Ngước nhìn nam nhân dung nhan còn lóa mắt hơn cả mình, Hiểu Nhu cay đắng nuốt xuống nỗi ganh ghét trong lòng.
Miễn cưỡng nhún người hành lễ:
- HIểu Nhu xin bái kiến Thế Tử Phi..
Cẩn Ngôn lạnh nhạt liếc nhìn nữ tử trước mắt.
Trong thâm tâm lại vô thức nhớ đến những chuỗi ngày bị sỉ nhục trước kia.
Nhưng vì nể mặt Thương Kỳ Quân, y chưa bao giờ một lần nào phản kháng, ngược lại tiếp nhận toàn bộ sự khinh thường cùng ức hiếp bắt nạt.
Nay gặp lại, thật khiến cho Cẩn Ngôn bồi hồi một phen, Dương Hoa Đồng cũng từ đó hiện lên vẻ bài xích khó chịu..
" Ngươi sai rồi!!! "
Một tiếng nói thanh thúy cất lên, lại khiến cho Hiểu Nhu giật thót.
Nàng từ từ nghiêng đầu nhìn Cẩn Ngôn, đôi mắt đẹp lộ rõ vẻ không thể hiểu được.
Nhẹ nhàng ủy khuất hỏi: " Ý của Thế Tử Phi là sao ạ?? "
Cẩn Ngôn khẽ khàng nheo nheo mắt lại nhìn một lượt từ trên xuống dưới Hiểu Nhu.
Tất thảy đều vô cùng đoan trang diễm lệ.
Thế nhưng không hiểu sao, từ trên người cô ta y chỉ có thể ngửi thấy một mùi ti tiện ô uế lượn lờ quanh chóp mũi.
"Thật kinh tởm!!! Xem ra mắt nhìn của Thương Kỳ Quân cũng chỉ dừng lại ở mức đó!! " Cẩn Ngôn tâm lặng như nước bình tĩnh nghĩ thầm trong lòng..
" Thế Tử Phi?? " - Hiểu Nhu vẫn như cũ đối diện Cẩn Ngôn để chờ đợi lời giải thích, trong lòng nàng đang phi thường bực bội.
Đừng nói là Phong Từ Cẩn Ngôn, cho dù có là Thương Kỳ Quân, cũng chưa bao giờ không cho nàng mặt mũi như lúc này!!!
Cẩn Ngôn không tiện nhìn nhiều hạng người mình khinh ghét, y chỉ đơn giản cất giọng lạnh băng, không nhanh không chậm nhàn nhạt nói:
- Phải là tiện nữ!!!!
" Vâng? " Hiểu Nhu trợn tròn mắt, dường như không thể tin vào tai mình.
Tiện nữ....ý là muốn bản thân xưng là tiện nữ hay sao???
Chỉ trong nháy mắt, lòng tự ái của nàng đã dâng đến đỉnh điểm.
Thương Kỳ Quân có bao nhiêu sủng ái với nàng ta, tự nàng ta hiểu rõ.
Chính Hiểu Nhu cũng cảm thấy giá trị của bản thân có thể đạt được sức nặng tới ngày hôm nay, chính là nhờ ân sủng của Chiến Thần.
Vậy mà giờ đây cái thứ thất sủng hèn hạ trước mắt này lại đang muốn sỉ nhục nàng, bắt ép nàng phải la liếm.
Từ lúc thịnh sủng cho đến tận bây giờ, Thương Kỳ Quân cũng chưa từng ép buộc nàng tự xưng là "Tiện nữ " một cách châm chọc như vậy.
Ngay lập tức, Cẩn Ngôn trong lòng Hiểu Nhu đã bị nàng đâm đến ngàn nhát...
Cái tiện nam này nếu như không dựa vào dung nhan cùng gia thế thì làm sao có thể tranh đoạt được ngôi vị Thế Tử Phi này với nàng.
Hiểu Nhu thế nhưng trong lòng biết rõ Thương Kỳ Quân yêu thích mình đến nhường nào, chỉ sợ đến mạng cũng dâng lên cho mình.
Những tưởng được sủng ái đến như vậy, vị trí Thế Tử Phi của Chiến Thần nắm chắc 9 phần trong tay.
Ai ngờ đâu đại sự sắp thành lại nhảy ra một Phong Từ Cẩn Ngôn, bỉ ổi đá nàng ra kế hoạch.
Trực tiếp dùng cường quyền cướp đi thứ mà nàng đã rắp tâm chuẩn bị từ trước.
Vẫn may nàng thông minh, trước khi Thương Kỳ Quân cùng y thành thân đã thường xuyên giả bộ đau đớn, cào vào tâm của Chiến Thần.
Úp ngay một cái nồi để Cẩn Ngôn cõng.
Nếu nàng không làm như vậy, sợ rằng với nhan sắc mạo tự thiên tiên đó của Cẩn Ngôn, lỡ như làm cho Thương Kỳ Quân rung động nhất thời thì phải làm sao???!!
Nàng có thể không xinh đẹp bằng Cẩn Ngôn, thế nhưng người mà Thương Kỳ Quân yêu thương nhất tuyệt đối phải là nàng!!!
Thế Tử Phi thì làm sao chứ??!!.
Có cao quý đến đâu, không được sủng thì chính là hạ tiện!!
Cẩn Ngôn xoay xoay quả táo trong tay, khóe miệng khẽ nhếch lên giễu cợt.
Nữ nhân thâm trầm đứng trước mặt này cùng hình ảnh trong ký ức của y vẫn không có gì khác nhau.
Đều là một bộ dạng lòng dạ thâm sâu, tâm cơ đến đáng sợ.
Mặc dù là nhún nhường, thế nhưng một tia khinh thường sâu trong đáy mắt vẫn bị Cẩn Ngôn bắt được thu lại.
Dần dần tính sổ...
Tuy nhiên nàng của lúc này vẫn không thể che dấu tốt như nàng của 7 năm sau.
Chỉ liếc mắt một cái thôi, Cẩn Ngôn cũng có thể dễ dàng hiểu được hết những suy nghĩ kia của tiện nhân đó.
Tất cả như được ả viết hết lên mặt, không thể qua mắt.
" Sao?? Ngươi còn muốn ta nhắc ngươi lại lần 2 sao?? " - Thái độ của Cẩn Ngôn lập tức biến đổi, con ngươi dương ngọc cũng từ đó mà lấy lại vẻ lạnh lẽo ban đầu.
Nhìn không ra vẻ mặt y là tức giận hay thỏa mãn.
Hiểu Nhu suy cho cùng cũng chỉ là một tiểu nha đầu 18 tuổi.
Rất nhiều việc bây giờ mà nàng chỉ có thể nghĩ chứ không có khả năng thực hiện.
Cho dù bản thân có lòng dạ đến đâu, vẫn không thể không quỳ phục trước uy áp mà Ngôn toát ra.
Trong lòng vừa không phục, vừa sợ hãi quỳ xuống.
Khuôn mặt vốn xinh đẹp đáng yêu của Hiểu Nhu vặn vẹo đến cực điểm.
Nhưng liền sau đó, như cảm nhận được điều gì sắp xảy đến, thái độ của nàng liền lập tức quay ngoắt.
Mắt đẹp không biết tự lúc nào rưng rưng ngập nước, hoa lê đái vũ.
Đôi lông mày lá liễu tinh xảo cũng từ đó nhíu lại đáng thương, thật khiến cho người ta thương tiếc không thôi.
- " Thật xin lỗi Thế Tử Phi, Hiểu Nhu thật sự không cố ý!! Hiểu...Hiểu Nhu sẽ sửa...T..tiện nữ xin bái...!A! Thế tử?????"
Một cơ thể cao lớn xuất hiện ngay phía sau Hiểu Nhu, nhanh chóng bắt lấy cánh tay kéo nàng ta đứng dậy.
Có lẽ sức lực của nam nhân hơi lớn, vô tình khiến cho nàng chao đảo rồi ngã vào lồng ngực rắn rỏi của hắn.
Ngay lập tức khuôn mặt thiếu nữ ửng hồng như quả đào chín, càng nép mình sâu vào trong lòng.
Nhìn tới nhìn lui kiểu gì cũng giống như đang diễn một màn thâm tình cho người khác xem.
Không khí thập phần ái muội!!!!!!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...