Đơn Giản Là Yêu Chị Thôi!
-Cậu yêu Chorong unnie phải không?
-Eunji à...-Lời nói đột ngột của Eunji khiến Bomi vô cùng bất ngờ, cũng không thể nói lên lời được chỉ biết cứng đờ nhìn Eunji.
-Vậy là mình nói đúng phải không?
-...*gật*-Sau 1 hồi im lặng, Bomi đành gật đầu thú nhận với người bạn thân của mình.
-...-Nhìn Bomi gật đầu thì cô cũng đã biết đáp án là thế nào rồi, cả 2 chẳng ai nói thêm 1 câu nào cả, chỉ biết im lặng mà ngồi đó. Bầu không khí lúc này thật khiến con người ta nghẹt thở.
-Tại sao cậu biết mình yêu chị ấy? –Bomi vẫn muốn hỏi xem làm thế nào mà Eunji lại biết được.
-Full House! Ánh mắt của cậu đã bán đứng cậu! Mình đã trông thấy tất cả. –Từ lúc trở về sau chương trình đó, Eunji chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về những biểu hiện của Bomi và đặt biệt là những chuyện trước đây.
-Hì quả là mình không thể lừa được cậu bao giờ cả.
-Nhưng cậu đã lừa tớ cùng tất cả mọi người suốt mấy năm qua còn gì. –Nói đến đây Eunji lại giận, không phải giận chuyện Bomi yêu Chorong mà giận vì bao năm là bạn thân của Bomi, bao tâm sự đều được bộc bạch ra hết, cũng cứ nghĩ là chẳng còn bí mật gì nữa, nhưng nào ngờ 1 chuyện quan trộng như vậy mà giờ cô mới nhận ra.
-Mình xin lỗi Eunji à, mình cũng muốn nói cho cậu biết nhưng mình lại sợ cậu sẽ giận và không muốn nói với mình nữa.
-Cậu nghĩ mình không giận nếu cậu cứ giấu chuyện này sao...hazz mà thôi, giờ nhìn cái mặt của cậu thế kia thì tớ cũng bớt giận rồi. –Khuôn mặt của Bomi lúc này thật mệt mỏi, cứ như cô ấy vừa gỡ ra 1 chiếc mặt nạ rất lớn và cực kỳ nặng, Eunji cũng tự trách hóa ra bao lâu nay cô cũng chưa thực sự quan tâm nhiều đến Bomi.
-Thế cậu không muốn nói gì về chuyện mình thích Chorong unnie sao? –Có thể không phải giả vờ trước mặt người khác nhất là với Eunji khiến Bomi thật thoải mái, gần đây thật sự cô rất cần 1 người bạn để tâm sự, 1 người có thể cho cô những lời khuyên có ích.
-Cậu đã tỏ tình với Chorong unnie chưa?
-HẢ!!!*lắc lắc đầu*-Nếu tỏ tình rồi thì mắc gì phải mệt nhọc đến tận giờ chứ, đôi lúc cô thử hỏi cô bạn Eunji này sao thông minh dữ mà vô duyên lại nhiều thế không biết.
-Thế cậu không định tỏ tình với chị ấy sao?
-Cậu nghĩ mình không muốn à, chỉ là...nếu mình là con trai thì tốt...-Nói rồi mặt cô buồn rười rượi.
-Cậu sao thế, chả nhẽ con gái không có quyền thích con gái sao?
-Có lẽ là vậy, mình thấy nó có phần sai trái, mình sợ có 1 ngày nếu mình nói điều đó ra cho Chorong unnie biết thì không biết chị ấy sẽ có phản ứng ra làm sao nữa. Mình thà mãi đứng sau nhìn chị ấy còn hơn là mãi mãi không thể nhìn thấy chị ấy nữa. Đôi lúc thực sự mình cũng chỉ muốn nói thật cho chị ấy để có thể được nhẹ lòng nhưng mình lại không thể làm được, có lẽ là do mình quá nhút nhát phải không Eunjn. Chắc sau này có lẽ mình sẽ hối hận nhiều lắm đây hì hì hì.
1
Rồi cuối cùng 4 con mắt nhìn nhau và:
-Haizzzzzzzz....!!!!
Ngồi nghĩ cũng chẳng biết làm sao, Eunji vào trong bếp lấy ra mấy chai soju cùng 2 ly nhỏ đem ra.
-Hì ngồi thế này cũng buồn, hay làm mấy chai nhé!
-Ok luôn, chúng ta cùng uống say, không say không dừng. –Bomi cười vui, không phải vì rượu mà bởi vì sẽ có người bạn cùng cô bầu rượu, cùng cô trải qua nỗi buồn này...
.
.
.
8h tối.
-Eunji, Bomi à, bọn chị về rồi nè, bọn em c...-Đôi mắt tóe lửa nhìn chằm chằm 2 con sâu rượu đang lăn lóc dưới sàn ngủ, Chorong đứng im không 1 lời như sắp chuẩn bị 1 cơn trào phun núi lửa.
-Eunji unnie, Bomi unn...á thôi xong rồi!!!! –HaYoung, NaEun vs Namjoo vừa bước tới cửa định chào Eunjn với Bomi thì thấy Chorong unnie của họ đang đứng im như tượng, vốn thấy lạ nên định vào trong phòng khách thì đập vào mắt cả đám là cảnh tượng say xỉn của cặp 93 kia. Tiếp theo chắc không cần phải nói thêm nữa, cuộc tàn sát đẫm máu của chế độ độc tài Rongtel chính thức bắt đầu*BÙM CHÍU* (^_^ hehehe)
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đây là truyện đầu tay mà mình viết, trong quá trình viết, có thể sẽ vấp vài lỗi nhỏ mong các bạn bỏ qua, và sau khi các bạn đọc mà cảm thấy có vài điểm không vừa ý thì xin cho mình ý kiến ạ! Thank You!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...