Đỉnh Cấp Khí Vận Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm FULL


Hàn Tuyệt nhíu mày, lập tức tìm kiếm tồn tại thần bí muốn xóa đi quá khứ của mình.

Rất nhanh, hắn tỏa định một phương hướng, lập tức tiến đến.

Sau phút chốc, hắn đi tới phía sau một đạo thân ảnh.

Đạo thân ảnh này chính là một đạo hắc ảnh, không nhìn rõ hình dáng cụ thể, hắn đang không ngừng vung tay thi pháp với sông dài vận mệnh phía dưới.

Hàn Tuyệt không nói hai lời, trực tiếp vung chưởng đánh tới.

Thái Dịch Phong Ấn Chưởng!
Hắc ảnh bỗng nhiên biến mất, tránh thoát một chưởng này, xuất hiện ở ngoài mấy trượng.

- Là ngươi?
Hắc ảnh kinh ngạc nói, Hàn Tuyệt vừa nghe vậy, biểu cảm trở nên cổ quái.

Thanh âm này có chút quen thuộc.

Phương Lương!
Hàn Tuyệt nhíu mày, không phải Phương Lương đã bị tinh lọc tuyệt đối rồi ư, vì sao lại muốn xóa đi quá khứ của hắn?
Chẳng lẽ Phương Lương này không phải Phương Lương ở tuyến thời gian của hắn?
Hàn Tuyệt hỏi:
- Vì sao lại làm như vậy?
Ngữ khí của hắc ảnh khiếp sợ vô cùng, lẩm bẩm nói:
- Ngươi đã chứng đại đạo rồi à?
Hàn Tuyệt lại xuất thủ, đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Phương Lương, Thái Dịch Phong Ấn Chưởng cũng theo đó mà đánh ra.


Phương Lương tiếp tục tránh né, Hàn Tuyệt đuổi theo không tha.

- Sư tổ! Đợi đã! Không phải ta muốn hại ngài!
Phương Lương gấp giọng nói.

Hàn Tuyệt dừng tay, nói:
- Khai thật ra đi, nếu không ngươi chết chắc rồi.

Phương Lương dừng lại, nói:
- Ta đến từ thời kì Đại Đạo Lượng Kiếp, liên quan tới thân phận Hắc Ám Cấm Chủ của ngài bị làm cho sáng tỏ, các đại năng hỗn độn đều muốn trừ bỏ ngài, cho nên ta mới muốn xóa đi quá khứ của ngài, khiến bọn họ không tính được sự tồn tại của ngài.

Mày Hàn Tuyệt vẫn nhíu chặt.

Hắn hỏi thầm trong lòng:
- Nếu hắn thành công xóa đi quá khứ của ta, ta có chết không?
- Không, nhưng sẽ bị hỗn độn, thiên đạo bài xích, chảy vào trong lĩnh vực trống không rõ.

- Như thế nào là lĩnh vực trống?
- Không có nhân quả, hệ thống không thể diễn hóa.

Hàn Tuyệt do dự.

Ít nhất sau khi xóa đi sẽ không chết ngay, cũng chính là lời nói của Phương Lương vẫn có độ đáng tin nhất định.

Phương Lương cắn răng nói:
- Sư tổ, tuy ngài đã biết việc này, nhưng việc này liên quan đến rất nhiều đại năng khó có thể tưởng tượng, cho dù ngài thay đổi mệnh số, cũng sẽ bị bọn họ nhận thấy, hoặc đối địch với bọn họ, hoặc để ta xóa đi quá khứ của ngài, khiến bọn họ không thể tính được.

Hàn Tuyệt hậm hực nói:
- Đối địch thì sao, ta không sợ, sau này không được làm chuyện này với ta, đây đã không phải lần đầu tiên rồi.

Hắn nhớ rõ trước kia khi Phương Lương hồn xuyên thái cổ, cũng muốn thay đổi số mệnh của hắn, tuy là muốn tốt cho hắn, nhưng hắn không cần.

Con đường hắn đang đi hiện tại chính là con đường chính xác nhất!
Hiện giờ pháp trận của Đạo Tràng chính là cấp Sáng Tạo Đạo Giả, cho dù là Hỗn Độn Thần Minh đột kích, trong thời gian ngắn cũng không thể công phá được.

Huống hồ tương lai cho dù Hỗn Độn Thần Minh phát giác ra hắn, cũng không thể tính được tới hắn, Đạo Tràng có thể che chắn tất cả dòm ngó!
Phương Lương muốn nói lại thôi.

Hàn Tuyệt xua tay nói:
- Cút về đi.

Phương Lương hít sâu một hơi, nói:
- Sư tổ, có thể gặp lại ngài cũng coi như là một tâm nguyện của ta, ngài đã quyết định, vậy ta không khăng khăng mà làm nữa, ta chỉ có thể cho ngài một lời khuyên, đừng thúc đẩy Đại Đạo Lượng Kiếp.

Dứt lời, Phương Lương biến mất.

Hàn Tuyệt lập tức rời khỏi, trở lại trong nhục thân của mình.

Hắn mở mắt, đang nghĩ lại lời nói của Phương Lương.


Thúc đẩy Đại Đạo Lượng Kiếp?
Vì sao ta phải làm như vậy?
Chỉ có một khả năng, có người trêu chọc ta, hoặc là bên cạnh ta có người gặp nạn.

Hàn Tuyệt lâm vào trong suy nghĩ sâu xa.

Có nên gọi đệ tử đang ở bên ngoài về không?
Thôi.

Làm như vậy sợ rằng lại có thay đổi gì.

Hàn Tuyệt hỏi thầm:
- Cách Đại Đạo Lượng Kiếp tiếp theo còn bao lâu nữa?
- Cần khấu trừ một ngàn vạn ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không.

Tiếp tục!
- Nếu không có biến cố lớn, khoảng hai trăm ba mươi ức ức.

Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm, cũng may không có biến hóa.

Hắn nghi hoặc hỏi:
- Vì sao trước trước khi Phương Lương làm, ta lại không phát hiện được?
- Là vì hắn tiến vào Hỗn Độn Mệnh Vận Trường Hà, sông này cao hơn sông dài vận mệnh bình thường, ở trên hỗn độn, rất khó tìm, nếu tương lai ngươi còn sống, cho dù không có hệ thống, ngươi cũng rất nhanh có thể nhận thấy, trừ khi ngươi của tương lai bị trấn áp.

Vậy có thể giải thích thông, tương lai hắn sẽ bị Hỗn Độn Thần Minh đuổi giết, nói không chừng sẽ bị trấn áp, không thể đến giải cứu mình trong quá khứ.

Khó như vậy, vì sao Phương Lương có thể tìm thấy?
Đợi đã!
Chẳng lẽ là nhờ vào lực lượng của Đạo Tổ?
Từ sau khi Phương Lương bị Đạo Tổ nhằm vào, có thể hồn xuyên thái cổ, chứng tỏ Đạo Tổ có năng lực xem xét sông dài vận mệnh.

- Sau này phải cẩn thận, không thể tùy tiện rời khỏi thiên đạo.

Hàn Tuyệt thầm nghĩ.


Hắn bỗng nhiên có chút tò mò, lập tức hỏi thầm trong lòng:
- Hỗn độn có bao nhiêu thần minh?
- Liên quan tới nhân quả hạch tâm của hỗn độn, không thể diễn hóa, để tránh dẫn tới nhân quả phản phệ.

Hàn Tuyệt ngẩn người.

Dây vẫn là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này, trước kia không thể tính được là vì hệ thống của đối phương mạnh hơn.

Nước của hỗn độn quả nhiên rất sâu.

Hàn Tuyệt mắng thầm một tiếng.

Bị Phương Lương chơi cho một vố như vậy, hắn đột nhiên không còn tự tin nữa, lúc trước còn rất bành trướng, dẫu sao Tỳ Thiên Lão Tổ cũng không phải là đối thủ của hắn.

Hàn Tuyệt đột nhiên hy vọng có cường địch đột kích thiên đạo, hắn có thể tăng thêm tự tin.

Hiện tại đối đầu với Hỗn Độn Thần Minh, quả thật không đáng là gì.

Hàn Tuyệt lắc đầu, hắn lấy ra Thiên Đạo Linh Thạch và Ách Vận Thư, quyết định cứ tăng cường Ách Vận Thư, tăng cường pháp bảo khác, cũng không đối kháng được với Hỗn Độn Thần Minh, chẳng thà đi theo một con đường tới cùng.

Từ lời nói của Phương Lương có thể biết được rằng, Hỗn Độn Thần Minh không tính được thân phận chân thật của Hắc Ám Cấm Chủ, hắn là bị người ta vạch trần.

Hắn hạ quyết tâm, sau này không tùy tiện sử dụng Ách Vận Thư nữa, tốt nhất chờ Ách Vận Thư có thể đả thương đến Hỗn Độn Thần Minh rồi mới lại ra tay.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận