[đồng Nhân Harry Potter] Knicks Dakness


Sau sự kiện lời nguyền Độc đoán – Imperio trong tiết đầu tiên của môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám, Moody an phận hơn rất nhiều, hắn học được phương thức trừng phạt ôn hòa là trừ điểm học sinh.

Ngày tháng trôi qua thật bình yên, bỗng nhiên bảng thông báo của trường trở nên sôi nổi hẳn lên, đám quỷ nhỏ kích động vây quanh bảng thông báo không ngừng ríu rít thảo luận điều gì đó.

"Có chuyện gì vậy?" Draco vô thức nhìn về phía Blaise.

"Tuần sau, các vị khách từ Beauxbaton và Durmstrang sẽ tới Hogwarts. Họ sẽ đến vào lúc 6:00 chiều ngày 30 tháng 10."

Blaise không làm thất vọng đám rắn con nhà Slytherin, rõ ràng cậu đã biết được thông tin trước khi thông báo được dán lên, còn việc cậu biết được thông tin từ đâu thì sợ rằng chỉ có chính cậu mới biết.

Cả trường sôi động hẳn lên trong tuần kế tiếp, ngay cả những cô nàng không bao giờ chú ý tới vẻ bề ngoài cũng bắt đầu lên kế hoạch giải cứu làn da của bản thân, kể cả những cậu chàng lôi thôi cũng ra sức theo học các khóa học cấp tốc
cải thiện gu ăn mặc. Mà người mở ra khóa học này không phải ai xa lạ chính là thiếu gia điệu đà nhất Hogwarts- Blaise. Cậu còn kéo theo những thiếu gia của các gia tộc khác cùng nhau làm giảng viên với cái tên hoa mỹ là:Có tiền mọi người cùng nhau kiếm! Trong số đó phải kể đến thần dược làm đẹp của Draco là bán chạy nhất, biết sao được, tiểu thiếu gia Draco là người rất chú trọng đến vẻ bên ngoài của bản thân, vậy nên cũng dễ hiểu được là những loại dược tề làm đẹp mà cậu sử dụng toàn là hàng tốt nhất! Có bảng hiệu sống, kiếm tiền mỏi tay!

Đương nhiên cao cấp nhất vẫn là tác phẩm của Knicks, một chiếc gương thông minh có thể soi toàn thân, khi bạn đứng trước gương gương sẽ dựa vào chiều cao, cân nặng, màu da, kiểu tóc tất cả những số liệu sẵn có để lựa chọn cho bạn những bộ quần áo thích hợp nhất, thể hiện ưu điểm, che đi khuyết điểm. Lúc tạo ra chiếc gương này cả đám đã ép khô những kiến thức về phối đồ trong đầu Blaise, thậm chí còn thu thập kiến thức về thời trang của dân Muggle. Khi chiếc gương soi toàn thân vừa được ra mắt, đám học sinh nhà Slytherin chẳng phân biệt lớn nhỏ toàn bộ đều sếp hàng đặt trước một chiếc. Khi tin tức này "vô tình" bị lang truyền qua các nhà khác thì đơn đặt hàng càng nhiều thêm. Tất nhiên Knicks không thể tốn quá
nhiều tâm sức vào việc chế tạo loại sản phẩm này.

Vậy nên cơ sở chế tạo giả kim Dakness được thành lập! Bạn cho rằng dòng họ Dakness chỉ còn lại một người thừa kế duy nhất nghĩa là không còn ai sao? Chỉ là Knicks không muốn nói tới thôi, vẫn có vài gia tộc nhỏ lệ thuộc vào dòng họ Dakness, vậy nên việc thành lập cơ sở chế tạo giả kim hoàn toàn dễ dàng, dưới sự chỉ đạo của cụ Nicolas, cơ sở chế tạo đã có thể sản xuất hàng loạt các sản phẩm giả kim bán chạy nhất trên thị trường. Về việc có kẻ ngốc nào có dã tâm muốn thay thế gia tộc Dakness thì phải chờ hắn vào được Hogwarts trước đi rồi nói, nếu không thể phá hủy được vòng tròn bảo vệ của Hogwarts thì đừng bao giờ nghĩ có thể bước chân vào lãnh địa của gia tộc Dakness, nếu đó không phải một tên ngốc!

Ngoài trừ đám quỷ nhỏ thì người tích cực nhất chắc là Filch, hắn bận rộn thay đổi tất cả những bức tranh cũ kỹ trong khắp cả tòa lâu đài, những bộ áo giáp trên hành lang cũng được đánh bóng tới mức có thể soi bóng người, ngay cả những vết bẩn nhỏ như hạt mè thì cũng được lau dọn sạch sẽ dưới con mắt bỏ thêm kính hiển vi của Filch. Bởi vì hắn không thể dùng chổi bay, chứ không dám cá hắn sẽ bay một vòng quanh lâu đài và sơn sửa lại toàn bộ mặt tường của lâu đài.


Vô tình nhìn thấy những điều này Knicks chợt có ý định đem Filch về "dọn dẹp" lâu đài cổ tối tăm cũ kỹ của cô.....

Chiều thứ sáu, mới 5:00 PM không cần các giáo sư lên tiếng thông báo thì đám quỷ nhỏ đã kích động tự giác đứng chờ ở cổng lâu đài. Gần tới 6:00, thầy hiệu trưởng dẫn theo các vị giáo sư đi ra ngoài, cụ mỉm cười nhìn xa xăm.

"Gần 6:00 PM rồi, mấy bồ nghĩ họ sẽ tới đây bằng gì? Tàu lửa hử?" Một thằng nhóc tò mò.

"Gì cũng được nhưng chắc không phải chui từ trong đất lên!" Thằng nhóc tò mò thứ 2.


"Có chui từ trong đất lên hay không tớ không biết nhưng ít nhất cũng sẽ có người bay từ trên trời xuống."mở to mắt trừng đám nhóc tò mò.

"Hử?"

"Nhìn lên trời...."

"Wow! Con Pegasus lớn thật!"

"A! đây rồi, nếu như tôi đoán không lầm, thì phái đoàn trường Beauxbatons đang tới gần." Thầy hiệu trưởng mỉm cười nhìn chiếc xe ngựa đang tới gần.


Chiếc xe ngựa kéo khổng lồ màu xanh lơ, có kích thướt to như một cái nhà lớn, lướt ngang qua đầu chúng, được vài chục con ngựa vàng kéo trong không trung, con nào con nấy đều có cánh và to bằng con voi. Chiếc xe ngựa không chỉ nhìn to thôi mà còn cực kỳ nặng! Bằng chứng là lúc nó vừa đáp xuống mặt đất đám quỷ nhỏ cảm giác mặt đất dưới chân lung lay.

Cánh cửa xe có huy hiệu hai cái đũa vàng gác chéo vào nhau, mỗi cây phát ra ba ngôi sao. Cánh cửa bật mở, một thằng bé mặc áo xanh da trời nhợt nhạt nhảy từ trên xe xuống, nó cúi mình xuống, lần tìm gì đó dưới sàn xe và mở ra một lốc bật thang bằng vàng. Nó nhảy lùi ra sau một cách kính cẩn, một chiếc giày cao gót màu đen sáng lấp lánh thò từ trong xe ra – chiếc giày to cỡ chiếc xe trượt tuyết của con nít. Theo sau đó, gần như tức khắc, một người phụ nữ cao to như Hagrid bước ra. Bà có một khuôn mặt thật xinh đẹp, làn da màu trái oliu, đôi mắt đen, to, long lanh như có nước và cái mũi hơi khoằm. Tóc bà bới ra sau làm thành một búi sáng rực rỡ sau ót. Bà mặc từ đầu tới chân toàn bằng sa tanh đen và rất nhiều ngọc mắt mèo lấp lánh trên cổ, trên những đầu ngón tay của bà.

Thầy hiệu trưởng bước tới chào hỏi, theo chiều cao của người bình thường thì hiệu trưởng đã tính rất cao rồi, vậy mà khi đứng kế bên bà ta thì chỉ cao ngang ngực bà, không cần cúi đầu cụ cũng có thể lịch sự hôn lên tay bà để chào hỏi.

"Bà Maxime thân mến, mừng bà tới Hogwarts. Đã lâu không gặp, bà có khỏe không?" Thầy hiểu trưởng mỉm cười chào hỏi.

"Ông Dumbledore, ông khỏe không, tôi vẫn khỏe, cám ơn ông. Xuống thôi nào các em. " Bà Maxime vẫy bàn tay khổng lồ của bà, sau đó khoảng mười mấy học sinh, cả năm lẫn nữ cỡ chừng 17, 18 tuổi bước xuống xe. Bọn họ đều mặc áo choàng mỏng manh, hình như là tơ lụa mềm mịn, tất cả bọn họ đều khá xinh đẹp vậy nên không ít học sinh trong đám quỷ nhỏ bắt đầu xem ngây người.

Tất cả học sinh của Beauxbatons đều không mặc áo choàng, chỉ có vài đứa là đep khăn quàng cổ, họ dường như không thích ứng được với thời tiết lạnh giá ở đây, vài đứa gầy thậm chí còn run bần bật.

Knicks quay đầu nói gì đó với viện trưởng, sau đó viện trưởng hiểu ý vỗ vỗ tay, mấy học sinh năm thứ bảy của nhà Slytherin như đã chuẩn bị từ trước từ trong bước ra trên tay còn cầm theo mười mấy cái áo choàng, những chiếc áo choàng này nhìn bề ngoài đều trông rất nhẹ nhàng, tinh tế, lại giữ ấm rất tốt, phù hợp với gu thẩm mỹ của người Pháp.

"Merci Beaucoup." Các chàng trai cô gái sôi nổi tiếp nhận áo choàng, không chút do dự khoác lên người, rõ ràng họ đã bị lạnh tới cứng đờ.
"Ồ, ông thật chu đáo, ông Dumbledore, mấy đứa nhỏ thật sự không quen với thời tiết ở đây. Đúng rồi, có thể làm phiền ông tìm người chăm sóc mấy con ngựa của tôi không, chúng chỉ uống whisky nguyên chất thôi. " Bà Maxime mỉm cười chỉ những con ngựa bay cao lớn.

"Đương nhiên, tôi nghĩ rằng Hagrid sẽ rất hân hạnh được chăm sóc chúng. Hagrid là giáo sư môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của chúng tôi." Thầy hiệu trưởng kêu Hagrid tới.


"Vậy là tốt rồi, cảm phiền ông, giáo sư Hagrid." Bà Maxime nhìn Hagrid một cái.

"Ồ! Không, không có phiền, đáng ra, cần phải như vậy. " Gã to con Hagrid khá lúng túng, chắc là lần đầu tiên nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp to con như gã.

"Rất chu đáo, tiểu điện hạ của tớ!!" Hermione mỉm cười nhìn Knicks, không biết sao nụ cười ngọt ngào của nàng thoạt nhìn có chút nguy hiểm ~ Knicks nhíu mày cầm lấy bàn tay lành lạnh của Hermione"

"Sao cậu không mặc ấm chút?"

"Tớ nghĩ rằng cậu sẽ thích những cô nàng ăn mặc mỏng manh giống như mấy cô nữ sinh xinh đẹp của Beauxbatons, nhìn không tệ đúng không?" Hermione không khỏi trợn mắt, có trời mới biết tại sao đột nhiên nàng lại bực bội.

Knicks im lặng lùi về sau một bước, vươn tay từ phía sau ôm lấy Hermione vào lòng, hơi thở ấm áp phả nhẹ vào tai Hermione:

"Vậy để tớ làm quần áo của cậu....Hơn nữa, tớ không thích bọn họ, quần áo là do viện trưởng chuẩn bị."

"Ừ."Hermione thản nhiên gật đầu nhưng khóe miệng vô thức nhếch lên, hai tay ôm lấy đôi bàn tay của Knicks đang đặt trên eo của nàng, mười ngón đan chặt vào nhau.

"Tớ chỉ thích mình cậu!" Knicsk cúi đầu hôn lên tai của Hermione, thành công làm Hermione ngượng ngùng, còn làm một đám quỷ nhỏ vô thức lấy tay che mắt.

"!!" Thật quá đáng!! Có học sinh trường khác tới Hogwarts làm khách mà hai người này cũng không coi ai ra gì, chỗ nào cũng thể hiện tình cảm ân ân ái ái! Đám rắn nhỏ độc thân thầm căm giận cắn khăn tay mếu máo.....

"Có vẻ vẫn chưa phải gọi là muộn? Bonjour, Maxime." Cụ Nicolas từ từ đi tới, cả cụ và vợ cụ đều tốt nghiệp trường Beauxbatons.


"Bonjour, ngài Nicolas.!!" Bà Maxime có chút phấn khích giống như nhìn thấy thần tượng.

"Ầm ầm~~" Mặt hồ nước Đen bỗng sôi trào, những bọt nước vĩ đại nở ra trên mặt hồ, sống bì bọp vỗ vào hai bờ đầy bùn. Chính giữa hồ xuất hiện một cái xoáy nước to, giống như ai đó đang tháo một cái nút ở giữa đáy hồ. Giữa tiếng reo hò của đám học sinh, một con tàu khổng lồ như những con tàu ma cổ đại trồi lên từ đáy hồ. Thực sự xứng đáng là trường học chuyên dành cho các phép thuật Hắc ám. Ngay cả phương tiện đi lại cũng rất ngầu!!

"Dumbledore! Ông bạn già, khỏe không nào?" Vị khách niềm nở chào hỏi thầy hiệu trưởng.

"Không thể nào tốt hơn, giáo sư Karkaroff" Thái độ của thầy hiệu trưởng có chút lạnh lùng, mặc dù cụ vẫn nở nụ cười rực rỡ.

"Ôi trường cũ Hogwarts thân yêu!"Karkaroff cười toe toét, ông nói rồi ngước mắt lên nhìn tòa lâu đài, hàm răng ố vàng, và nụ cười của ông không hề lên tới mắt, nó chỉ dừng ở mức lạnh lùng và ranh ma, ông thản nhiên bắt tay thầy hiệu trưởng rồi xoay người cho học sinh xuống thuyền.

"Về lại đây cảm thấy sung sướng làm sao, sung sướng làm sao......Viktor đi nào con, vào cho ấm...Có phiền không anh Dumbledore? Viktor hơi bị cảm... Vào đây cho ấm nào Viktor!"

"A!! Đó là Viktor! Viktor Krum." Các fan hâm mộ Quidditch từ ánh mắt đầu tiên liền có thể nhận ra tầm thủ xuất sắc trong trận Quidditch thế giới vừa qua- cả đám chỉ hận không thể trực tiếp xé áo somi ra chạy thẳng tới trước mặt Viktor để xin chữ ký, mà đang định hành động thì tất cả nhận ra chẳng ai mang bút, giờ có xé áo cũng vô dụng.

Một bóng người bước tới, nhìn anh chàng trông rất khỏe mạnh nhưng vẻ mặt khá tái nhợt, phía sau còn có mười mấy chàng trai có vóc dáng tương tự, khi đứng kế bên những học sinh của Beauxbatons cứ có cảm giác như - Người đẹp và quái vật ấy nhỉ? Hên là còn có trai đẹp.

"Tất cả vào bên trong nào, vào trong cho ấm áp chút nào!! Mọi người từ xa tới, vất vả rồi!" Thầy hiệu trưởng mỉm cười vui vẻ nghiêng người dẫn hiệu trưởng và các học sinh của hai trường vào trong lâu đài. Bên trong lâu đài ấm hơn bên ngoài rất nhiều. Các học sinh của Durmstrang mặc áo khoác lông dày đã cởi áo khoác khi đi vào.

Những học sinh yêu cái đẹp của Beauxbatons cũng cỏi bỏ chiếc áo choàng mà họ mới khoác không bao lâu, từng điệu bộ từng cử chỉ đều thể hiện nét thanh lịch tao nhã, so với sự tục tằng của đám học sinh Durmstrang thì rõ ràng với bề ngoài thanh tú xinh đẹp học sinh của Beauxbatons được chú ý nhiều hơn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận