Tối hôm đó trên đường chở An Vân về nhà, vì một ngày quá mệt mỏi nàng đã dựa hết trọng lượng của mình trên vai Kỳ Thiên, mắt nhắm hờ, vòng tay siết chặt chỉ sợ mình ngủ quên sẽ rớt ngay xuống xe.Kỳ Thiên ở trước lầm bầm không hiểu hôm nay nổi hứng kiểu gì, đi ô tô có phải đã ngủ một giấc trở về nhà rồi không? Dù vậy vẫn thả chậm tốc độ lại và vòng 1 tay giữ chặt lấy người con gái ngồi ở phía sau.
Đến khi về tới hầm giữ xe thì trực tiếp bế nàng vào nhà đặt trên sô pha sau đó mới đi mở nước bồn tắm.
Sau khi thử nước nhiệt độ vừa phải mới đi ra đánh thức An Vân.
"Này...dậy đi tắm đi rồi ngủ tiếp"
An Vân gương mặt ngái ngủ, cọ cọ phát ra âm thanh trong cổ họng sau đó ngồi dậy vươn vai đi vào nhà tắm ngâm mình.
Nhiệt độ thích hợp, bồn tắm thoải mái, hương thơm dịu nhẹ đúng là combo thần ngủ đưa tới, trong lúc An Vân lim dim tâm hồn treo tận trời cao thì nghe tiếng gõ cửa vang lên
"Cậu tắm xong chưa"
"Uây...xong ngay đây" An Vân mở mắt đứng bùng dậy khỏi bồn tắm, đi ra dội nước từ vòi sen, lau khô người, khoác áo choàng tắm bước ra ngoài, vẫn không quên ngáp một cái
"Tiểu Thiên...ngủ ngon"
"Ngủ ngon" Kỳ Thiên đáp sau đó mới quay lại phòng ngủ mang đồ vào nhà tắm tẩy rửa mệt mỏi sau một ngày.
Sau khi kiểm tra cô bạn thân đã nằm an vị trên giường, chỉnh lại góc chăn cho nàng xong xuôi Kỳ Thiên mới quay lại phòng mình bắt đầu check mail xử lý công việc.
Cứ như vậy đến trước một ngày sinh nhật của đàn anh Trịnh Thời Du, Kỳ Thiên mới nhớ tới việc hỏi An Vân về việc đến tham gia sinh nhật của đàn anh.
"Ngày mai là sinh nhật của anh Thời Du, anh ấy hỏi cậu có thể đến không?"
Chưa nghe được câu trả lời của An Vân, Kỳ Thiên đã la lên Aaaaa chưa kịp lên tiếng hỏi tội An Vân đã nghe cô trách
"Sao bây giờ cậu mới nói"
"Không phải mấy ngày nay bận quá sao, tớ không nhớ ra" Kỳ Thiên đáp, tay vẫn xoa xoa chỗ bị An Vân bùng trên trán.
An Vân cũng vươn tay ra xoa cho Kỳ Thiên "Vậy chiều nay cho phép bản thân nghỉ ngơi đi mua quà cho anh ấy"
"Được"
Buổi tiệc sinh nhật này chỉ có những người bạn thân quen, không có đối tác làm ăn vì vậy không khí rất náo nhiệt, hầu như mọi người đều quen biết nhau.
Khi Kỳ Thiên và An Vân bước vào mọi người đến gần như là đông đủ, ngay lập tức trở thành tiêu điểm của buổi tiệc.
Một người thanh tú lịch lãm, khí chất lãnh đạm, một người xinh đẹp quyến rũ, một lạnh một nóng hài hòa bừng sáng mỗi nơi mà hai người đi qua, kéo theo không biết bao nhiêu ánh mắt.
Kỳ Thiên không thích bị nhiều ánh mắt dính chặt trên người mình như vậy, An Vân thì khác cô là ca sĩ, ước mơ đứng trên sân khấu rộng lớn vì thế đối diện với cảnh này cũng không thấy xa lạ.
Trên đường tiến vào bên trong rất nhiều người tiến đến chào hỏi Kỳ Thiên chỉ nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười không hề có ý muốn trò chuyện lâu hơn, mọi người đều biết Kỳ tổng của tập đoàn TC là người lạnh lùng ít nói vì vậy cũng không có nhiều người tiến đến bắt chuyện trừ những người quyền cao hay thỉnh thoảng sẽ có những người không sợ chết tiến đến tiếp cận cô.
Đi một mạch đến chỗ Trịnh Thời Du đang tiếp khách, Kỳ Thiên trao cho anh một cái ôm cùng lời chúc mừng sinh nhật, với những người thân thiết, đặc biệt là những người cùng với Kỳ Thiên trước khi tiếp nhận TC cô sẽ không ngại thân thiết, xem như anh trai ruột mà đối xử.
"Tiểu Vân cảm ơn em đã đến hôm nay"
"Anh Thời Du, chúc mừng sinh nhật anh" An Vân cười lễ phép đưa món quà sinh nhật mà mình đã lựa chọn cẩn thận cho Thời Du
"Em tới là tốt rồi, cảm ơn em, cứ tự nhiên nhé, mọi người đều là người quen cả"
"Vâng ạ"
Trò chuyện một hồi, Thời Du đi tiếp những vị khách khác, Kỳ Thiên kéo An Vân đến ngồi vào một chỗ trong góc an tĩnh ăn điểm tâm và bánh ngọt.
Buổi tiệc này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, vẫn đầy đủ các thủ tục hát mừng sinh nhật, cắt bánh kem, chụp ảnh.
Đến khi mọi người bắt đầu có men say trong người thì càng trở nên thân thiết hơn bày ra đủ loại trò chơi.
Kéo Kỳ Thiên và An Vân theo vào, lúc này đây không còn ai ngần ngại khí tràn lạnh lẽo của Kỳ Thiên nữa, mọi việc dần bị men rượu lu mờ.
Kỳ Thiên cũng thu bớt khí tràn của mình lại vì dù gì đây cũng là tiệc sinh nhật của đàn anh, mọi người đều quen biết nhau.
Ngồi một vòng quanh bàn lớn, có người đề xuất chơi trò "Thật hay Thách" trò chơi này quá đỗi quen thuộc với mọi người, đặc biệt không thể thiếu trong các buổi tiệc rượu, người bị quay trúng sẽ lựa chọn nói Thật hoặc làm Thử Thách do những người còn lại đưa ra, nếu không nói được hoặc không làm được thì buộc bị phạt uống một ly rượu mạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...