Dụ dỗ

 
Chương 43: Người trong lòng
 
"Tiểu Ngọc, con... trước đây có thích ai không?" Mạc Tiệp hỏi một câu hỏi từng hỏi cô.
 

"Có chứ." Bùi Ngọc tách hai chân cô ra, xoa cặp vú đầy đặn rồi mạnh mẽ tiến vào, "Hừm, bên trong ướt quá."
 
Mạc Tiệp khó nhịn rên lên, nghe vậy trong mắt có cái gì đó vút qua, dừng một chút rồi hỏi: "Có thể làm Tiểu Ngọc động lòng là cô gái như thế nào?"
 
"Rất đẹp." Bùi Ngọc mất tập trung nói, dùng ngón tay xoa núm vú nhạy cảm của cô rồi vùi đầu xuống hút.

 
Anh vốn cảm thấy hơi mệt, giờ khắc này nhìn thân thể trần truồng gợi cảm của cô lập tức thấy tinh thần tốt vô cùng, hưng phấn thỏa thích ra vào trong khe huyệt chặt chẽ khát khao.
 
"Ư ah..." Mạc Tiệp bị anh làm mạnh mẽ tới nỗi cảm thấy tê dại run rẩy, thoải mái gập cong người ưỡn ngực lên nhưng vẫn không quên suy nghĩ... nếu rất xinh đẹp, có thể so sánh với cô không?
 
"Mẹ, vừa bị con trai làm huyệt mềm vừa cho con trai bú có sướng không?" Bùi Ngọc thấy cô phân tâm, bèn hỏi một câu xấu xa. 
 
"... Tiểu Ngọc a... nhẹ, nhẹ chút." Mạc Tiệp vừa mới bị phá thân, huyệt nhỏ hẹp giữa hai chân nhất thời không chịu nổi khi bị dương vật thô to mãnh liệt thúc vào, chỉ biết ôm bả vai anh nũng nịu cầu xin.
 
"Không sao đâu, trong huyệt nhỏ của mẹ có nhiều dâm thủy trơn trượt như vậy, làm mạnh một chút cũng không bị thương được đâu." Trái lại Bùi Ngọc còn dùng sức hơn, tiếng nước hòa với tiếng thân thể va chạm vào âm hộ vang dội không ngừng, "A, mẹ, sướng quá. Ư, mẹ yêu Tiểu Ngọc, sướng quá."

 
Mạc Tiệp bất lực mở rộng hai chân cho anh ra vào, nói xong lời này chợt cảm thấy xấu hổ vô cùng: "Mẹ không nên như vậy."
 
"Nên. Với người khác mẹ mới không được như vậy." Bùi Ngọc sướng tới nỗi dục tiên dục tử [*], "Mẹ của tôi là người mẹ tốt nhất trên đời này...
 
[*] Sung sướng tột cùng.
 
"Con... con đừng nói nữa." Mạc Tiệp vừa nghĩ tới ngày hôm nay mình không kìm lòng nổi mà không chút kiêng kỵ cùng con riêng giao hoan nhiều lần như vậy liền thấy xấu hổ vô cùng. Thế nhưng dương vật tráng kiệt sinh lực dồi dào đang không ngừng ra vào vào khe huyệt khát khao hai mươi sáu năm nay của cô, bổ khuyết tất cả những cô quạnh hư không, giày vò mỗi tấc dâm thịt ngứa ngáy khó nhịn trong cơ thể cô, tình cảm và thể xác cùng thỏa mãn khiến cô muốn ngừng mà không ngừng nổi.

 
"Mẹ sắp bị làm tới cao triều rồi." Trước giờ Bùi Ngọc có sức lĩnh hội tốt, làm mấy lần liền biết trước lúc cô cao triều có phản ứng sinh lý như thế nào.
 
"Đừng nói... ah..." Mạc Tiệp ngượng ngùng cúi đầu nhưng thân thể có ham muốn mãnh liệt lại không muốn cho cô che giấu, khe huyệt nhạy cảm rất nhanh bị làm tới triều phun, một cỗ dâm thủy tuôn ra, "Ah... a, không..."
 
"Ư... sướng quá, còn nữa không?" Bùi Ngọc hưởng thụ ôm lấy cái mông đầy đặn của cô làm thêm một trận mãnh liệt nữa, "Mẹ... mẹ... tôi vẫn còn muốn."
 
"Đừng..." Hai gò má Mạc Tiệp đỏ chót, giữa lúc mơ màng vẫn không quên hỏi anh, "Tiểu Ngọc có muốn làm tình với cô bé mình thích kia không?"
 
"Ừm, muốn, ngày đêm đều muốn, muốn cắm ở trong huyệt nhỏ mềm giàn giụa dâm thủy của cô ấy vĩnh viễn không rút ra." Bùi Ngọc cố ý trêu chọc cô.
 
Lòng Mạc Tiệp như bị đâm một cái, màu đỏ trên mặt nhạt đi, vẫn không nhịn được hỏi tiếp: "Ngoại trừ đẹp ra thì sao?"
 

"Thông minh, dịu dàng, lương thiện, dáng đẹp..." Bùi Ngọc không tiếc lời khen cô, "Có lý tưởng, thế giới tinh thần phong phú, xa rời thế tục."
 
"Cô ấy... tốt như vậy sao?" Mạc Tiệp cảm thấy mình có chút đố kỵ.
 
"Đúng vậy, mẹ tốt như vậy đó." Bùi Ngọc thấy mắt cô sắp đỏ bừng rồi, không nỡ trêu chọc cô nữa, thúc sâu vào trong âm đạo cô, ôm lấy cô nói, "Mẹ, mẹ biết không, lần đầu tiên tôi nhìn thấy mẹ, tôi cảm giác thế giới sập xuống một nửa rồi."
 
Lúc này Mạc Tiệp mới ý thức được anh đang nói tới ai, nhất thời xấu hổ tới nỗi cả cổ cũng đỏ bừng.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận