Đồng Nhân-narutokẻ Lạc Đường


"Này, trán dồ, đó là anh cậu sao?"Ino sáp đến người Sakura, hỏi nhỏ bên tai, khi con bé nhìn thấy nam nhân thứ tư trong đội Gai.Sakura liếc nhìn sang Ino, nhíu mày."Không giống sao?"Ino hất mặt lên, khi nghe xong câu nói của Sakura."Không có điểm nào giống cả.

Sao đồ trán vồ như cậu lại có một người anh đẹp trai như thế chứ!"Sakura liếc mắt nhìn đến Watsuno đang ngồi ở hàng ghế trước, với đội mình.

Sakura lại nhìn sang Ino."Đừng đánh chủ ý lên anh tôi!""Huh? Cậu nói cái gì cơ?"Ino trêu đùa, vờ không nghe thấy câu cảnh cáo của Sakura vừa nói.Sakura kiên nhẫn, đè giọng lại."Tránh xa onee-chan ra!""Hứ, không ngờ đồ trán vồ như cậu lại có tính sở hữu anh trai mình cao như vậy.

Nè, nè, Sakura, hãy lễ phép đi, có khi chúng ta sẽ trở thành người một nhà, và cậu sẽ kêu tôi bằng một tiếng chị dâu cũng nên!"Sakura liếc mắt nhìn Ino một lát, sau đó cô xoay người đi, rời khỏi đội hướng tới đội Gai, nơi Watsuno đang ngồi, sau khi để lại một câu."Sao cậu không tiếp tục theo đuổi tộc Uchiha kia đi nhỉ?!"--Bên này, Watsuno im lặng đưa con ngươi đỏ nhìn lượt một vòng những người trong căn phòng này, lại dừng ở đôi mắt Byakugan đã sớm bật lên."Tắt nó đi Hyuga!"Watsuno đè giọng nói nhỏ.Neji lúc bấy giờ liền ý thức được hành động của mình, cậu lập tức tắt đôi Byakugan của mình đi, xoay mắt nhìn đến cậu bạn ngồi bên cạnh như một cái gật đầu cảm ơn.Watsuno nhìn Neji, lại nói."Tốt nhất, với đôi mắt đó của cậu, đừng kéo rắc rối vào người tôi!"Giọng nói chán ghét cùng khinh bỉ.Mày Neji nhíu chặt lại."Yên tâm, ngược lại cậu đừng ngáng chân tôi!"Khóe môi của Watsuno cong lên một đoạn, anh không nói nữa.Con ngươi màu đỏ của Watsuno chuyển đi, đúng lúc chạm đến đứa bé tóc hồng đang chạy về phía này.Theo tự nhiên, Watsuno giang tay ra một chút, Sakura nhào thẳng vào lòng anh.

Watsuno nhìn cô bé nằm trong lòng mình, như thói quen cọ nhẹ má vào ngực, anh chẳng biết nói gì, chỉ thở dài, vươn tay xoa đầu Sakura."Em không thể bỏ đội mình như thế, Sakura!".Sakura ngẩng đầu, chớp con ngươi xanh lục bảo nhìn về phía Watsuno."Không được sao?""Ừm, không được!""Tại sao cơ? Onee-chan đang ở bên này mà!"" ...""Sakura, về đây!"Một giọng nói trầm thấp của bé trai, lúc này lực chú ý của Watsuno và Sakura liền xoay về phía chủ nhân giọng nói.Đoạn đối thoại bị cắt đứt ở đó.Đứa trẻ nhà Uchiha.Thằng bé liếc sang Watsuno một ánh nhìn sắc lẹm, rồi bước đến kéo lấy cổ tay của Sakura rời đi."Onee-chan!"Sakura vội kéo lấy bàn tay của Watsuno khi lực kéo của Sasuke quá mạnh, con bé không thể kháng cự.Watsuno im lặng, nhét vào bàn tay Sakura một cuộn giấy nhỏ, nhẹ cười."Về với đội đi Sakura, anh luôn ở đây mà!"Sakura ngẩn ra nhìn Watsuno, sau đó con bé từ từ buông tay, đi theo phía sau Sasuke trở về vị trí đội."Cậu như thế không tốt đâu Watsuno!"Tenten chứng kiến tất cả cuộc đối thoại của hai anh em.


Cô bé bước tới chống cằm nhìn bóng lưng của Sakura rời đi tới đội mình."Không tốt?"Watsuno xoay mắt nhìn đến Tenten khi bóng Sakura bị che khuất bởi vào đứa trẻ khác, con bé như lọt thỏm trong vòng quay của bọn nhóc đó.

Sớm, ở trước cửa ra vào đã tụ tập thành một nhóm, hẳn là mấy nhóc mới tốt nghiệp lần này."Đúng rồi, Sakura đang dựa dẫm vào cậu quá đấy.

Con bé sẽ gặp nguy hiểm nếu không có khả năng tự bảo vệ mình!""Phải không?"Watsuno lại đưa mắt về một lọn tóc hồng khuất bóng trong nhóm trẻ kia, ánh mắt anh đảo một vòng, lại dừng lại ở nam nhân thanh niên, lạ hoắc, đứng ở đối diện với bọn trẻ.Watsuno nheo mắt mình."Cậu đang để ý đến ai à Haruno?"Neji nhìn bộ dạng của Watsuno lạ, lập tức lên tiếng."Tên tóc trắng, đeo kính kia.

Tôi không thích hắn."Neji xoay đầu nhìn theo hướng Watsuno nhìn.

Nam nhân thanh niên với bảng hiệu làng Lá, bộ dáng khá nho sĩ, với những lá bài."Đừng bật Byakugan!"Đột nhiên Watsuno mở miệng nhắc nhỡ.Neji hạ tay kết ấn mình xuống, nhíu mày nhìn về phía Watsuno."Tại sao?""Hắn đang điều tra thông tin về chúng ta cho bọn trẻ biết!""Huh?"Lee ngồi bên cạnh Tenten nghiêng đầu nhìn sang, hùng hổ."Như thể chẳng công bằng chút nào!""Phải nói, công bằng ở cuộc thi này là vô nghĩa!"Watsuno nhếch khóe môi nhìn lên, con ngươi của anh bắt đầu đau nhức, thành thói.


Có cái gì đó đang rục rịch trong người anh.

Watsuno biết điều đó.Nhưng không xác định được thời gian khi nào nó xuất hiện, bây giờ, đối với anh, chỉ cần đợi.Đợi khi nó nộ.Cuộc thi đầu tiên bắt đầu, là bài thi viết.Watsuno khóe môi giật giật khi nhìn tờ đề được phát ra, sau khi giám khảo - anh không thể nào nhớ nổi cái tên, răng đe ba bốn điều luật về phạm vi, và nhấn mạnh hai chữ " bị loại!" .Mà ...!Thật ra, với kinh nghiệm thực tiễn thì, bộ đề này Watsuno có thể giải quyết một cách dễ dàng.

Nhưng, một cuộc thi Chunnin tổ hợp tất cả các Gennin giỏi nhất tất cả các làng, họp lại chỉ để làm bài giấy???Watsuno cong khóe môi của mình, khi bàn tay đang cầm tờ đề rung lên cầm cập.Trong đầu anh nhớ đến cảnh khi anh thi đại học, lúc đó do chính phủ lọc ra, đương nhiên một đặc công, không thể thiếu kiến thức trên giấy, lần thực tiễn trận chiến.

Vì vậy, trong số thi sinh, mỗi người suýt soát, phải đá văng hơn 100 người trong phòng thi, chưa kể đến các nhóm người khác ở ngoài phòng, đến từ nhiều quốc gia khác nhau trên lục địa.Watsuno vươn tay, xoa lấy mi tâm của mình.Anh không nghĩ, mình phải phí chất xám như vậy để đi giải một bài thi như thế này.Rốt cuộc, cái này có phải là thi chunnin cho ninja không đây?Một luồng điện xẹt ngang qua óc anh.Watsuno đột nhiên ngẩn ra.Kì thi chunnin?Phải, chẳng có kẻ nào rảnh não đi tổ chức một kỳ thi tốn kém như thế chỉ để thi giấy cho những kẻ đánh đấm, thậm chí là giết người ngoài kia, lấy làm chuyên môn.Vậy vòng này là gì đây?Watsuno nhìn xung quanh, những chakra bắt đầu linh động, và phát ra tiếng.Sao chép hoàn hảo?Watsuno gục mặt xuống bàn, chính thức sụp đổ.Anh đang làm cái quái gì ở đây thế này?Chết tiệt! Đã biết trước nghe lời lão Gai, không có kết cục tốt lành gì.--Sau 45 phút, phòng thi ngày một trống hơn.Giám khảo bắt thí sinh vô cùng gắt, chỉ một ít chakra lộ ra, lập tức sẽ chính thức bị loại, kèm theo đó là đồng đội theo đội.Trước tình hình, hít thở không thông, so với Lee và Tenten, Neji vẫn thảnh thơi, an nhàn chán.Còn 15 phút nữa hết giờ.Watsuno nhìn lại bài thi của mình, nhún vai.Giấy trắng tinh.Đương nhiên Watsuno không phải chẳng có chakra nào để cả.

Mà là anh lười tốn chakra cho việc này, thậm chí chất xám anh không động, thì đừng nhắc đến chakra làm gì.Và điều đương nhiên, có hai loại chắc chắn về vòng thi này.


Thứ nhất, nó không chấm điểm bởi nội dung hay số chữ trong tờ giấy trước mặt anh đây.

Thứ hai, vòng thi này vẫn chưa bắt đầu.Từ đầu, tên giám khảo kia đã xác định giữ lại câu cuối làm câu quyết định đậu rớt.

Ông ta cơ bản đang cố tình gợi ý cho tất cả biết, đây chỉ là bài thách thức về tinh thần.Kẻ nào yếu sinh lý kẻ đó rớt.Đơn giản!Vậy trong 45 phút đó, Watsuno đã làm gì?Ngủ!Thời gian nghe tiếng bút gõ trên bàn, và ma sát giữa giấy thi, chưa kể đến mấy loại chakra có âm thanh rất nhỏ.

Làm Watsuno cảm thấy buồn chán, đương nhiên ngủ để giết thời gian.Mặc khác, trong phòng thi, cứ lôi ra cái gì khác đề thi sẽ bị xem là tài liệu.

Lớ ngớ, Watsuno bị loại không nói, anh vô cùng hãnh diện vì điều đó.

Chỉ là còn ba tên nhóc do Gai dạy dỗ kia, nếu sai lầm một chút, bọn đó không ra tìm phiền đến cho anh thì tệ rồi."Giờ là câu hỏi cuối cùng ..."Cuối cùng, phần thi này mới bắt đầu.Watsuno nheo mắt, vòng 1 qua rất đơn giản, anh chỉ cần ngủ và im lặng.Cũng nhờ một phần, Naruto đã gây náo loạn một trận - bằng những lời không não, nhờ đó mà không khí căng thẳng trong phòng liền đập tan đi.Vòng 1, thi sinh đậu với số lượng quá đông.Watsuno nheo mắt nghĩ.Điều đó đồng nghĩa, nếu như đối đầu vào vòng nào đó phía sau, khả năng an toàn trong một khu vực nhỏ là vô cùng thấp.Watsuno nheo mắt nhìn bóng lưng Naruto đang khoác lác trước mặt đội mình.


Khóe môi anh cong lên.Watsuno biết vì sao số lượng thí sinh quá đông như vậy."Sakura, em có một đứa đồng đội " thông minh" quá đấy!"Trong các cuộc thi, luôn có một định luật nhất định, về số lượng.Số lượng trong một phạm vi theo hội đồng giám khảo cho là đủ, thì cuộc thi đó có đến 2 đến 3 vòng thi, hoặc duy nhất một vòng là PK 1 với 1.Khi số lượng quá nhiều - chật kín, việc phải trải qua các vòng loại phụ khác là không tránh khỏi, trong đó có cả hành động lén lút thủ tiêu nhau, hoặc một nhóm solo với 1 con mồi, và kết quả là giết.Tình trạng hiện tại của cuộc thi hiện nay đang dần đi theo vế sau.Ánh mắt Watsuno ngày một híp lại, khi nhìn thấy giám khảo vòng hai xuất hiện, từ một màn giới thiệu - đập vỡ cửa sổ, nhảy vào.Tất cả các thí sinh còn lại, đều rời khỏi vị trí theo yêu cầu, và đi với bà ấy đến một khu đất trống, trước mặt là một túp lều dựng tạm bệ, và một khu rừng bị niêm phong bằng rào thép.Watsuno lại nhíu mày một cái.Trò trẻ con gì sẽ diễn ra nữa đây?"Onee-chan!"Giọng quen thuộc của Sakura.Watsuno liếc nhìn cô bé một cái, rồi xoay đầu bước đi.

Rất nhanh bóng anh đã sớm ẩn vào dòng người.Sakura đứng ngẩn người nhìn bóng lưng Watsuno lạnh lùng, khuất sau đám người."Sakura-chan, cậu không sao chứ?!"Naruto nhìn Sakura đứng thần người, cậu bước đến đưa mắt nhìn theo hướng Sakura nhìn tới, chẳng có ai, chỉ dòng người xa lạ qua lại."Mình không sao, Naruto-kun.

Sasuke đâu?!""À, Sasuke đang đợi chúng ta ăn trưa, bên kia!""Ừ, đến đó thôi!"Sakura cười yếu ớt, nắm cổ tay Naruto bước về phía tộc Uchiha.--Ở một góc khác, Lee bực tức giẫm chân lên mặt đất, chỉ thẳng tay vào mặt Watsuno quát."Watsuno, tôi chịu hết nổi cậu rồi!"Watsuno đang ngồi dưới gốc cây, lười biếng nhắm mắt.Nghe giọng quát của Lee, Watsuno mở hé đôi mắt, nhìn Lee một chút rồi nghiêng người, tiếp tục giấc ngủ của mình."Watsuno ...!Cậu ...!""Thôi đi, Lee.

Cậu đang làm đội chúng ta trở thành trung tâm chú ý!"Neji ngồi ở cành cây, sớm xếp bằng tu luyện lại chakra của mình.Tenten đứng phía dưới, bên cạnh Watsuno, lại nghiêng đầu nhìn Lee, giọng dịu dàng."Tự nhiên cậu uống nhầm thuốc à? Quát lên như vậy làm gì chứ.""Watsuno, sao cậu làm lơ Sakura-chan chứ? Không nói, thì cũng cười với con bé một cái chứ!"Lee làm lơ hai đồng đội của mình, trừng mắt trách móc Watsuno.Lúc này, Neji trên cây cũng mở mắt, nhìn xuống cậu bạn ngồi dưới gốc cây của mình.Watsuno thở dài, khi ba đứa trẻ đều im lặng, chờ đợi giải thích của anh.

Và anh chắc chắn, bản thân tệ với khoảng này đến mức nào."Không sao trăng gì cả!"Watsuno nhấp môi, cơ bản đó không phải là giải thích!Tenten ngẩn ra, lại chớp mắt, vui vẻ cười."Lúc bước vào cuộc thi, tớ đã nói cậu nên để cho Sakura tự lập, có phải bây giờ cậu đang làm thế không? Thật ra, để Sakura-san tự lập có rất nhiều cách, không phải ...""Im đi, Tenten, nó không phải lý do!"Watsuno lười biếng ngáp một cái, thở hắt ra, khi Tenten bắt đầu luyên thuyên những gì con bé cho là đúng.Anh cảm thấy mình cần nghỉ ngơi.Bọn trẻ này có kiến thức, im lặng khi người già đang ngủ không vậy?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận