Q1 – TUNG HOÀNH ĐẾ ĐÔ – CHƯƠNG 30: LÊN CHỨC ĐƯƠNG GIA
Tác giả: Luna Wong
Đường nhìn đầy ảm đạm rơi vào chùm chìa khóa trong tay, Khâu Bối Vận đến khóc cũng không còn nước mắt nữa, “Không muốn không muốn.” Nàng muốn làm hoàn khố cơ, vì lý do gì mang chuyện mắm muối đường dầu này ném cho nàng.
“Chúc mừng Bối Bối được lên chức gia chủ rồi.” Long Ngự Quân nghe được phản ứng của nàng không hiểu sao hả hê vạn phần.
“Đúng rồi, ca bảo tiểu Quân Quân làm đi, hắn ăn nhờ ở đậu nhà chúng ta cơ mà.” Khâu Bối Vận như thấy được cái phao cứu sinh, tiếp tục vùng vẫy trong nước sâu tiến đến cái phao đó. Dù gì sau này hắn cũng làm ‘tẩu tẩu’ vậy để hắn quản gia là đúng nhất.
“Bối Bối biết rõ vương gia không thể mà.” Khâu Hựu Kình thấp giọng nhắc nhở nàng mắt của Long Ngự Quân có vấn đề, lại nói người ta là vương gia, làm sao có thể làm những việc như thế này.
“Nhưng tiểu Quân Quân. . .”
Khâu Bối Vận còn chưa nói hết đã tiếp tục nghe Khâu Hựu Kình nói: “Nên đổi cách gọi vương gia đi.”
“Hừ! Sau này ca cùng tiểu Quân Quân thành thân ta mới đổi.” Khâu Bối Vận chu chu môi nói xong, lắc lắc chùm chìa khóa to nặng trên tay.
Ý của Khâu Bối Vận chính là sau này hai người thành một đôi nàng mới đổi gọi tẩu tẩu. Thế nhưng, hai nam nhân lại nghĩ thành, sau khi hai bọn hắn đều thú thê nàng mới đổi xưng hô. Rồi trong đầu hai người lại xuất hiện một nghi điểm, đó là, đổi cách xưng hô với Long Ngự Quân, liên quan gì đến việc bọn hắn thành thân.
“Ta không làm.” Miệng nhỏ hô to phản đối cách đứt cả nghi hoặc trong lòng hai nam nhân.
“Chức vụ này có thể đào góc tường nga, bổn vương nghe nói ai cũng tranh bể đầu vì nó đó.” Long Ngự Quân hàm tiếu nói ra một câu như vậy.
“Ta mới không hiếm lạ.” Khâu Bối Vận phỉ nhổ những công việc như thế này, nàng chỉ muốn gác cao chân hưởng phúc thôi.
“Không được từ chối.” Khâu Hựu Kình nghiêm giọng khẽ quát.
“Còn ép nữa muội sẽ bỏ nhà ra đi.” Khâu Bối Vận giận lẫy, cổ đại mà, hù dọa một chút nhất định là xiêu lòng thôi.
Khâu Hựu Kình nghe vậy tâm lập tức bất an. Hừ, học thứ gì không học, lại học ra những thứ xấu này, nhất định phải dạy dỗ lại thôi thật nghiêm khắt mới được.
Long Ngự Quân ở bên cạnh lại tựa tiếu phi tiếu thêm miệng: “Vậy chút nữa bổn vương bảo nhũ nương dọn đồ cho Bối Bối, tránh có người bảo quên đồ quay lại lấy thì không hay. Như thế mất mặt lắm nha.”
Khâu Bối Vận đen mặt quát to với hắn: “Vậy muội sẽ tự sát.” Còn nhìn thấu luôn cả chiêu trò của nàng, quả nhiên đại ác ma tẩu tẩu rất thích hợp với đấu đá ở hậu viện đại trạch.
“Bối Bối xinh đẹp như vậy, vậy cũng phải chọn cách nào chết đẹp một chút, như vậy làm ma rồi cũng có thể tiếp tục làm một con ma xinh đẹp. Có cần bổn vương chỉ dạy một chút không?” Long Ngự Quân vẫn rất vui vẻ trêu đùa tiểu hồ ly trong lòng bàn tay của mình, “Tỉ như, thắt cổ. . .” Hắn mới không tin nàng dám, tuy chung đụng không nhưng qua sự kiện khế ước biết được nàng là người yêu thương tính mạng, nói thẳng một chút chính là sợ chết.
“Ngừng ngừng ngừng.” Chẳng phải nói cổ đại một khóc hai la ba treo cổ rất hữu dụng sao? Vì sao đại ác ma tẩu tẩu này không một chút bị dọa vậy?
“Không cần biết thế nào, kể từ mai Bối Bối chấp chưởng quản lý phủ đệ, không được tùy tiện xuất phủ.” Khâu Hựu Kình nhàn nhạt nói một câu xong lại bày ra thái độ không quan tâm nữa. Kỳ thực trong lòng hắn sớm lăn lộn mà cười, lúc đầu hắn đích thật bị dọa, thế nhưng Long Ngự Quân vừa mở miệng hắn liền phát hiện ra bản thân quá thương yêu muội muội nên nàng mới dọa được hắn.
“Vậy có phải quản lý phủ là được quản lý luôn bổng lộc của hai người không?” Nếu không thể từ chối vậy liền mượn cớ này áp bức người một chút. Dám khi dễ ta, đại ác ma tẩu tẩu hãy đợi đó, chờ tiếp chiêu đi.
“Đúng.” Cả hai nam nhân đồng thanh.
“Vậy bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày hai người chỉ được mang hai mươi văn tiền ra khỏi phủ.” Nghe được cả hai nam nhân bất ngờ thốt ra “cái gì?” Khâu Bối Vận lại hả hê lắc lắc chùm chìa khóa to nặng trong tay: “Không nghe lời gia chủ vậy liền nên phạt thế nào cho tốt?”
Khâu Hựu Kình ho khan chữa ngượng hai tiếng lại nói: “Hai mươi văn tiền làm được gì? Nâng chút giá đi.” Hắn lâu lâu còn phải khao binh sĩ làm sao có thể mang ít bạc ra ngoài như vậy được.
“A!” Khâu Bối Vận gật gật đầu, “Vậy muội từ chức thôi, lời nói không giá trị làm một gia chủ bù nhìn muội không có hứng thú.”
Long Ngự Quân đen cả mặt đáp ứng. Vốn nghĩ hắn cũng là ở cùng vì vậy để nàng quản lý nào có việc gì, không nghĩ đến nàng áp chế hắn như vậy.
Khâu Bối Vận cười khanh khách, đại ác ma tẩu tẩu đã đáp ứng vậy vị huynh trưởng không nói kia cũng tán thành rồi, quả nhiên thương yêu thê tử chưa vào cửa. Vậy là kể từ lúc này, nàng tha hồ làm càn rồi.
—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn.vn—–
Về đến phủ mỗi người một việc, Khâu Bối Vận trở về tắm rửa nghỉ ngơi.
Vào đêm hạ, dế kêu inh ỏi ngoài hoa viên, Á Bằng Biên Lục cùng một đám nha dịch đến gõ hoàn đồng trên đại môn của Bình Nguyên đô thống phủ. Rất nhanh thấy được Khâu Hựu Kình cùng Long Ngự Quân khoác áo xuất phủ.
Bọn họ đến nhà của Danh Hàm, bởi đó là nơi xảy ra vụ án mạng của đêm hôm nay. Là nữ nhi của Danh Hàm, Danh Chi chết trong khuê phòng. Lúc bọn họ tiến vào khuê phòng, chỉ thấy mọi thứ đều ngăn nắp, chỉ có tử giả treo cổ trên xà nhà. Thân nữ tử mặc một thân bạch y, ngăn ngắn chỉnh tề, mà chiếc ghế gỗ tròn nằm lăn trên đất.
Gia quyến của Danh gia người người khóc lóc, hạ nhân ở ngoài cửa to nhỏ không ngừng. Tiểu thư hảo đoan đoan đột nhiên tự sát a, vì phu nhân không tin nên mới cho báo quan, chứ đây là tự sát là sao mà tra.
Khâu Hựu Kình nhanh chóng thấp giọng nói lại những thứ trước mắt cho Long Ngự Quân biết. Mắt nhìn không thấy mà bảo đi phá án chính là thiệt thòi nhất.
Long Ngự Quân nghe xong khẽ gật đầu, phân phó: “Người đến, hạ thi thể xuống mang về Đại Lý tự mang đến cho pháp y nghiệm thi.”
Danh phu nhân khóc đến đứng không vững, luôn miệng hô: “Chi nhi a Chi nhi, đến cùng vì sao ngươi lại làm ra chuyện dại dột như vậy a.”
Danh Hàm triệt để ngây ngốc từ lúc phát hiện ra thi thể đến giờ vẫn chưa hồi được thần. Nữ nhi của hắn, sao lại thành ra thế này? Vốn nghĩ là mang nàng tiến cung làm phi, giờ đây cái gì cũng không phải nữa rồi.
Hắn ngồi trên đất, nhãn thần rã ra. Mặc kệ xung quanh có bao nhiêu ồn ào, cũng không ý thức được người của Đại Lý tự đã ở, càng không biết thi thể của nữ nhi nhà mình đã bị mang đi.
Long Ngự Quân chậm rãi hỏi: “Là người nào phát hiện thi thể?”
“Tiểu nhân gặp qua vương gia, tiểu nhân là quản gia trong phủ.”Một nam nhân trung niên bước lên tấu, “Người phát hiện đầu tiên là tỳ nữ thiếp thân của tiểu thư. Chỉ là hiện nàng ta hách quá ngất mất rồi.”
“Ân.” Long Ngự Quân theo khí tức mà bước đến trước mặt Danh Hàm, “Tự khanh đại nhân vẫn là lưu ở trong phủ nghỉ dưỡng, chuyện này bổn vương thay ngươi làm chủ.”
Lời hắn vừa dứt lập tức có người đỡ Danh Hàm trở về phòng nghỉ ngơi.
Long Ngự Quân lại bước đến chỗ Danh phu nhân, “Danh phu nhân bớt đau buồn, thời thần không còn sớm, ngày mai bổn vương lại đến hỏi chuyện, phu nhân cũng sớm nghỉ ngơi.” Nói xong theo sự chỉ dẫn của hỏa kỳ lân hắn trở về.
Khâu Hựu Kình lưu lại thêm một chút, xem xét hết thấy xong mới hồi phủ. Chỉ là hắn không về phòng mình mà đến phòng Long Ngự Quân. Sau khi được phép hắn mới tiến vào trong, đóng xong cửa hắn liền nói: “Ngươi có cách nghĩ gì?”
Dù sao Danh Hàm cũng là người của Long Ngự Ngôn, hắn mới không tin Long Ngự Ngôn không lưu ý đến. Mà đột nhiên xảy ra chuyện này, vậy liền phải đợi bên pháp y đưa đến tin tức mới có thể cho kết quả chính xác được.
Long Ngự Quân không đáp, chỉ nhàn nhạt nói ra một câu tưởng chừng như không liên quan nhưng xem ra lại rất có quan hệ: “Huyết Án Cáo Quan năm đó là do Danh Hàm thụ lý.”
“Vậy liền không phải năm đó Lã Thảo lấy không ra chứng cứ mà là Đại Lý tự xử lý qua loa. Mà cái chết của Danh Chi chính là khai màn để lật lại vụ án này?” Khâu Hựu Kình nghĩ nghĩ qua một lúc liền cho ra suy đoán của mình. “Ngươi cảm thấy chuyện này do người nào làm?”
Hôm nay Long Ngự Quân cố ý dùng một chuyện nhỏ để xử phạt Vô Diện thật nặng để dùng cơ hội Vô Diện dưỡng thương âm thầm rời khỏi Long đô giúp hắn làm việc, vừa để xem như giết gà dọa khủ. Trong mắt của đám người ở Đại Lý tự, hắn làm như thế ngoại trừ giết gà dọa khỉ ra thì còn là ngu. Bởi một người mới mà không có ai nâng đỡ như hắn còn cố ý phạt nặng thân tín thì sẽ dễ bị cô lập. Nhưng cũng vì cách hành xử nặng tay với thân tín này để đám người kia vừa xem thường vừa sợ, thân tín còn dám trọng phạt vậy người xa lạ như bọn hắn đã là gì.
Nhưng,. . .Hắn lắc đầu nói: “Hôm nay đến Đại Lý tự, Á Bằng cùng Biên Lục đều rất nhiệt tình kể ta nghe chi tiết của Huyết Án Cáo Quan năm đó.” Lúc đầu hắn cảm thấy hai người này cố ý tiếp cận hắn, xem ra đều là có mục đích cả.
Khâu Hựu Kình rất nhanh thì hiểu được ý của Long Ngự Quân, “Sợ vụ án này qua ba năm vẫn chưa bình ổn cũng là do họ đi.”
—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn.vn—–
Luna: Thật xin lỗi mọi người về chuyện đổi tên website nhiều nha. Mình cũng chật vật lắm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...