“Maca thành không có trường học sao?” Mặc dù Bạch Tử Thạch rất muốn đi xem Á Thành, thành trì được thế giới này gọi là Mộng Ảo Thành, nhưng, cậu vẫn lưỡng lự, từ khi cậu tỉnh lại đến bây giờ vẫn luôn ở trong Maca thành, thật vất vả mới ở trong thế giới xa lạ này có một nơi hơi quen thuộc, nói thật, cậu đối với việc rời đi nơi này vẫn có chút sợ hãi con đường tương lai không biết sẽ thế nào.
“Có.” Vincent rũ mắt xuống, “Nhưng, ta trường học ta giới thiệu cho ngươi là một trường học rất đặc thù —- học viện Oliver.”
“Oliver?” Bạch Tử Thạch nghĩ đến người á thú nhân thành lập lên Á thành, “Trường học chẳng lẽ là Oliver David thành lập ?”
“Đúng, lúc hắn về già thì thành lập trường này. Sau khi hắn qua đời, hậu nhân của Oliver mở chương trình học về đổ thạch trong trường học. Đến bây giờ, giữa học viện Oliver và công hội đổ thạch sư quan hệ rất tốt, hàng năm có thể đề cử mười người tốt nghiệp vào công hội. Đổ thạch sư là nghề nghiệp phi thường tôn quý trên thế giới này, mỗi á thú nhân đạt được danh hiệu đổ thạch sư không chỉ trên phương diện đổ thạch có ánh mắt tinh chuẩn, mà còn phải là người có phẩm đức cao thượng. Đổ thạch sư ở trong công hội đổ thạch sư có được quyền ưu tiên mua mao liêu, khi ngươi vì công hội cống hiến đầy đủ, thì thậm chí có thể vào khu mỏ chọn lựa, thậm chí là giảm giá mua. Không chỉ có những điều này, thân phận đổ thạch sư mang lại cho á thú nhân rất nhiều lợi ích tiềm ẩn. Thế nên, học viện Oliver trên căn bản là học viện mỗi người á thú nhân khát khao bước vào.”
“Nó là trường học chuyên dạy đổ thạch sao?” Bạch Tử Thạch thật sự kinh ngạc.
“Không, không chỉ vậy, học viện Oliver rất lớn, sở hữu mười phân viện, đổ thạch học viện là một viện trong đó, ngoài ra còn có quản lý viện, cơ giới viện, xây cất viện, kinh tế viện, y học viện, văn học viện, biểu diễn viện, giáo dục viện, ôn lãng viện. Học viện Oliver là trường tổng hợp có thực lực mạnh nhất trong các học viện cao cấp trên đại lục.”
Ngoài đổ thạch viện ra các học viện khác cũng tốt, nhưng. . .”Ôn lãng viện là dạy cái gì?” Bạch Tử Thạch có chút tò mò.
Vincent liếc cậu một cái, bình tĩnh giải thích: “Ôn lãng viện còn gọi là bầu bạn học viện, bên trong giảng dạy rất linh tinh, nhưng mục đích chỉ có một, chính là làm cho á thú nhân trong học viện trở thành bầu bạn mà thú nhân bình thường tha thiết mơ ước.”
Ha. . . ? Lại còn có phân viện như vậy? ! Bạch Tử Thạch có chút bị sặc.
Vincent nhìn đôi mắt đen lúng liếng trợn tròn của Bạch Tử Thạch bộ dạng giống như giật mình không thôi, tâm tình sung sướng nhếch lên khóe miệng, đùa giỡn nói: “Bạch có muốn vào ôn lãng viện không?”
Vào bầu bạn học viện? Không muốn, tuyệt đối không muốn! Bạch Tử Thạch dùng sức lắc đầu: “Ta mới không cần vào cái gì bầu bạn học viện!” Cậu chính là đàn ông! Tinh khiết đàn ông!
“Ha hả. . .” Vincent bị phản ứng của cậu làm cho khẽ bật cười, tiếng cười thuần nam tính trầm thấp từ trong ***g ngực vang lên làm Bạch Tử Thạch không hiểu sao cảm thấy khuôn mặt có chút nóng.
“Cái kia. . . học viện Oliver nếu nổi danh như vậy, người như ta căn bản là không thể nào bước vào. Ta ngay cả sơ đẳng học viện, trung đẳng học viện cũng chưa học qua, làm sao có thể trực tiếp vào học viện Oliver! Không thể nào.”
“Ta nếu đã giới thiệu cho ngươi, ngươi chỉ cần suy nghĩ có muốn hay không là được rồi.” Vincent ánh mắt nhu hòa nhìn Bạch Tử Thạch, “Ta hy vọng ngươi có thể trong năm ngày này hảo hảo cân nhắc một chút, Bạch. . . Ta muốn ngươi cùng đi với ta.”
Cái này. . . Rốt cuộc là ý tứ quỷ quái gì? Tỏ tình? Nha nha nha. . . Phi phi phi. . . Không thể nào là tỏ tình, Bạch Tử Thạch, đừng quên tuổi tác của ngươi trong lòng người ta! Còn có a, đừng tưởng rằng đi vào một cái thế giới toàn dân giảo cơ, người khác nói cái gì cũng bị ngươi hiểu thành cơ tình dạt dào! Bạch Tử Thạch ở trong lòng hung hăng cảnh báo mình một phen, tuyệt không biết vành tai của cậu lặng lẽ đỏ lên.
Tầm mắt của Vincent không tự chủ được nhìn chằm chằm cái tai hồng phấn của Bạch Tử Thạch, ngoài mặt nhìn qua hắn vẫn cứ bình tĩnh như cũ, nhưng chỉ có tự Vincent mới biết hiện tại hắn có bao nhiêu muốn đem tiểu á thú nhân đối diện kéo qua, ôm chặt lấy cả cậu ấy, sau đó ngậm cái tai xinh xắn trắng nõn vô cùng kia tùy ý trêu đùa, lúc đó, trên mặt Bạch nhất định tràn đầy đỏ ửng nhàn nhạt, nói không chừng còn có chống cự nho nhỏ giống như gãi ngứa, cậu ấy sẽ phát ra thanh âm yếu ớt, giống như cầu xin. . .
Ừng ực. . . Vincent hầu kết hoạt động một chút, sau đó bắt buộc tầm mắt của bản thân dời đi, tiểu đông tây đối diện sắc mặt càng ngày càng đỏ.
Bạch Tử Thạch chỉ cảm thấy ánh mắt thú nhân đối diện quá mức thâm trầm, lúc nhìn mình, ám sắc trong mắt khiến người ta một chút cũng nhìn không thấu, một tầng sâu nguy hiểm làm cậu không khỏi lên tiếng đánh vỡ bầu không khí càng ngày càng có chút quỷ dị này: “Cái kia. . . Vincent, ta rất cám ơn ngươi vì ta suy nghĩ nhiều như vậy. Nhưng, ta không thể đến học viện Oliver được. Ta tìm không thấy lý do để mình tiếp thu quà tặng trân quý thế từ ngươi.” Huống chi, một học viện như vậy, người có thể để người khác không cần thi qua mà có thể vào học ngay, là người có thân phận thế nào ở Á Thành thậm chí trên đại lục này, Bạch Tử Thạch mặc dù cũng không rõ ràng cụ thể, nhưng biết nhất định là không tầm thường. Vincent, ta đối với ngươi cơ hồ không biết gì cả, mà ngươi ngay từ đầu liền ôm thiện cảm thật lớn đối với ta, thiện cảm này từ đâu mà đến ta cũng không biết. Ngươi như này, làm trong lòng ta vừa cảm kích lại vừa cảm thấy đề phòng.
Vincent tựa hồ xem thấu bất an của cậu, thú nhân rũ mắt xuống, dùng một cánh tay chống đầu của mình, ánh mắt thâm thúy chăm chú nhìn chằm chằm Bạch Tử Thạch: “Bạch, ngươi không cần nghĩ nhiều như vậy, bởi vì, ta cũng không phải là hoàn toàn không có yêu cầu.”
Có yêu cầu? Bạch Tử Thạch kinh ngạc nhìn Vincent, ở nơi này cậu ngoài cảm ứng lực chỉ có bản thân cậu biết ra, còn có sở trường gì có ích cho người khác sao ?
“Bạch, ta hy vọng ba năm sau ngươi có thể tham gia một cuộc tỷ thí. Tỷ thí về phỉ thúy nguyên thạch.” Vincent nói tiếp.
Bạch Tử Thạch trong lòng cả kinh: “Tại sao là ta? Ta chỉ là một thái điểu mới nhập môn!” Tại sao Vincent chọn mình, chẳng lẽ hắn đã biết cảm ứng lực của mình đối với phỉ thúy? Không thể nào a, chỉ mới một ngày mà thôi, thời gian dài như vậy á thú nhân may mắn lần đầu tiên đổ thạch liền đổ trướng cũng không phải chỉ có riêng mình. Rốt cuộc là cái gì đây?
“Bạch, mặc dù ngươi chỉ là một người mới vừa nhập môn, nhưng ngươi có ưu thế rất nhiều người không có.” Vincent giương mắt nhìn về phía giải thạch cơ mà lúc nãy Bạch Tử Thạch ngốc bên cạnh, bên kia tiếng ồn ào xen lẫn tiếng tiếc hận cùng truyền tới: “Ai ~~ không nghĩ tới lại là vết nứt xấu, cư nhiên một đường đem cả khối phỉ thúy xuyên qua , khối phỉ thúy này chủng đều gần đạt tới Thủy Tinh Chủng , thật là đáng tiếc. . . Những vết nứt này!”
Vincent khóe môi cong lên, hắn còn nhớ rõ nét đáng tiếc lóe lên trong mắt Bạch: “Bạch, nói cho ta, tại sao ngươi không đánh giá cao khối mao liêu kia?”
Khối kia? Khối kia? ! Bạch theo tầm mắt Vincent nhìn sang, cậu lập tức ý thức được là cái khối mao liêu bề ngoài có vết nứt kia, trong lòng cậu cả kinh, không nghĩ tới cư nhiên là một ánh mắt liền bị người khác nhìn thấu, nhưng Vincent là nghĩ như thế nào? Còn nữa, sao lại trùng hợp như thế bị Vincent thấy được. . . Chẳng lẽ hắn vẫn luôn. . .
Bạch Tử Thạch cân nhắc một chút ngữ khí, nói: “Ta cũng không nói rõ được, chẳng qua là cảm thấy nếu như là ta, ta chắc chắn sẽ không mua.”
Vincent mỉm cười: “Đây chính là nguyên nhân ta chọn ngươi. Bạch, đổ thạch sư cũng tin tưởng trên thế giới này có vận mệnh. Ta cho rằng ngươi là người có được loại vận may này. Nhãn lực kinh nghiệm về đổ thạch những thứ này cũng có thể từ từ gia tăng, chỉ riêng loại vận may này nhìn không thấy sờ không được, hoàn toàn do trời sinh.”
Vincent nói thế, ngược lại làm Bạch Tử Thạch thở dài một hơi, nguyên lai hắn đem hết thảy đều quy kết cho vận may: “Nhưng Vincent, ngươi cũng biết thứ vận mệnh này thấy được sờ không được, nếu như ta ở lúc tỷ thí, đúng lúc không có vận khí thì làm sao?”
“Tổng phải thử một chút.” Vincent bình tĩnh nói, “Nếu quả thật là như vậy, thì ta cũng sẽ không chỉ làm mỗi phương thức tính toán này.”
Uy uy uy, còn không bằng ngươi ngay từ đầu liền dùng phương pháp dự tính khác kia! Bạch Tử Thạch vẫn cảm thấy bản thân nhân vi lực bạc (khả năng của bản thân ít, ko đủ): “Tỷ thí này đối với ngươi mà nói hẳn là rất trọng yếu đi, ta sợ rằng làm không tốt, ta vẫn cảm thấy không thể đáp ứng.” Cậu lắc đầu, thủy chung cảm giác mình vẫn nên lão lão thật thật ngốc ở trong Maca thành thì có lợi hơn.
Vincent trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ cùng thở dài, tiểu á thú nhân này thật đúng là đặc biệt, nếu như là người khác, nghe có thể tiến vào học viện Oliver học tập, nhất định sẽ vội vàng đồng ý, dù sao chẳng qua chỉ cần tham gia một trận tỷ thí không quan hệ đến mình mà thôi. Nhưng chính bởi vì thế, Bạch mới là Bạch, ở trước hấp dẫn cực lớn vẫn có thể giữ được tâm của bản thân, tự mình chọn lựa cuộc sống mà mình muốn.
Đáng tiếc là, Bạch, ta không thể để ngươi cách ta càng ngày càng xa. Vincent đưa tay cầm lấy tay Bạch Tử Thạch, vẻ mặt của hắn trở nên nhu hòa, pha lẫn tình cảm nhàn nhạt cùng hơi tiếc nuối: “Bạch, lý do như vậy vẫn không thể khiến ngươi đi theo ta đến Á Thành sao?”
Bạch Tử Thạch rất khó xử, thành thật mà nói, sức hấp dẫn của Á Thành cũng không phải lớn bình thường, có thể tới tinh cầu này, Bạch Tử Thạch sao lại không muốn thấy hết cảnh sắc của tinh cầu này, huống chi vào đổ thạch viện Oliver còn có thể che dấu lực cảm ứng của cậu đối với phỉ thúy, đây là việc cậu để ý nhất cũng sợ người khác biết nhất. Thế nhưng, tinh cầu này đối với cậu mà nói thật sự là quá mức xa lạ cũng quá mức nguy hiểm, thế cho nên cậu cảm thấy cứ sống ở một chỗ mới là an toàn và thoải mái nhất. Còn lời đề nghị từ Vincent, bất an xao động và tương lai không rõ khiến Bạch Tử Thạch không dám tiến lên, cảm giác, cảm thấy một khi đáp ứng, tương lai sẽ phát sinh điều gì đó cải biến cực lớn.
“Nếu như nói, trừ tỷ thí ra, chính ta cũng không muốn cùng ngươi xa nhau, ta muốn lúc nào cũng có thể nhìn thấy ngươi, như vậy ngươi có thể cân nhắc đến việc đi theo ta không?”
Thanh âm Vincent trầm thấp mà nhiều từ tính, Bạch Tử Thạch trong nháy mắt sững sờ tại chỗ —-
Vincent, điều này là có ý tứ – quỷ – quái – gì? ! Đây không phải là tỏ tình, không phải tỏ tình, không phải tỏ tình, tuyệt đối không phải tỏ tình a a a a! ! !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...