau đớn, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhẹ.
Kể từ đó, mô hình hòa hợp với hai người dường như đã thay đổi, từ hai người xa lạ sống dưới cùng một mái nhà sau khi kết hôn đến thành cặp vợ chồng không nói lời yêu.

Hai người chuyển về ngủ cùng một phòng và sống giống như một cuộc sống hôn nhân bình thường, mặc dù mỗi lần Dịch Trần về rất muộn những vẫn ôm cô ngủ từ phía sau.

Anh sẽ gửi tin nhắn WeChat để nói nếu anh sẽ trở về nhà ăn tối, hai người họ cũng cùng nhau đến nhà cũ nhiều hơn.

Ông Đường và cha mẹ Đường đôi khi cũng hỏi họ khi nào sẽ có con, họ cũng chỉ trả lời qua loa là vẫn còn sớm, đợi sau ba năm rồi tính sau.

Đinh ~ WeChat nhắc nhở cắt ngang suy nghĩ của Lâm Thục.
[ Tôi sẽ không về ăn tối .] - Đó là tin nhắn của Đường Dịch Trần.

[Được rồi.] - Nghĩ đến Dịch Trần bị đau bụng trước đó, Lâm Thục gửi một tin nhắn khác - [Đừng uống quá nhiều rượu.]
Lâm Thục vẫn quyết định không nói cho Đường Dịch Trần biết chuyện cô mang thai, mặc dù quan hệ giữa hai người dường như rất thân thiết trong hai năm qua, nhưng trên thực tế, cô biết anh chưa bao giờ yêu cô.

Có quá nhiều điều cô không thể chắc chắn nếu nói cho Dịch Trần biết , nhưng cô chắc chắn rằng cô muốn giữ đứa trẻ này.
Đường Dịch Trần buổi tối không về, Lâm Thục dự định đến biệt thự cũ thăm ông Đường, trước đó cơ thể cô không thoải mái lắm nên đã lâu không qua .







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận