Chương 6 :
Edit : 5th May
“ Đừng . . . . . . Đừng ăn ta. . . . Không muốn. . . . . .”
Mắt thấy Cự Mãng áp sát, thời điểm tuyệt vọng, cũng không cần biết Cự mãng có nghe hiểu tiếng người hay không, Tần Sương chỉ biết cố gắng cầu xin nó, thân thể không nhịn được run rẩy, nước mắt vì sợ hãi mà rơi xuống không ngừng.
Cự Mãng quấn lấy nàng, đầu nó cách nàng ngày càng gần, đến lúc nàng tuyệt vọng tưởng rằng bản thân mình sắp bị nuốt chửng, nàng chỉ biết nhắm mắt buông xuôi số phận, thì đột nhiên Cự Mãng thè lưỡi liếm liếm nước mắt trên gương mặt nàng.
Tần Sương chậm rãi mở mắt, chỉ thấy Cự Mãng mở to đôi mắt xanh thăm thẳm nhìn nàng, vẻ mặt kia có cái gì đó khiến cho nàng cảm thấy rất quen thuộc.
Nhưng hoảng sợ là điều không thể tránh khỏi, tâm tư nàng hỗn loạn vô cùng, nàng không thể nào suy nghĩ ra một con mãng xà to lớn như vậy, làm cách nào có thể không một tiếng động tiến vào sơn trang, hiện tại làm sao có thể ở trên giường nàng, con người đang nằm cạnh nàng, Trì Uyên, đã đi đâu rồi?
Tâm tư một mảnh hỗn độn, chỉ có thể nuốt xuống một ngụm, thần kinh vì hoảng sợ mà căng như dây đàn. Cự Mãng chăm chú quấn lấy nàng khiến phổi nàng càng lúc không khí càng cạn kiệt, khiến nàng không thể mở miệng kêu to, hai mắt mãng xà xanh thăm thẳm , trong bóng tối càng phát sáng rực rỡ, Tần Sương bị đôi mắt này nhìn chằm chằm càng thêm hoảng sợ vô cùng.
Khao khát được sống là một loại bản năng, mặc dù nhu nhược như Tần Sương, cũng không thể trơ mắt nhìn bản thân chết đi. Cả cơ thể bị thân mình mãng xà quấn chặt lấy, tay chân không thể cử động, nàng liền dùng hết sức mình, hướng về phía thân mãng xà, một ngụm cắn xuống.
Không giống như phần bụng đang áp sát quấn quanh nàng, thân trên mãng xà được bao bọc bởi một lớp vảy cứng rắn, Tần Sương bị mãng xà vây bên trong như con mồi, vốn không có bao nhiêu khí lực, nên hàm rang nàng cắn lên lớp vảy cứng rắn, căn bản không thể gây ra chút thương tổn nào cho đối phương.
Lúc này bỗng nhiên thân thể mãng xà buông lỏng, cuối cùng nới lỏng ra, chỉ còn một vòng siết bên hông để cố định thân hình nàng, nàng sợ hãi mơ hồ nhìn đối phương, chỉ thấy mãng xà dùng đuôi chen vào, tách hai chân nàng ra, đầu hướng xuống, đưa lưỡi dùng tốc độ cực nhanh liếm lấy tiểu huyệt giữa hai cánh hoa của nàng.
Trời, nó đang làm gì thế?!
Đột nhiên xuất hiện kích thích khiến cơ thể Tần Sương run rẩy, giãy dụa thân thể liều mạng muốn khép hai chân lại, tuy vậy Cự mãng vẫn hướng đầu xuống, ra sức dùng lưỡi liễm sâu vào âm hộ nàng. Như nếm được mùi vị tuyệt mỹ, nó liên tục liếm càng lúc càng sâu, không ngừng đòi hỏi thêm từ nàng.
Trời, nó đang làm gì thế này, rốt muốn nó muốn làm gì chứ?!
Tần Sương cố gắng giãy dụa, thân thể lại bị mãng xà gắt gao cuốn lấy, nàng rướn cổ lớn tiếng kêu cứu, nhưng biệt viên quá lớn, đến nỗi cổ họng nàng kêu đến khàn đi cũng không có một người nào đáp lại.
Chiếc lưỡi dài của mãng xà quấn lấy hạch châu tròn đầy bên trong âm hộ của nàng, lưỡi từng vòng lượn quanh phía trên, đè ép vuốt nhẹ hoa hạch, đồng thời chiếc lưỡi dài đó còn lướt xuống phía dưới thâm dò vào bên trong hang động đen tối.
Tần Sương một bên hoảng sợ, một bên không khống chế được cảm giác sung sướng, bởi vì sợ sệt mà âm hộ co rút chặt chẽ, không thể nào ngăn được dâm thủy tràn lan ào ạt.
Cảm giác ấm áp và ướt át khiến mãng xà hài long nheo cặp mắt, lưỡi của nó thăm dò vào chính giữa, từ ngay mép âm đạo của nang thô bạo đâm thẳng vào trong, đầu lưỡi có đỉnh nhọn tinh tế, thăm dò mọi ngóc ngách bên trong âm đạo nàng, bất cứ một góc nhỏ nào cũng không bỏ qua.
“A. . . . . . .”
Từng đợt khoái cảm to lớn kéo đến ập lấy, khiến Tần Sương không nhịn được rên rỉ thành tiếng, rồi lại tự ngạc nhiên với phản ứng của mình, nàng cắn chặt đầu lưỡi ngăn bản thân không phát ra âm thanh rên rỉ phóng đãng.
Đây rốt cuộc là chuyện gì, tại sao chỉ tỉnh lại sau giấc ngủ lại bị một con rắn xâm hại, mà nàng lại,. . .lại. . . không thể át chế được cảm giác sung sướng đó.
Sung sướng từ thân dưới truyền đến, khiến nàng đánh mất tia lý trí cuối cùng, nàng chỉ có thể tận lực an ủi bản thân, thuyết phục chính mình tin tưởng đây chỉ là giấc mộng.
Thuận theo suy nghĩ này, nàng dần dần buông bỏ chống cự, thậm chí theo động tác của mãng xà mà vặn vẹo mông, đồng thời không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ.
Đầu lưỡi Cự Mãng một đường đi tận sâu đến miệng cổ tử cung của Tần Sương, phía trên cố tình liếm láp qua lai. Tần Sương bị nó liếm khiến cả người run rẩy, mật huyệt không ngừng co rút, cuối cùng không nhịn được đạt đến cao trào.
Cuối cùng kết thúc!
Tần Sương vô lực nằm ngửa ra sau, miệng thở dốc, nhưng không đợi nàng phục hồi sức lực, phát hiện, mãng xà vẫn không buông nàng ra, trái lại thân rắn tiến tới, đem khối thịt nóng hổi chống lên lối vào hoa nguyệt giữa hai chân nàng, lúc này nơi ấy đang ướt đẫm dâm thủy ngọt ngào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...