Trong năm học mới, nhiều ngành học có vẻ "dễ dàng" hơn. Ví dụ như trong tiết Thảo Dược học giáo sư Sprout chỉ yêu cầu các học sinh nặn mủ của một số loại thực vật, wow mấy cái cây quằn quại này cũng bị chảy mủ, thế giới pháp thuật thật kỳ diệu, mà nghe nói mấy cái mủ này trị mụn trứng cá cực kỳ tốt . Nói thật nếu không biết bản chất nó là gì thì còn dám dùng một chút, nhưng sau buổi học ngày hôm nay thì đám quỷ nhỏ chẳng dám nghĩ nhiều, cứ để mụn tự nhiên phát triển.
Kế tiếp là tiết Chăm sóc sinh vật huyền bí của gã khổng lồ Hagrid, gã cho đám quỷ nhỏ ăn hành hết lần này tới lần khác! Không giống với những sinh vật thú vị trong năm học trước, loài sinh vật huyền bí mà năm nay tụi nó phải chăm sóc gọi là "Quái Tôm Đuôi Nổ", nghe nói nó là loài được lai tạo giữa sư tử đầu người với xoắn khuẩn và cua lửa. Đừng có nghe cái profile hoành tráng trên giấy tờ nào là cha mẹ này kia nọ. Những con Quái Tôm Đuôi Nổ này giống như những con tôm hùm không có vỏ, biến dạng, nhợt nhạt khủng khiếp và nhầy nhụa, với những cái cẳng túa ra từ những chỗ kỳ quái và những cái đầu vô hình.
Đã xấu tới mức chẳng thể nào nhìn vậy thì khỏi nhìn cho đỡ đau mắt nhưng không, tụi Quái Tôm này đâu chịu bị lơ, không nhìn thì cũng bị cái mùi như cá sình cá chết hôi tanh của nó làm cho dạ dày như đang nhào lộn trong đó. Thỉnh thoảng, vài ba tia lửa tóe ra từ đuôi con Quái Tôm và với một tiếng "phụt" nhỏ, con vật bắn mình tới trước cả chục phân.
"Ộc...." Còn chưa tới gần căn chòi của Hagrid thì mùi tanh tưởi đã xộc vô tận mũi cả đám....
"Knicks, cậu bị cảm à?" Draco bịt kín mũi mình, ngạc nhiên nhìn Knicks vẫn đang thản nhiên như không có việc gì, cô dường như không bị ảnh hưởng bởi mùi tanh tưởi xung quanh, cứ chậm rãi đi tới căn chòi của Hagrid.
"Đúng thật là kẻ đang yêu chỉ số thông minh đều bằng 0!!" Blaise liếc mắt nhìn Draco rồi lấy ra một vật rất quen thuộc lắc lắc trước mặt cậu.
"Đâykhông phải là....nước hoa ma thuật dùng để đối phó lớp học Phòng Chống Nghệ ThuậtHắc Ám ở năm thứ nhất à?" Draco đột nhiên thông suốt, nhưng cũng chẳng có íchgì, cậu làm gì có mang theo, nhìn cái vẻ mặt chán chường như sắp chết của cậuthì biết rồi. Mà cũng không phải chỉ một mình cậu quên mang, đám rắn nhỏ khôngdự đoán được tiết học hôm nay sẽ thành ra thế này cũng trúng đạn nằm liệt hết cả.K.O
Mà nói thật, ngoại trừ Blaise và Doraemon Knicks thì làm gì có ai mang chứ!!
"Knicks! Blaise! Cứu tớ.... à, tụi tớ ....." Draco nắm chặt lấy tay áo của Blaise,vẻ mặt như kiểu cậu không giúp tớ là tớ xé áo của cậu luôn. Harry che mặt lại,đây không phải là Draco! Tuyệt đối không phải là Draco của nó!
"Nè!!"Sau một hồi cù cưa Blaise tốt bụng ném cho Draco một cái chai, quay đầuvuốt phẳng ống tay áo của cậu lại rồi kéo Pansy đi tiếp, để cho Draco bị mộtđám rắn con vây quanh.
Sau khi học xong tiết Chăm Sóc sinh vật Huyền Bí, trạng thái của Slytherin vàGryffindor hoàn toàn tương phản, humm... giống cảnh tượng ở năm thứ nhất sau khihọc xong tiết Phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Có vẻ quá khứ đã được lập lạinhưng mọi chuyện chỉ có ngày hôm nay thôi. Mặc dù trên thị trường đã không cònbán loại nước hoa pháp thuật này nữa nhưng đám sư tử con Gryffindor cũng còn giữlại một ít, ai cấm sư tử con Gryffindor không được điệu đà như công tử hào hoa Blaisechứ!!!
"Sao nào, chúa cứu thế Potter, có phải cậu nên cám ơn tớ không?" Draco bỗngnhiên đi tới bên cạnh, vươn những ngón tay mảnh khảnh nâng cằm của Harry. Trước đây tiết mục mỗi ngày là tiểu thiếu giatrào phúng chúa cứu thế thì bây giờ thành chúa cứu thế bị tiểu thiếu gia đùa giỡnmỗi ngày.
Đám quỷ nhỏ cũng lần lượt dừng lại, đứng hai bên hóng chuyện, xem diễn, dựa vàothói quen vốn có, đám rắn con và mấy con sư tử con dù là xem diễn hóng chuyệncũng phân chia rõ ràng hai bên . Nếu ai đó không biết thấy cảnh này thế nàocũng tưởng là hai học viện chuẩn bị đánh nhau cũng nên.
Ngay lúc Harry định nói điều gì đó, một tia sáng trắng xẹt qua gương mặt nóđánh thẳng về phía Draco, trước khi nó kịp hét lên nó nhìn thấy Draco nhếch miệngmỉm cười khinh thường, cậu không hề né tránh mà đứng yên tại chỗ nhìn tia sángtrắng kia. Kẻ tấn công cậu đứng xa xa nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu, nhưng cảnhtượng mà hắn nghĩ không hề xuất hiện, ngược lại khi hắn còn chưa kịp phản ứngthì tia sáng trắng đã bắn ngược về phía hắn với tốc độ cực kì nhanh....
"Zi~"ánh sáng trắng chói mắt lóe lên. Giáo sư Moody biến thành một con chồn hương mập ú.
"A....Là sao đây nhỉ?"Draco lạnh lùng nhìn con chồn hương còn đang loay hoay giãydụa xong dẫn đám học sinh nhà Slytherin bỏ đi.
Không bao lâu giáo sư Moody liền trở lại bình thường, hắn căm hận nhìn theo hướngDraco bỏ đi, ánh mắt lóe lên sự căm thù dữ dội. Bàn tay hắn trắng bệch vì dùnglực quá mạnh đè lên cây đũa phép của bản thân, hắn suýt thì bẻ gãy đũa phép, cánh tay nắm lấy đũa phép cứ nâng lên rồibuông xuống, buông xuống rồi lại nâng lên, cuối cùng hắn khịt mũi lạnh lùng bỏđi, ai biết nhưng trang sức bảo vệ trên người đám chết nhát đó bảo vệ chúng đượcbao nhiêu lần chứ!!
"Này Knicks, cậu vừa đi đâu vậy?" Draco vui vẻ chào hỏi Knicks.
"Đi Ravenclaw!" Knicks lắc lắc lọ nước hoa trong tay, cô có xem qua lịch học củaHermione. Trong buổi học tiếp theo tới lượt Ravenclaw và Hufflepuff đến chỗHagrid.
"Sao nào? Hắn không nhịn được công kíchcậu à?"
"Ừ, hừ!" Draco ngẩng cao cằm, cố ý chỉnh sửa huy hiệu biểu tượng của gia tộctinh xảo trên ngực áo. Trên ngực trái củamỗi học sinh nhà Slytherin đều đeo huy hiệu biểu tưởng cho gia tộc của bảnthân, đương nhiên với những học sinh không phải xuất thân quý tộc thì sẽ đeohuy hiệu của học viện, đó chính là trang sức bảo vệ mà Knicks cố ý giúp bọn họcải tạo lại để đối phó những trường hợp như ngày hôm nay.
"Câu thần chú gì?"Knicks tò mò.
"Lời nguyền biến hình cực mạnh. " Nói tới điều này, sắc mặt của Draco tối sầmxuống. Nếu không phải cậu có chuẩn bị trước thì lúc đó cậu sẽ bị biến thành mộtcon chồn hương. Đó chính là sự sỉ nhục cực kỳ lớn đối với một Malfoy!! Knickskhông nói gì, cô vỗ vai cậu rồi bước đi.
....................
Không lâu sau, tiết học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của học kỳ này bắt đầu.Các học sinh nhà Gryffindor tới lớp rất sớm, ngược lại học sinh nhà Slytherinthì lại lững thững tới sau, chỉ cách giờ lên lớp chừng 1s thì đám rắn con mớibước vào lớp học. Toàn bộ ngồi xuống, Moody mắt điên đang ngồi trên bục giảng, bọnhọ không hề đến trễ vậy nên dù trong lòng cực kỳ bất mãn nhưng hắn chẳng thể trừ điểm đứa nào. Hắn lạnhlùng nhìn xuống cả lớp học, đặc biệt căm hận khi lướt qua hàng ghế của học sinhnhà Slytherin.
"Mấy trò dẹp hết đống sách đó qua một bên đi, lên lớp của tôi, các trò không cầndùng tới mấy thứ vô dụng đó!!" Hắn gầm gừ.
Moody lấy một tờ danh sách, lắc cho cái bờm muối tiêu rũ ra khỏi khuôn mặt méomó đầy sẹo, bắt đầu điểm danh. Con mắt bình thường của hắn dán chặt vào tờ danhsách, trong khi đó con mắt phép thì xoay mòng mòng, dán chặt vào từng đứa họcsinh khi chúng trả lời.
"Tôi có nhận được thư của giáo sư Lupin. Có vẻ như các trò đã có kiến thức kháhoàn thiện về cách xử lý mấy sinh vật Hắc ám....Các trò đã biết xử lý tụi Ông kẹ,ma đầm lầy, thủy quái, ma da và cả người sói, đúng không? " Hắn ngừng lại đôichút sau đó rít lên:
"Nhưng các trò còn rất kém - rất kémtrong việc xử lý mấy lời nguyền. Cho nên tôi tới đây để nâng cấp các trò lêntrình độ tiêu chuẩn mà các phù thủy có thể làm gì với nhau. Tôi có một năm để dạydỗ các trò cách đối phó với phép thuật Hắc ám. Ok, nếu muốn phòng chống nhữngphép thuật Hắc ám thì trước tiên các trò cần hiểu biết cái gì gọi là phép thuậtHắc ám! Vậy ai có thể nói cho tôi biết, ba câu thần chú không thể tha thứ làgì? "
"......."Nhìn thoáng đám học sinh nhà Slytherin không hề phản ứng, Moody lại nhìn vềđám học sinh nhà Gryffindor:
"Weasley, trò đứng lên trả lời!"
"Ơ.... Ba có kể cho con nghe về một ....Cái đó có phải kêu là lời nguyền Độc tàikhông, hay là gì?"Bé tóc đỏ thật sự không muốn đứng lên một chút nào, nó rất sợvị giáo sư mới này, dù cho ba của nó dường như rất thân với ông ta.
"Đúng vậy! ngồi xuống, đó là lời nguyền Độc đoán - Imperio. Câu thần chú này cólần đã gây cho Bộ cả đống rắc rối, còn làm cho một đám nhát cấy gian xảo.... nhờđó mà thoát tội. hừ!!"Moody xoay người sang chỗ khác, khuôn mặt vặn vẹo thể hiệnrõ vẻ kinh thường.
Giáo sư Moody nặng nề bước đi khập khiễng, mở ngăn kéo bàn, lấy ra một cái hũthủy tinh, bên trong có ba con nhện đen to bự không ngừng chạy vòng vòng. Giáosư Moody thò tay vào hũ, bắt lấy một con nhện, bỏ nó vào lòng bàn tay để cả lớpcó thể trông thấy. Hắn nhìn về đám họcsinh với ánh mắt không hề tốt lành:
"Tôi sẽ thực hành cho các trò thấy cái gì gọi là lời nguyền không thể tha thứ."
"Đầu tiên, lời nguyền giết chóc – Avada Kedavra. Mọi người đều nói đây chính là lời nguyền tàác nhất, nhưng tôi lại cảm thấy đối với một số người, việc trực tiếp giết chếtbọn họ là quá dễ dàng." Hắn phóng một tia sáng màu xanh lục về phía con nhện.Con nhện lập tức té ngửa ra không chút giãy dụa, không một vết thương khôngchút dấu vết gì cả, nhưng một điều không thể nào phủ nhận – con nhện đã chết.
Đám quỷ nhỏ bất giác hít sâu một hơi, thấy vậy Moody đắc ý lấy ra con nhện thứhai, hắn còn cố ý bỏ thêm một câu thần chú phóng to - Engorgio, để các học sinh bên dưới có thểnhìn rõ hơn.
"Đây là lời nguyền Tra tấn – Crucio, nhìn cho kỹ, Crucio!"
Ngay lập tức, mấy cái cẳng của con nhện đáng thương liền co quặp vào thânnó, nó lăn lộn và bắt đầu co giật hãihùng, liu xiu đi từ bên này sang bên kia. Con nhện bắt đầu run lắc co giật cànglúc càng dữ dội. Dù là bất đồng chủng loại không thể giao tiếp thì đám học sinhcũng có thể nhận ra con nhện đang cực kỳ đau khổ, dù không có chút âm thanhnhưng dường như nó đang la hét đầy đau đớn, có mấy cô cậu nhát gan thậm chí đãbụm mặt bắt đầu khóc thút thít.
"Cuối cùng là lời nguyền Độc đoán – Imperio, đây có thể coi là lời nguyền vô hạinhất trong những lời nguyền không thể tha thứ." Hắn dùng lời nguyền điều khiểncon nhện bò ra khỏi hũ thủy tinh, nhảy ba lê trên mặt bàn, cuối cùng buộc nó nhảycầu tự tử.
"Được rồi, tôi đã trình bày xong những lời nguyền không thể tha thứ, nội dungkhóa học lần này của các trò chính là cố gắng chống lại lời nguyền Độc đoánImperio. Tôi sẽ áp đặt lời nguyền Độc đoán – Imperio lên từng trò một. Những aicó ý chí kiên định và quyết tâm có thể thoát khỏi lời nguyền của tôi. Nếu cáctrò không muốn làm những chuyện xấu hổ như con nhện này thì hãy lấy bản lĩnh củachính mình ra...." Hắn nói xong liền xoay người nhìn về phía dãy bàn củaSlytherin, sau đó chọn một học sinh có vẻ gầy yếu.
"Knicks Dakness, trò lên thử một chút."
Đám rắn con nhìn Knicks đứng dậy, chúng nhìn Moody với ánh mắt thương cảm, tộinghiệp, hôm qua kiếm chuyện với Dracokhông thành hôm nay lại tự động đưa tới cửa cho Knicks hành, giáo sư ngu ngốc mỗinăm đều có nhưng ngu tới mức này thì năm nay mới thấy, cầu nguyện Merlin phù hộ!!
"Sẵn sàng chưa?" Moody lạnh lùng nhìn Knicks, bởi vì ham mê thí nghiệm nên dẫntới tình trạng suy dinh dưỡng nhìn Knicks quả thật có vẻ gầy yếu thật, nhưngcũng không có nghĩa là dễ bị bắt nạt.
Knicks gật đầu, để tay sau lưng cô nhẹ nhàng xoay nhẹ vòng tay ức chế ma lựctrên cổ tay, lúc Moody vừa mới mở miệng, cô đã khẽ hé môi , nhanh chóng thốt racâu thần chú:
"Imperio.!!"
"Tạch" Cây đũa phép trong tay giáo sư Moody rơi xuống đất, ánh mắt hắn dại ra,trống rỗng vô thần, giống như đột nhiên biến thành một con rối gỗ chờ lệnh ngườilàm phép ra lệnh.
"Nếu ông thích nhảy bale như vậy thì hãy ra hành lang múa bale cho tới lúc nàocó người gọi tên ông....." Knicks chỉ ra ngoài cửa.
Giáo sư Moody ngoan ngoãn đi ra ngoài cửa dưới tác dụng của lời nguyền Độc đoán– Imperio. Hắn giống như đang ở trên một sân khấu ba lê hoành tráng, bắt đầu nhảynhững bước nhảy xuất sắc.....à xuất sắc như một người mới bắt đầu nhảy...vụng về cứngngắc.
"Knicks, cậu sẽ không bị phát hiện chứ?" Draco lo lắng nhìn Knicks.
"Hử? Cậu có thấy tớ dùng đũa phép không?" Knicks dửng dưng xoay chiếc vòng lại,vừa mới phóng ma lực ra, cơ thể vẫn bị trướng đau đôi chút, có vẻ không cần chờ tới lúc trưởng thành côđã có thể tháo vòng tay xuống rồi.
"A ~ không dùng đũa phép thực hiện ma pháp là không thể tra xét – giáo sư tộinghiệp.... " Nháy mắt Draco đã hiểu, cậu yên tâm xem trò hay, tuy rằng biểu diễnthật khó coi nhưng cũng không nên phụ lòng người biểu diễn đúng không!!
"Ồ, giáo sư Moody! Anh đang làm gì vậy?"Giáo sư McGonagall đi ngang qua nhìngiáo sư Moody nhảy với vẻ mặt kinh ngạc.
"Không có gì, động tay động chân tý mà." Bởi vì bị gọi tên nên Moody có thể ngừnglại, sắc mặt tối sầm như có thể vắt ra mực, hắn cũng chẳng yêu cầu kiểm tra đũaphép của Knicks, bởi vì là một học sinh tốt nghiệp từ Slytherin hắn hiểu rõ quytắc ứng xử của Slytherin. Nếu cô dám làm ra loại chuyện như thế này nghĩa là côđã chuẩn bị đầy đủ để né tránh kiểm tra, xem ra hắn quá coi thường bọn ngườikia rồi..
"Ôi! Merlin, không ngờ quen biết nhiều năm như vậy rồi tôi mới biết anh lại cósở thích này!" Giáo sư McGonagall mỉm cười rời khỏi.
"........" Moody nghẹn ngào không nói nên lời (Moody sẽ khóc đến chết mất.)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...