Bà Pomfrey, bà y tá ấy, là một người tử tế nhưng nghiêm khắc, sau một hồi kiểm tra kỹ lưỡng mà bà gọi là "kiểm tra sức khỏe lần cuối", Harry mới được thả rời khỏi trạm xá để đến dự buổi tiệc bế giảng năm học, cho nên chờ tới lúc nó tới đại sảnh dường thì nơi đó đã đầy nhóc người.
"Haha, đây rồi, chúa cứu thế đã xuất hiện, có ai đó không cần phải nhìn chằm chằm cánh cửa nữa rồi!!"Blaise liếc Draco một cái, chẳng thể hiểu nổi vì sao cậu lại thích chúa cứu thế được.
Phòng tiệc tràn ngập màu sắc của Nhà Slytherin – màu xanh lá và màu bạc – đại biểu cho Nhà Slytherin sẽ thắng giải Cúp Nhà bảy năm liên tục. Một biểu ngữ to được vẽ hình con rắn Slytherin được treo trên bức tường cao đằng sau dãy bàn dành cho giáo viên. Ngay cả vị viện trưởng với khuôn mặt luôn luôn âm trầm như giáo sư Snape cũng mỉm cười, tuy rằng nụ cười có chút cứng đờ, dù sao nó cũng tỏ vẻ ông khá vui sướng không phải sao~~
Hiệu trưởng Dumbledore đã tới, cụ phấn khởi nói:
"Lại một năm học nữa đã qua đi! Và ta lại quấy rầy quý vị bằng những lời lảm nhảm rè rà của một ông già trước khi chúng ta cùng vục mỏ vô bữa tiệc ngon lành này. Một năm học qua tuyệt vời biết chừng nào. Giờ đây, hy vọng ban đầu của các con cũng đầy ắp hơn năm ngoái một tý, là không ít thành quả hoặc là vô vàng tri thức. Các con có cả một kỳ dài đang chờ các con, trước khi vào năm học mới, ta hi vọng mỗi người các con có thể ôn tập những tri thức đã học một cách thành thạo cũng nghiêm túc hoàn thành bài tập hè mà các giáo sư đã giao phó. Và giờ, cuối cùng , khoảnh khắc mà tất cả chúng ta cùng mong đợi hãy cùng nhau thống kê một chút những thành quả mà năm qua các học viện đã đạt được.
Hạng tư: Griffindor, 312 điểm; Hạng ba:Hufflepuff, 352 điểm;Ravenclaw, 426 điểm; Và Slytherin, 472 điểm."
"Bốp bốp bốp!!" Tiếng vỗ tay reo hò vang lên từ dãy bàn dài của Nhà Slytherin, một trận vỗ tay đầy nhiệt liệt, đây là thời khắc đáng giá vì sự kiêu ngạo của bọn họ!!Ravenclaw nói tiếp tiết tấu của Slytherin vang lên tiếng vỗ tay, sau đó là Hufflepuff, ngay cả một bộ phận học sinh của Gryffindor cũng vỗ tay theo.
"Thật cảm động!!"Hiệu trưởng Dumbledore nâng tay lên ý bảo tất cả yên lặng:
"E hèm!! Có mấy điểm giờ chót ta xin phép được thêm vào. Trước tiên điểm cho trò Hermione Granger, khi đối mặt sự trói buộc của tấm lưới sa tăng, trò đã bình tĩnh nhớ kỹ tri thức mà bản thân đã học mà ứng dụng vào thực tế cũng thành công giúp đỡ chính mình và bạn bè cùng vượt qua một cửa ải khó khăn. 50 điểm cho Nhà Ravenclaw!!
Thứ hai là trò Ron Weasley, trò đã mang lại cho chúng ta một bàn cờ phép thuật hay nhất từ trước tới nay, 50 điểm cho Nhà Gryffindor.
Thứ ba, có rất nhiều loại dũng cảm. Đứng lên chống lại kẻ thù cần rất nhiều lòng dũng cảm, nhưng cũng cần rất nhiều dũng khí để chúng ta mới có thể đứng trước mặt bạn bè của bản thân ngăn cản họ, không để họ mắc phải sai lầm!! Vì thế ta cho trò Neville Longbottom 50 điểm.
Thứ tư, điểm cho Harry Potter, đối mặt với kẻ thù không thể đánh bại, trò biểu hiện dũng khí to lớn không biết sợ hãi, vì khí phách trong sáng và lòng dũng cảm xuất chúng đáng giá 60 điểm dành cho Harry Potter!!"
Sau khi cộng thêm điểm số thứ tự xếp hạng Cúp Nhà thay đổi: Hạng nhất Ravenclaw, 456 điểm. Gryffindor và Slytherin cùng xếp hạng nhì.....Khác với không khí náo nhiệt ầm ĩ ở dãy bàn dài của Gryffindor, dãy bàn nhà Slytherin yên tĩnh đến chết lặng, cơ hồ tất cả mọi học sinh đều xụ mặt, tất cả đều nhìn chằm chằm về phía hiệu trưởng Dumbledore, ánh mắt đầy giận dữ, thậm chí có học sinh tức tới nỗi bẻ cong chiếc nĩa trong tay mới ngăn cản chính bản thân không đứng lên vỗ bàn bỏ đi.
"......Cuối cùng còn một bộ phận cần cộng điểm" Giọng nói của cụ bỗng trở nên mềm nhẹ hẳn:
"Có một thiếu niên, biết rõ bạn bè và người thân đứng ở hai mặt đối lập, lại tình nguyện che giấu thân phận của bản thân cũng muốn ra tay giúp đỡ bạn bè mình. Có những đứa trẻ như vậy, đối mặt với bạn bè thì như là xa cách chẳng quen, thậm chí còn khiến mọi người hiểu lầm bọn họ, nhưng bọn họ vẫn kiên trì giữ vững lập trường của bản thân. Có lẽ bọn họ cũng từng phạm sai lầm, có lẽ bọn họ cũng từng tổn thương một ai đó, có lẽ bọn họ cũng vì lợi ích mà không từ thủ đoạn nhưng mà!!! Không thể phủ nhận bọn họ có một trái tim chân thành, bọn họ sẽ ở bên cạnh bạn bè mỗi khi họ cần, bọn họ sẽ vì gia đình của mình thậm chí hi sinh cả sinh mạng của bản thân, bọn họ cũng sẽ đứng ra khi thế giới pháp thuật cần bọn họ, vì bảo vệ gia đình vì bảo vệ bạn bè bảo vệ cuộc sống chung của tất cả chúng ta.... Có lẽ các trò đều đoán được đúng không, ta đang nói về các học sinh nhà Slytherin, các trò..thực xin lỗi. Nhiều năm nay, bởi vì một trường hợp đặc biệt mà ta đã có thành kiến không nên có, ta thành thực xin lỗi các trò , hi vọng các trò có thể tha thứ cho một ông già đầu óc không còn linh hoạt như ta, lớn tuổi, sẽ phạm phải sai lầm không phải sao....."
"Vì tình bạn vĩ đại, chúng ta cho Slytherin 100 điểm!! Chúc mừng!! Chúc mừng các trò liên tục bảy năm đạt được Cúp Nhà! Đêm nay là thuộc về các trò!! Vui vẻ hưởng thụ yến tiệc nào!! Ta kiêu ngạo vì có các học trò như các trò...." Hiệu trưởng Dumbledore đích thân trao Cúp Nhà vào tay viện trưởng đại nhân.
"Bốp bốp bốp!"
"Vì Slytherin cụng ly!!" Chẳng biết ai hô to một câu, sau đó tất cả mọi người cùng nhau cười giơ cao ly nước trái cây trong tay:
"Vì Slytherin!! Cụng ly!!"
Ngay đêm nay, hai học viện vốn như nước với lửa, bắt đầu giảng hòa, có lẽ một ngày nào đó ta có thể nhìn thấy học sinh của hai học viện có thể ngồi bên nhau cùng cười đùa vui vẻ, biết đâu được!!!
"Vì Draco!! Cụng ly!!" Blaise cười nói một câu, đám rắn con nhà Slytherin sôi nổi giơ cao chén rượu"
"Vì Draco! Cụng ly!! Vì Slytherin!! Cụng ly."
"Cám ơn, cám ơn các cậu đã bao dung và duy trì tớ" Draco nói xong nương động tác uống nước trái cây, nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt vui mừng trên khóe mi.
Hy vọng sau khi nghỉ hè xong cậu còn có thể nói cám ơn." Knicks mỉm cười đầy ẩn ý nói.
Cũng chẳng đợi cho Draco hiểu rõ lời nói của cô, Knicks xoay người ngồi xuống bên cạnh Hermione~ sắc đẹp trước mặt, huynh đệ là gì chứ???!!
............
Sáng sớm hôm sau, kết quả kỳ kiểm tra cuối năm học cũng đã có, điều này đồng nghĩ với việc kỳ nghỉ chính thức bắt đầu.
Đọc sách đọc hăng say điều này khiến cho Hermione vinh quang đứng đầu bảng, Knicks xếp ngay phía sau, đứng hạng thứ hai, Draco, Blaise và Pansy cùng xếp thứ ba, năm, mười đến cả Harry và Ron cũng có được thứ hạng không tệ, như vậy tất cả có thể bắt đầu một kỳ nghỉ hè thoải mái.
Sau khi biết được sự kiện phát sinh ở rừng cấm, Malfoy tiên sinh đã đến Hogwarts để gặp riêng viện trưởng nhằm cùng nhau thương lượng lập một kế hoạch huấn luyện đặc biệt dành riêng cho Malfoy trong dịp nghỉ hè này, bởi cả hai đều hiểu được Malfoy thật sự cần được huấn luyện đặc biệt nếu không một ngày nào đó có thể gia tộc Malfoy sẽ không có người kế thừa.... Vừa đúng lúc Knicks liền có mặt ở văn phòng của viện trưởng thành thử ra sau khi nhận được lời cảm ơn từ Malfoy tiên sinh, cô đã thuận tiện đưa ra một vài ý kiến, ví dụ như đấu vật, cách đấu, với súng ống đạn dược của Muggle ..vv
Vậy nên Knicks mới nói một câu đầy ẩn ý như vậy với Draco, nếu như vậy biết được kỳ nghỉ hè của bản thân sẽ được thay thế bằng một kỳ đặc huấn nước sôi lửa bỏng do Knicks ban tặng, đại khái cậu sẽ chẳng dễ dàng nói ra câu cảm ơn kia đuâ, tuy rằng tất cả là muốn tốt cho cậu, nhưng đúng là khổ tới sống không bằng chết aaaaaaaaaaaa.
Trên đường về, Knicks và Hermione độc chiếm một khoang cá nhân. Draco đi theo Harry ngồi chung với Bé tóc đỏ Ron và Bé mập Neville. Blaise và Pansy cảm thấy hai người quá buồn chán vậy nên chạy theo Draco đến khoang của cá đám để nhìn xem khổng tước con lông trắng ngạo kiều đấu võ mồm với quỷ con lông đỏ táo bạo!!!
"Knicks" Hermione bỗng nhiên mỉm cười nhìn Knicks:
"Tối hôm đó cậu cũng có mặt đúng không?"
"Ừ!" Knicks gật đầu, cũng không phủ nhận.
"Vì sao? Lo lặng Draco gặp nguy hiểm nữa à!!??" Dường như có mùi dấm thoang thoảng đâu đó trong khoang tàu, vì sao mà Hermione vẫn đang cười nhưng lại có chút gì đó như đang tức giận nhỉ?
"Ừ~~"Ánh mắt của Knicks ẩn hiện nụ cười, giả vờ như không hiểu nàng đang ám chỉ điều gì.
"Cậu thích cậu ta à?? Tiếc là hình như cậu ấy thích chúa cứu thế Harry Potter." Hermione nhăn mặt không cười nữa, cọc cằn nói.
"Tớ biết, vậy nên......" Knicks ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Hermione. "vậy nên tớ không thích cậu ấy."
"Người tớ thích là cậu, không lẽ cậu không biết sao, Hermione yêu dấu??" Knicks bật dậy đi tới bên cạnh Hermione, khóe môi mỉm cười đầy mê người.
"Không phải vào buổi lễ khai giảng tớ đã nói rồi sao?"
Trong đầu của Hermione chậm rãi nhớ lại những gì đã xảy ra trong buổi lễ phân viện, cái cách giới thiệu chẳng ra gì của Knicks --------- Knicks nắm tay Hermione giới thiệu với đám bọn Draco :
"Hermione Granger, tớ."
Những hình ảnh giữa cô và nàng từ lúc quen nhau rồi bắt đầu trở nên thân thiết, tất cả như một cuốn phim quay chậm từ từ lướt trong đầu nàng, Hermione mỉm cười. Hermione vẫn còn đang đắm chìm trong hồi ức ngọt ngào của cả hai thì bỗng nhiên trước mặt bỗng nhiên tối sầm, một thứ gì đó mềm mại mang cảm giác lành lạnh chạm vào môi nàng.
"Knicks....." Hermione duỗi tay ôm lấy cổ Knicks, nhẹ nhàng thỏ thẻ tên người yêu thương, sau đó hơi ngẩng đầu, chủ động hôn cô.
"Tớ cũng thích cậu~~" Tuy rằng lời nói có chút mơ hồ không rõ, nhưng Knicks vẫn nghe hiểu, vẻ mặt của cô dịu dàng xưa nay chưa từng có, khóe miệng mỉm cười như một đóa tuyết liên ngàn năm bỗng nhiên nở rộ nơi băng tuyết.
"Knicks.... Knicks...... Knicks......" Hermione dựa vào trong lòng Knicks không ngừng gọi tên người yêu.
"Một cái tên đầy mê người, tượng trưng cho nữ thần bóng tối... Đúng vậy, cậu là nữ thần của tớ, từ lúc quen biết cậu, thế giới của tớ không chỉ là sách vở, không trầm lặng tĩnh mịch nữa, tuy rằng vẫn là những ngày bình thường trôi qua nhưng mỗi một ngày chỉ cần nhìn tới cậu tớ liền cảm thấy vui vẻ, cảm thấy hạnh phúc....."
Nghiêm túc nói lời yêu thương, Hermione đang cho chúng ta thấy cái gì gọi là trình độ tán gái đỉnh cao (cười xấu xa.)
Hermione không cần ngẩng đầu cũng có thể thấy gương mặt đỏ ửng của Knicks, nơi lồng ngực truyền tới tiếng tim đập thổn thức, nàng khẽ mỉm cười, Knicks của nàng thật đáng yêu, nàng ngẩng đầu hôn lên chiếc cằm nhòn nhọn của Knicks:
"Knicks ~ cậu thật đáng yêu."
"........" Knicks bị những lời âu yếm của Hermione chọc tới mức xấu hổ, cố tỏ ra hung hăng mà cúi đầu hôn lên bờ môi quyến rũ như quét một lớp mật ong đang không ngừng làm cô e thẹn kia, động tác nhìn có vẻ hung ác nhưng thực tế thì khi vừa chạm vào môi của nàng cô lại dịu dàng tới mức ôn nhu, thật cẩn thận mà hôn, nụ hôn vô cùng ngây ngô khiến khuôn mặt của cả hai đỏ bừng, trái tim cũng không ngừng thổn thức liên hồi, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
May mắn cả khoang chỉ có hai kẻ đang rơi vào ái tình thỏ thẻ nhỏ to buông lời âu yếm chứ không thì chắc người ta sẽ phát hiện dù cho có mang kính râm của Muggle cũng không thể ngăn cản ánh sáng lóa mắt của hai kẻ đang bận rãi đầy mật ngọt vào không khí kia.
Tác giả có lời muốn nói: Huuuhuhu rốt cuộc cũng xong quyển thứ nhất!
Trẫm thật cảm động!! Ăn nhiều đường vậy mọi người có khỏe không?
Mà mọi người có phát hiện không, đủ năm vạn chữ đó??!! Yên tâm trậm vẫn đang nỗ lực gõ chữ~
1
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...