Đồ Nhi, Buông Tha Vi Sư Đi


Trở lại phòng, Mộ Thiên Dao liền hung hăng đạp cửa “rầm” một tiếng, trong lòng cũng rất là buồn bực, nếu chiếu theo tính tình kiếp trước của nàng, nàng làm sao có thể bị sỗ sàng như vậy? Bọn hắn căn bản chưa chạm được tới góc áo của nàng sẽ bị nàng làm thịt một lượt.
Nhưng kiếp này, nàng muốn vứt bỏ hết những âm u trước kia, làm một người bình thường. Kỳ thật, nàng làm sao không khát vọng được nếm thử cảm giác yêu đương? Cho nên, đôi khi một vài đồ đệ của nàng có hành động gì chỉ cần không ảnh hưởng đến toàn cục, nàng cũng sẽ châm trước bọn hắn cho bọn hắn, hơn nữa… Nàng cũng không chán ghét bọn hắn hôn nàng——
(Bản chất sắc nữ lộ rõ)
Đến thời gian ăn cơm, Mộ Thiên Dao thay một thân bạch y, lâng lâng đi về phía sảnh trước. Mấy tháng vừa qua, nàng cũng cùng mười mấy đồ đệ hồ đồ chán. Cho nên, về cơ bản đều cùng ăn cơm một chỗ, hiện tại nhiều hơn nữa một c Trình Hạo, bàn cơm dài dài trở nên náo nhiệt hơn ——
Bàn ăn rất dài, hai bên tương đối mà ngồi, cũng đủ chỗ cho hai mươi người cùng ngồi. Mộ Thiên Dao vừa mới đi vào liền phát hiện những người có mặt trừ bỏ người đã xuất cốc, đều đoan chính ngồi.
“Sư phụ —— “

Nhìn thấy thân ảnh phiêu dật của Mộ Thiên Dao đi tới, mười mấy đồ đệ mặc kệ tình nguyện hay không tình nguyện , đều cùng nhau đứng lên, cung kính kêu một tiếng sư phụ, sau đó mới im lặng ngồi xuống.
(Rất giống học sinh mẫu giáo nga =)))
Hứa ma đưa đồ ăn lên thấy vậy, hiểu ý cười cười, sau đó rất nhanh xếp đồ ăn cho thật tốt rồi cũng lui xuống.
Trình Hạo nhìn thấy Mộ Thiên Dao một thân bạch y nhanh nhẹn, kinh diễm trong mắt chợt lóe rồi biến mất, cho tới bây giờ hắn đều biết tiểu sư đệ có dung nhan tuyệt sắc, nhưng không biết khi nàng mặc bạch y vào lại không tầm thường, sư đệ tiên tư cốt cách như thế, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thiên hạ đệ nhất mỹ nam a, hai mắt tinh sáng sáng nhìn Mộ Thiên Dao, một lúc lâu cũng quên nháy mắt, tâm bùm bùm nhảy không ngừng.
(Bình tĩnh đi Hạo ca, nơi này rất nguy hiểm*cảnh giác nhìn quanh*)
Đột nhiên, cảm giác được một trận chọc người ánh mắt hướng tới chính mình phóng tới, Trình Hạo nghi hoặc nhìn lại, vừa vặn chống lại một hồng y đối diện, bất nam bất nữ, nhưng không thể phủ nhận, nam nhân tuyệt đối là một mỹ nam tử, người này hình như là đồ đệ của tiểu sư đệ đi. Di, ánh mắt của hắn có sát khí! ! Sao lại thế này, ta khi nào đắc tội hắn? …
Trình Hạo một bên bất động thanh sắc lại nhìn quanh, phát hiện sát khí như có như không giống vừa rồi nhưng từ bốn phương tám hướng vọt tới, tinh tế điều tra, cư nhiên lại giống như không có, thật sự là khó hiểu——
(Thật tội ca!Đám đố phu đó…ca không đấu nổi a*lắc đầu*)
“Ăn cơm! !” Mộ Thiên Dao ra lệnh một tiếng, sau đó cũng không buồn đi quản ánh mắt khác thường của bọn họ.
Im lặng gắp rau, im lặng ăn cơm, trong lúc ăn cơm, vài lần Trình Hạo muốn nói lại thôi, trong mắt có một tia hối hận, vừa rồi chính hắn cũng không biết mình bị làm sao, chỉ cần nhìn đến những nam nhân này làm những động tác vô cùng thân thiết đối với tiểu sư đệ, nhất thời xúc động xông lên, mới có thể nói ra những lời không suy nghĩ gì như thế, haiz, nghĩ đến tiểu sư đệ tất nhiên sẽ rất tức giận… .
“Đinh…” Buông bát đũa xuống, Mộ Thiên Dao nhìn tất cả một lượt không chớp mắt, đứng dậy, sau đó thản nhiên ly khai, trong lúc này, không nói một câu nào.

“Ai nha, lãng phí a lãng phí…” Thương Dương nhìn Mộ Thiên Dao lại nhìn một bàn lớn đồ ăn, nhất là các món được nàng chạm qua ở trước mặt, nhất thời quơ tay một cái, liền đem một bàn đồ ăn đến trước mặt mình, sau đó bày ra vẻ mặt hưởng thụ, gắp thức ăn bỏ vào miệng ——
“Đông ——” Thương Hồ nhìn tốc độ gắp đồ ăn của Thương Dương cũng lấy tốc độ còn nhanh chóng hơn đem đồ ăn đổ vào trong bát mình, sau đó dùng đó một chút xương cốt trên bàn làm thành một cái trận pháp đơn giản ——
(Chờ sư phụ đi là không chịu ngoan ngoãn ăn cơm. Y hệt trẻ con a~)
“Ngươi này tử yêu nghiệt ——” Thương Dương vươn tay trái, chuẩn bị đoạt lại, ai biết vừa chạm vào trận pháp giản dị đó, đã bị bắn trở về.
Mấy người ngồi ở đối diện không thèm nói gì, hai người này, một người là thần giữ của, một người thích đem trận pháp vận dụng trên bàn ăn. Bất quá, nói đến này, đồ ăn hôm nay được sư phụ nếm qua có hương vị bất đồng sao? Liếm liếm môi, cũng rất muốn nếm thử a…
(không còn gì để nói *khóc* thật mất hình tượng)
————
Buổi chiều, Ác Ma cốc đã kết thúc một ngày ồn ào náo động, bắt đầu quy về bình tĩnh. Gió nhẹ thổi tới, một tia cảm giác mát lạnh đánh úp lại.

“Loảng xoảng…” Nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại, Mộ Thiên Dao đi đến bên giường rồi ngồi xuống, hai ngày này nàng vừa tu luyện, vừa từ chỗ Từ bá bắt đầu kiến giải kết cấu của đại lục này, còn có thế lực phân bố bên ngoài.
Tử Minh tu thần thực bí quyết bí hiểm, Mộ Thiên Dao tuy có công pháp, nhưng không có phương pháp, vẫn là chỗ hiểu chỗ không. Bất quá, nàng cứ mù quáng tu luyện như thế song lại không bị tẩu hỏa nhập ma, nếu làm cho những người Huyễn Thần tộc trước đó tu luyện cả đời mà vẫn không thể luyện thành, tuyệt đối làm họ tức giận đến sống lại ——
Mỗi lần tu luyện xong, đều có một loại cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên, mấy ngày qua, Mộ Thiên Dao cũng bắt đầu luyện thành thói quen này , không bao giờ giống như ngày đó cho rằng mình trúng mị dược, bất quá bệnh trạng này thật là có chút giống khi trúng mị dược.
Đem sức lực trong cơ thể chuyển hóa từ lực thành tử sắc sương mù rồi vận hành một vòng xong xuôi, sau đó nàng mới đứng dậy, đột nhiên hai mắt thoáng hiện một đạo tử quang lợi hại, lập tức tiêu tán ngay.
“Xem ra, hẳn phải lựa ngày mau chóng đi Huyền Thiên cốc——”mấy ngày này tu luyện đều không có tiến triển gì,mà nghe nói bên ngoài có rất nhiều cao thủ, hơn nữa, đó đều là địch nhân của Huyễn Thần tộc năm đó. Nếu bọn họ có thể tiêu diệt Huyễn Thần bộ tộc, tất nhiên sẽ có cao thủ tọa trấn, Mộ Thiên Dao tuy rằng không có chi tâm báo thù nhưng , nàng rốt cuộc vẫn biết rõ đạo lý “hoài bích có tội”. Cho dù nàng không đi trêu chọc bọn hắn, nhưng nàng đã là hậu duệ Huyễn Thần tộc, bọn hắn biết được tin này rồi, sẽ bỏ qua nàng được sao? ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận