Định Mệnh Sẽ Làm Băng Tan
Chap 5 :
Sáng 6h15 :
Nó phóng ra khỏi giường rồi bay đi làm VSCN . 10’ sau nó đã chuẩn bị xong đâu vào đó cả rồi . Đạp xe tới trường nó đang nghĩ cách đối phó với hắn nhưng nghĩ mãi cũng chẳng ra nên thôi đành tới đâu hay tới đó vậy . Bước vào lớp nó thấy hắn đã ngồi yên vị trên ghế rồi ( không ngồi trên ghế chẳng lẽ ngồi trên bàn bà ? ) nó giở giọng trêu chọc :
- Hôm nay trời có bão hay sao á bây ơi – nó cố tình nói to
- Bão hả mày , hôm qua dự báo thời tiết nói hôm nay trời đẹp lắm mà ? –Anh ngạc nhiên
- Ôi thôi , vậy là đi tong kế hoạch đi chơi của tôi rồi –Khang tỏ vẻ tiếc nuối liếc nhìn Anh
- Đi chơi , 2 người hả ? – nó hỏi rồi chỉ chỉ Khang với Anh
- Ơ …. Làm gì có mày đang nghĩ cái gì vậy hả - Anh
- Tao nghĩ cái đó đó – nó cười ma mãnh
- Đó đó cái đầu mày ý – Anh đốp , mặt cô nàng bất giác đỏ lựng cả lên
- Làm gì mà mặt mày đỏ ghê thế tao chỉ định xin đi ké thôi mà , không cho thì thôi – nó biểu môi . Nghe nó nói mà Anh suýt té ghế cứ tưởng nó biết rồi chứ ai ngờ ………
- Mà cô nói hôm nay sắp có bão mà - giờ mới tới lượt hắn lên tiếng
- Ờ tại có tên khỉ đột nào đó bình thường vào lớp chưa thấy mặt mà hôm nay đã yên vị trong lớp nên tôi nghĩ vậy – nó nhún vai
- Cô ….. -hắn giận tím mặt
- Ơ hay nhỉ , tôi nói tên khỉ đột nào đó chớ có nói anh đâu mà anh giật mình , hay …. anh có quan hệ gì với bầy khỉ hả ? – nó chớp chớp mắt nai còn hơn cả con nai tơ hỏi
- Có cô mới thuộc hạng nhà khỉ á . - hắn đốp
- Tối qua anh ngủ không đủ giấc nên thần kinh có vẫn đề phải không , có anh mới là khỉ chính cống á . – nó cãi
- Cãi chủ .... trừ lương - hắn nhấn mạnh 2 chữ trừ lương
- Anh …. – nó tức ói máu , có ai như hắn không chứ , cãi không được lại quay sang trừ lương .
- Có chuyện gì vậy Lam - Khoa thấy nó vậy ân cần hỏi.
- Không có gì đâu Khoa - nó mỉn cười
- Đi xuống mua cho tôi chai nước , 3’ nhanh - hắn ra lệnh
- Sao tôi phải làm chứ ? –nó gân cổ cãi mà quên mất một điều …….. đến khi sực nhớ thì
- 2’30’’ nữa
Hix … vậy là nó phải vắt chân lên cổ mà chạy , vừa chạy vừa rủa hắn , mua vội chai nước nó phóng tiếp lên lầu ( lầu 3 nha mn )
- Nè – nó chìa chai nước trước mặt hắn thở hồng hộc
- Chậm 1’30’’ - hắn
- Có uống không thì bảo không uống tôi uống nhá – nói rồi nó mở nắp tu nguyên một hơi mà không nhận ra hành động quá lố của mình
- Tôi sai cô mua nước cho tôi hay cho cô vậy hả - hắn trợn mắt
- Á – nó suýt chết vì sặc nước
- Tôi quên mất ….. sao giờ …. đừng có nói với tôi là anh bắt tôi xuống mua lại nha – nó lo lắng chạy 1 lần đã đủ mệt chết rồi lần nữa chắc nó vào trạm luôn quá ( dóc , khỏe như trâu mà bài đặt )
- Cô cũng thông minh đấy - hắn thản nhiên không quan tâm tới bộ mặt của nó
- Anh , là do anh không uống đấy chứ
- Tôi đã kịp cầm cái chai đâu mà uống - hắn
- Thôi mà , anh tha cho tui lần này đi sắp vào học rồi – nó năn nỉ
- Không là không
Reng … Reng ….
- Thôi bác bảo vệ ơi , em yêu bác vô điều kiện – nó mừng thầm
- Vào lớp cũng phải đi mua tôi khát - hắn vẫn không tha
- Cái gì ? Anh ác nó cũng vừa vừa thôi chứ vào trễ lỡ bị bắt đứng cả buổi rồi sao ?
- Tùy , nếu cô không muốn thì đền tiền đây
- Anh… - nó lầm bầm rồi quay lưng bước , chưa kịp bước tay nó đã bị kéo lại
- Sao Lam phải đi mua đồ cho cậu ta , cậu ta có chân thì tự mà đi lấy chứ - Khoa tỏ vẻ ngạc nhiên
- Không liên quan tới anh , cô ta nợ tôi thì phải đi - hắn
- Bao nhiêu , tôi sẽ trả - Khoa
- Thôi thôi 2 người cho tôi xin , Khoa à mình đi mua tí rồi lên cậu ngồi học trước đi . pp – nó phóng vù xuống cantin lần nữa . Vào lớp đã thấy cô trên bục nó lí nhí :
- Cô cho em vào lớp ạ - nó
-Làm gì mà giờ mới vào hả ? Nhanh lên – cô nói rồi quay lên bảng
- Vâng – nó
- Đó – nó nói rồi quăng luôn chai nước vào mặt tên đó mà không biết cô và cả lớp đang nhìn mình chằm chằm
- Lam , em đã vào trễ rồi còn la tiếng lớn là sao hả , vô phép cũng vừa vừa thôi chứ - Cô giáo không thể chịu được vì nó dám đụng vào gương mặt của thần tượng trong lòng bả
- Nhưng thưa cô …
- Không nhưng nhị gì hết , xuống cuối lớp đứng cho tôi
Hix nó liếc hắn mà hắn cứ tĩnh bơ như không làm nó tức lộn ruột . Đứng dưới lớp chứ hết ánh mắt này lại tới ánh mắt khác nhìn nó hả hê , nó điên máu hét :
- Nhìn gì mà nhìn tôi móc mắt giờ
- Lam em nói cái gì đó hả
- Ơ em … em nói cái móc xích trong túi xách của cô đẹp quá ạ - nó nói đại
- Lần này tôi tha nhưng lần sau mà nói leo nữa là không xong đâu đấy – cô hí hửng quay lên bảng viết tiếp
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...