Đồ Biến Thái, Đi Chết Đi !
Bị đánh tả tơi như thế, hắn mặt mũi hằm hằm nhìn nó = đôi mắt ko mấy thiện cảm. Trong đầu hắn đang nghĩ âm mưu trả thù làm sao để ko bị anh hai nó cho ăn đập. Ai ai cũng nhìn hắn một cách run sợ vì hắn đang đầy sát khí. Mỗi mình nó là ko để ý.
Còn nó, dường như chỗ thức ăn vừa rồi ko đủ để nhét vô cái bụng nó. Thấy cái bụng thân yêu của mình đang réo ầm ĩ, nó liền gọi thêm một xuất Sanwich nữa.
Lúc đĩa bánh vừa đc mang ra, đầu hắn lóe lên một ý nghĩ. Vừa đúng lúc Minh Tịnh đi vào nhà vệ sinh, nó lấy một miếng bánh bỏ vào mồm. Nó nhìn thấy bị cướp thức ăn tức giận quát:
_ Làm gì đấy? Trả đầy!
_ Nhét vô miệng rồi làm sao trả đc?_ Hắn lém lỉnh nói. Chọc cho nó tức điên.
Hắn mỉm cười gian xảo cầm luôn đĩa bánh chạy đi. Nó đuổi theo. Đến ra sau tòa nhà, hắn mới dừng lại. Khuôn mặt điển trai viết lên dòng chữ "Gian xảo." Hiện giờ trong mắt nó hắn như một con ác quỷ.
_ Em gái muốn gì?
Có lẽ hắn ko để ý nhưng hiện tại 2 đứa đang đứng gần chỗ vệ sinh nam. Nó mỉm cười âm mưu. Xong, nó giả bộ ngây thơ:
_ Anh hai! Cho em đi!_ Mắt nó sáng long lanh.
Nhưng hắn ngu quá, bc vô cái bẫy vô hình của nó rồi.
_ Em muốn gì?_ Hắn cười
_Em muốn cái đó!_ Nó chỉ tay vào đĩa bánh hắn đang cầm
_ Muốn cái này hả?_ Hắn hỏi lại
*Gật gật*
_ Vậy thì gọi ta là anh đi cưng.
Hắn vừa nói xong bỗng nhiên cảm thấy lạnh lạnh sau gáy. Hình như có gì đó ko ổn. Hắn quay đầu lại, Minh Tịnh xuất hiện từ lúc nào.
_ Hai đứa bây muốn gì?
Anh hai nó giọng đầy sát khí. Mặt hắn tái mét lại. Quay ra chỗ nó, nó chuồn từ lúc nào.
_ A ha! Em gái mày muốn cái này._ Hắn chỉ tay vào đĩa bánh
_ Vậy hả?
Bỗng dưng, mặt Tịnh sáng hẳn lên, hắn thở phào nhẹ nhõm cứ tưởng mình thoát khỏi kiếp nạn
Nhưng ai ngờ, kết quả là vẫn bị ăn đập.
_ Tại sao mi dám cướp đồ ăn của em gái ta hả? CHo chừa nhé!_ Tịnh bẻ tay rôm rốp.
_ Anh... em... à... áo... ểu... ống... ệt... au! ( Anh em nhà cáo đểu giống hệt nhau)_ Khổ thân, cái mặt đẹp trai khối em theo giờ bầm dập như quả cà chua.
Cứ dính tới nó là bị ăn đập, tốt nhất là tránh xa nó ra nghe chưa, lời khuyên chân thành đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...