Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi


Hôm nay, thời tiết âm trầm, ánh sáng trong Ác Ma cốc nặng nề, ngay cả lũ chim chóc giống như cũng cảm thụ đến bầu không khí nặng nề này, cả một đám đều im lặng gục đầu, không giống mọi ngày ca hót véo von.
“Nga, trong nhà có việc, cho nên muốn xuất cốc?” Mộ Thiên Dao nghiền ngẫm cười, sau đó tay phải không tự giác chuyển động cái chén: “Kỳ quái, dạo này dường như là thời buổi rối loạn a, các trong nhà ngươi đều có việc…” Kiểu nói như vô tình lại như cố ý, Mộ Thiên Dao nói xong, sau đó không thèm để ý tay lớn vung lên: “Đều đi đi, các ngươi đi rồi, trong cốc này cũng được im lặng —— “
Mấy người sắc mặt phức tạp nhìn nhau không dám liếc nhìn Mộ Thiên Dao một cái, sau đó lần lượt đi ra.
Một đám vừa đi khỏi, tươi cười trên mặt Mộ Thiên Dao cũng thu lại, trong mắt là một mảnh sâu thẳm ——
Đầu tiên là Thương Nhiên, sau đó đến Thương Minh, Thương Hàn, Thương Hằng. Vừa mới rồi là Thương Sắc, Thương Phong, Thương Nguyệt mấy người lại cùng nhau mà đến, nói là trong nhà có việc muốn xuất cốc. Khóe miệng nàng đột nhiên hiện lên một chút tươi cười châm chọc, hừ, thật sự là,ngay cả lấy cớ cũng lười tìm, một đám đều dùng giống nhau , quay đầu, nhìn thấy Thương Ngự còn ở ngoài cửa sổ bồi hồi, trong mắt Mộ Thiên Dao xẹt qua một tia hiểu rõ: “Thương Ngự, vào đi —— “
Thương Ngự sửng sốt, sau đó chậm rãi đi đến, không được tiêu sái như ngày thường, sắc mặt cũng có chút không được tự nhiên: “Sư phụ…”

Mộ Thiên Dao thản nhiên cười cười, đương nhiên, ý cười không đạt tới đáy mắt, khóe miệng theo thói quen giật nhẹ: “Trong nhà có việc,vì thế muốn xuất cốc?”
Thương Ngự ngạc nhiên sửng sốt, sau đó lăng lăng gật gật đầu, sắc mặt lại lập tức khó coi nhìn Mộ Thiên Dao: “Sư phụ… Ta…” Nói xong lại lo lắng nhìn Mộ Thiên Dao, sau đó lại cúi đầu.
“Được rồi, vậy ngươi đi thu thập một chút đi, hôm nay các sư huynh của ngươi ai ai cũng nói trong nhà có việc, các ngươi cùng nhau đi đi!” Nói xong cũng không lên tiếng nữa.
Sắc mặt Thương Ngự thật là khó coi, miệng lúc khép lúc mở song cũng không lên tiếng, chỉ là nghe có chút đau đớn cùng chua sót, sau đó xoay người có chút trầm trọng, ngay lúc đi đến cửa, đột nhiên dừng lại, do dự nói: “Sư phụ… Ngươi… Hãy cẩn thận ——” sau đó vội vàng rời khỏi.
Chén trà Mộ Thiên Dao vừa đưa được đến bên miệng đột nhiên dừng một chút, sau đó nở nụ cười rất nhẹ: “Tiểu tử này —— “
————
Đứng trên hành lang nhìn mưa bụi bay bên ngoài, Mộ Thiên Dao giương mắt nhìn ra ngoài cốc, đằng sau có góc áo đong đưa, một người yên tĩnh đứng ở sau nàng, đã được một lúc lâu .
“Sư huynh, tạm thời ta sẽ không rời khỏi nơi này!” Ánh mắt Mộ Thiên Dao sâu thẳm nhìn không ra ưu tư. Nàng hơi hơi ngửa đầu, trong không trung chỉ có mưa phùn dày đặc, đan xen với nó là một làn sương mỏng, không gian vì thế có chút mông lung, quả nhiên, thời tiết thay đổi a…
“Tiểu sư đệ, người trong cốc hầu như đều đi cả rồi, đệ hãy cùng ta hồi Thiên Khiển sơn đi. Ít nhất, ở trong phái Điểm Thương, sư huynh đệ chúng ta còn có thể bảo vệ ngươi a!” Ánh mắt Trình Hạo có chút lo lắng, vốn hắn còn chưa rõ ràng lắm, nhưng sáng nay,khi Từ bá đưa tin tức đến, bên ngoài có rất nhiều người đang vọt tới Ác Ma cốc. Tuy rằng hắn không biết là do nguyên nhân gì, nhưng hắn cũng biết nên chuẩn bị tốt mọi việc.
“Sư huynh, ngươi đi trước đi!” Quay đầu lại, Mộ Thiên Dao cười đến có chút không thể hiểu nổi: “Sư huynh, ta không cần bất kỳ kẻ nào bảo hộ, huống hồ… Trên đời này người có thể làm ta bị thương, cũng không tồn tại a! !” Đây không phải nàng cuồng vọng tự đại, mà là sự thật! !
“Tiểu sư đệ ——” Trình Hạo vội vàng rống to, sau đó lại thất bại cúi đầu: “Đừng giận dỗi với sư huynh, đúng rồi, chuyện ngày đó là do sư huynh không đúng. Có thể trận pháp trong Ác Ma cốc rất lợi hại, nhưng đệ có biết ở bên ngoài có bao nhiêu nhân mã không? Nghe nói trong số đó còn có hoàng tộc, còn có người của Ma cung…”
(Người của đồ đệ của tỷ ấy)

“Ta biết!” Yên tĩnh đánh gãy lời nói của hắn, ánh mắt Mộ Thiên Dao bình tĩnh: “Tốt lắm, ngươi đi về trước đi, ta còn có việc phải làm. Ác Ma cốc này, bọn họ tất nhiên sẽ không vào được ! !”
————
Ngoài cốc, hàng ngũ to lớn hướng Ác Ma cốc đi tới, tuy rằng không cùng một thế lực, nhưng cả một đám vì mục đích chung mà chặt chẽ kết minh cùng đứng lên.Vì thế đây là một cỗ sức lực cường đại.
Đoàn người đông đúc, trong đó còn có một số người không muốn bại lộ chân diện mạo , đem toàn thân bao vây trong áo choàng. Ở phía trước mặt đều là một ít người của các tiểu thế lực, ở giữa là đội hình có thực lực, mặt sau cùng đều là đám binh tôm tướng tép sợ chết.
Đoàn người xếp thành một hang dài hắc sắc. Vừa tiễn bước Trình Hạo về, Mộ Thiên Dao đứng ở trên một ngọn núi bí ẩn nhìn xuống phía dưới, khóe miệng nhếch một độ cong lạnh như băng, đôi tay hoàn ngực, trong mắt lạnh cũng không có một tia độ ấm.
Đột nhiên, cả người Mộ Thiên Dao tiến vào một vòng ôm mạnh mẽ hữu lực: “Sư phụ —— “
Ánh sáng lạnh chợt lóe, tay trái Mộ Thiên Dao rất nhanh tập kích lên cổ người đó: “Ngươi ——” quay đầu, nhìn vào một đôi đồng tử âm u, y phục hồng sắc, phong tư xinh đẹp không thay đổi, ba ngán tóc đen bị gió thổi lan tỏa trên mặt, cùng sợi tóc của Mộ Thiên Dao đan xen, triền miên…*cảnh quay chậm*(khá lãng mạn nha)
Mộ Thiên Dao dừng lại một chút, đôi tay không buông lỏng phần nào, ánh mắt sâu thẳm, tùy ý để lực trên cổ tay càng ngày càng gấp, sắc mặt cũng càng ngày càng hồng.
“Tại sao ngươi không né?” Mộ Thiên Dao thoáng buông lỏng một ít, sau đó dùng sức muốn thoát khỏi vòng ôm của hắn.

“Sư phụ muốn mạng của đồ nhi, tất nhiên đồ nhi sẽ dùng hai tay dâng lên!” Nói xong khóe miệng hơi hơi giơ lên: “Nhưng sư phụ người lại sợ cái gì?”
Lạnh lùng hừ một tiếng, Mộ Thiên Dao không thèm để ý, cảm giác được hắn không có ác ý gì, Mộ Thiên Dao tựa đầu chuyển hướng qua một bên nhìn đám người chậm rãi đi tới phía dưới, vừa nói: “Buông ra!”
Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, tay cũng không buông ra, chỉ nhìn đám người phía dưới: “Nhân a , đều tham lam , sư phụ, lần này Ác Ma cốc gặp kiếp, tất không thể đỡ nổi a!” Ánh mắt lóe ra, mỏng môi nhếch, đôi tay không khỏi nắm thật chặt: “Sư phụ, ngươi muốn ngăn cản bọn họ sao?”
Mộ Thiên Dao hơi hơi sửng sốt, sau đó ánh mắt kiên định: “Bọn họ tuyệt đối không vào Ác Ma cốc được! !”
Phía dưới lòng người cũng mang suy nghĩ khác nhau, cả một đám âm mưu đầy cõi lòng, còn có tham lam. Trên núi, thanh phong hơi thổi, một đôi người ngọc, phong tư xinh đẹp tuyệt thế, sợi tóc trước sau giao triền.Hai người ôm nhau phía trước, cùng núi xanh phía sau tôn nhau lên thành một bức tranh duy mỹ đến tận cùng, bất luận là kẻ nào cũng đều bị hấp dẫn, nhịn không được mà dừng chân… .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận