Chương 18: Khỏa thân ôm mẹ ngủ.
Mạc Tiệp nằm nghỉ ngơi trên giường mấy ngày, nhờ Bùi Ngọc chăm sóc cẩn thận nên khỏe lại rất nhanh.
Cô chọn ngày thời tiết đẹp để dẫn Bùi Ngọc đi chọn mua điện thoại và máy tính, mua một ít nhu yếu phẩm cần thiết cho sinh hoạt rồi dẫn anh tới nhà hàng Pháp mình thích nhất ăn cơm trưa, mua cho anh mấy bộ quần áo mới vừa vặn, tới buổi tối còn đi nghe nhạc hội.
Toàn bộ hành trình này Bùi Ngọc cực kỳ vui vẻ, từ nhỏ tới lớn ba anh chưa bao giờ quan tâm anh chu đáo như thế, thường là tự anh sinh hoạt. Khi còn bé anh không thiếu tiền nhưng trước giờ chưa từng có ai giúp đỡ anh làm những việc này.
Người mẹ này thật tốt! Bùi Ngọc không ngừng nghĩ vậy.
Khi hai người về tới nhà đã gần nửa đêm.
Mạc Tiệp mệt mỏi tựa vào người Bùi Ngọc, đưa chìa khóa cho anh mở cửa.
Bùi Ngọc ôm eo cô giữ cô cố định trong ngực, tra chìa khóa vào ổ rồi lập tức cảnh giác cau mày. Ổ khóa hình như bị mở rồi.
Bùi Ngọc suy tư một chút, cúi đầu nói nhỏ với Mạc Tiệp: "Mẹ, tôi có cảm giác có trộm vào rồi. Ổ khóa này không ổn lắm."
"Hả? Sao lại như vậy?" Mặt Mạc Tiệp biến sắc, sau đó có chút sợ hãi ôm lấy Bùi Ngọc, "Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta báo cảnh sát nhé?"
"Mẹ báo cảnh sát đi, tôi vào xem xem." Bùi Ngọc buông cô ra, cô chưa kịp mở miệng ngăn cản thì anh đã vào thẳng trong nhà.
Đúng như dự đoán, đồ đạc trong nhà bị lục lọi ngổn ngang, Bùi Ngọc vừa mới đi vào liền nghe một tiếng rầm, anh theo tiếng đó đẩy cửa phòng ra thì thấy có người đập vỡ cửa sổ nhảy ra ngoài, hình như ngay cả túi đồ đóng gói xong rồi cũng chưa kịp mang đi. Nhà bọn họ ở tầng một, ở dưới lại là vườn cây, mặt cỏ mềm mại có thể giảm lực va chạm, về mặt cơ bản thì nhảy cửa sổ trốn thoát sẽ không bị thương.
Bùi Ngọc kiểm tra qua từng phòng một, xác nhận không còn những người khác mới đi ra ngoài.
Mạc Tiệp vừa báo cảnh sát xong, lo lắng tới nỗi ngón tay lạnh lẽo, thấy anh đi ra thì vội nhào vào trong lồng ngực anh: "Bảo vệ khu nhà luôn rất nghiêm, sao lại phát sinh chuyện như vậy chứ, mẹ rất sợ."
Toàn bộ khu này dành riêng cho thầy cô giáo ở trường đại học T, trị an vô cùng tốt, xưa nay chưa từng xảy ra chuyện trộm cướp đột nhập.
"Mẹ đừng sợ." Bùi Ngọc vỗ bả vai cô nói, "Tại sao cửa sổ nhà chúng ta không có lan can bảo vệ? Tôi thấy tầng trên đều có."
"À, mẹ cũng không nhớ rõ." Mạc Tiệp ở trong lồng ngực anh cau mày suy nghĩ một lát, cuối cùng cũng thả lỏng.
Bùi Ngọc bất đắc dĩ cười cười, vuốt mái tóc dài của cô nói: "Mẹ luôn như vậy, ngoại trừ công việc ra thì cái gì cũng mơ hồ, kết hôn cũng mơ hồ, sự an toàn trong nhà cũng mơ hồ."
"Mẹ..." Mạc Tiệp cảm thấy mình bị một đứa nhỏ xem thường, muốn phản bác lại nhưng không có lí do gì để phản bác, khuôn mặt nhỏ nhắn vì tức giận mà đỏ chót như quả cà chua.
Bùi Ngọc cảm thấy vô cùng đáng yêu.
Quản lý tiểu khu và cảnh sát người trước người sau tới một chuyến, đi qua đi lại tới ba giờ sáng mới xem như kết thúc một màn hỗn loạn.
Lòng Mạc Tiệp vẫn còn sợ hãi, một mình nằm trên giường làm thế nào cũng vẫn sợ hãi, do dự rất lâu cuối cùng lén chạy vào phòng Bùi Ngọc. Vốn tưởng rằng ra ngoài một chuyến có thể tỉnh táo lại một chút, kết quả cứ như vậy chẳng phải lại toi công rồi sao.
Phòng của anh vô cùng sạch sẽ, sách trên giá được sắp xếp theo thứ tự, giấy nháp viết kín trên bàn đều được kẹp gọn gàng, bên cạnh còn có một xấp giấy luyện thư pháp cũng rất gọn gàng, Mạc Tiệp mượn ánh trăng nhìn một chút, phát hiện trên giấy dùng kiểu chữ nước chảy mây trôi chép Lạc Dương già lam ký.
"Mẹ?" Trải qua việc này Bùi Ngọc cũng ngủ không sâu, nghe thấy tiếng động liền mở mắt ra, không ngờ nhìn thấy bóng người nhỏ gầy của Mạc Tiệp rón ra rón rén vào phòng ngủ anh.
"Tiểu Ngọc, mẹ hơi sợ, hôm nay muốn ngủ cùng con." Mạc Tiệp nói xong liền xốc chăn của anh lên, sau đó phát hiện anh ngủ khỏa thân, mà cô liếc mắt liền thấy dương vật chưa cương giữa bộ lông dày đặc, ở trạng thái mềm nhũn cũng không thể khinh thường, nhìn thấy cô nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.
"Haiz, mẹ lén lén lút lút khiến tôi sợ quá." Bùi Ngọc duỗi cánh tay dài ôm cơ thể mềm mại nhỏ bé của cô vào trong ngực, dịu dàng nói, "Hôm nay mẹ mệt lắm phải không? Mau ngủ đi."
"Ừ." Mạc Tiệp bị anh khóa eo từ phía sau, lại nghĩ tới lúc này anh trần như nhộng, lập tức có chút ngượng ngùng.
Người đẹp gợi cảm ôn hương nhuyễn ngọc [*] ở trong ngực, thiếu niên máu nóng như Bùi Ngọc sao chịu đựng nổi mê hoặc này, dương vật rất nhanh cương cứng.
[*] Miêu tả người con gái trẻ tuổi có thân thể mềm mại trắng nõn.
Anh vén váy ngủ mẹ lên, chống dương vật to lớn vào khe hở chân cô, cách quần lót siêu mỏng cọ xát bên ngoài tiểu huyệt.
Mạc Tiệp còn chưa ngủ, mơ màng cảm nhận được anh kẹp dương vật vào giữa hai chân mình, lập tức căng thẳng tới nỗi tim đập nhanh hơn.
Bùi Ngọc vân vê hai vú của cô cách lớp áo ngủ, cảm giác cô ướt rất nhanh, chỉ mới cọ xát hai cái mà dâm thủy chảy ra đã thấm ướt giữa quần lót, chất liệu sợi tổng hợp mỏng tanh dính chặt vào người cô, lộ rõ hình dạng bên ngoài tiểu huyệt.
Mạc Tiệp bị anh cọ cực kỳ thoải mái, lại nghĩ tới mình và thứ thô to kia của con riêng chỉ cách một lớp vải mỏng, cô càng hưng phấn hơn, dâm thủy cuồn cuộn tuôn ra, tiếng dấp dính phát ra càng rõ ràng.
Bùi Ngọc thấy cô không ngăn cản mình, liền kéo quần lót của cô khiến nó kẹt ở giữa âm môi rồi tiếp tục cọ xát âm hộ cô.
Âm môi không còn được bảo vệ đã dán vào dương vật rồi, quần lót mềm mại kẹt ở giữa lại làm tăng khoái cảm cọ xát. Mạc Tiệp nghĩ thầm, trong lòng vừa hưng phấn vừa giãy giụa không ngừng. Cơ thể vô cùng khát vọng anh cắm vào nhưng lý trí lại bảo cô một khi thật sự bước tới bước này, cô sẽ không còn tư cách làm một người mẹ nữa.
Bùi Ngọc lại không nghĩ nhiều như thế, tuy bây giờ anh đang quấn quýt lấy cô nhưng bây giờ không phải thời điểm tốt để phá thân cô. Dù rằng anh muốn cắm vào tới nỗi sắp điên rồi, nhìn thái độ hiện tại của cô dường như sẽ không ngăn cản anh cắm vào nhưng anh vẫn muốn quý trọng lần đầu tiên của cô, chí ít không muốn làm chuyện này ở thời điểm mối quan hệ giữa hai người còn chưa rõ ràng.
Bùi Ngọc đẩy quần lót sớm bị dâm thủy làm cho thấm ướt ra, chống quy đầu vào hoa huyệt, vừa tuốt vừa nhẹ nhàng ma sát rút ra rút vào ở miệng huyệt.
Trái tim Mạc Tiệp hưng phấn tới nỗi đập thình thịch, đây là lần đầu tiên hoa huyệt cô ngậm dương vật của một người đàn ông, dán vào sát như vậy, khiến cho cô vừa xấu hổ sợ hãi vừa căng thẳng. Anh sẽ cắm vào sao? Cô nhắm mắt lại, thầm nghĩ tới dáng vẻ của Bùi Ngọc, anh thật sự rất đẹp trai. Lúc mua quần áo cô cho anh thử toàn bộ đồ ưa thích nhưng anh lại như móc treo quần áo, mặc cái gì cũng ưa nhìn. Cô vừa thấy ngọt ngào vừa thấy xấu hổ mong chờ anh cắm vào phá màng trinh của mình, cướp đi sự trinh trắng của hoa huyệt, biến mình thành một người phụ nữ thật sự. Nhưng bên cạnh đó lại cảm thấy không được, cô còn phải làm mẹ kế tốt của anh.
Bùi Ngọc kiềm chế nhẹ nhàng rút ra rút vào một lát liền cảm thấy cô tới cao trào, tinh hoàn mẫn cảm của anh cũng thả lỏng, phun từng luồng từng luồng tinh dịch ở gần miệng âm đạo của cô.
Anh vẫn không vào. Mạc Tiệp vừa mất mát vừa vui mừng nhưng tinh dịch dấp dính giữa hai chân lại khiến tâm trạng cô phập phồng, chợt cực kỳ muốn sinh con cho Tiểu Ngọc.
Thật ra cô từng nghĩ tới việc mua tinh trùng sinh con, mẹ nhiều lần thúc giục cô kết hôn với lý do là phụ nữ phải tranh thủ thời gian sinh con nếu không về sau sẽ gặp đủ loại nguy hiểm về sinh đẻ. Sau đó cô muốn chặn miệng mẹ, thầm nghĩ nếu cô không gặp được người trong lòng, vậy thì thông qua thụ tinh nhân tạo sinh con cũng được, cũng không phải cô không nuôi nổi. Khi cô ở nước ngoài, bên cạnh cũng có nữ đồng nghiệp làm vậy, còn sinh những mấy đứa.
Thế nhưng bây giờ, cô không nhịn được bắt đầu suy nghĩ, nếu sinh con cho Tiểu Ngọc thì chẳng phải không cần chịu khổ thụ tinh nhân tạo nữa sao? Huống hồ nhìn anh khỏe mạnh dẻo dai như vậy, chất lượng tinh trùng chắc chắn rất tốt. Cô nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy hai gò má nóng bừng. Bọn họ vẫn còn quan hệ mẹ con đó, cô sao có thể nghĩ tới chuyện sinh con với anh. Nhưng nếu anh làm chuyện như vậy với cô, không phải nói rõ anh cũng có ý nghĩ khác với cô sao? Hay chỉ là bản năng tính dục [*] của thiếu niên thời kỳ trưởng thành?
[*] Giới tính - tình dục. Ham muốn gần người khác giới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...