Dị Giới Ta Tới Đây!!!


Q1 – TUNG HOÀNH ĐẾ ĐÔ – CHƯƠNG 31: THIÊN KIM TỰ SÁT – MỞ


Tác giả: Luna Wong


Sáng sớm Khâu Bối Vận lại thức rất sớm, hôm nay là ngày đầu tiên đích thân đưa bạc cho huynh trưởng cùng đại ác ma tẩu tẩu, nàng đương nhiên muốn nhìn thấy hai khuôn mặt đen thui kia rồi. Ai bảo cứ thích đẩy việc cho nàng làm làm gì, đây gọi là đáng đời.


Chỉ là vừa ra khỏi viện, nàng thấy hai nha hoàn mang mang hai chậu nước ấm dùng để rửa mặt đến viện của Long Ngự Quân. Nhịn không được bước đi theo, qua không lâu liền thấy huynh trưởng cùng đại ác ma tẩu tẩu đồng loạt từ phòng bước ra.


Hồn nàng như lìa khỏi xác vậy, không ngờ bọn họ công khai luôn rồi. Cũng may nàng là đến từ hiện đại a, nếu không ngày này năm sau chính là ngày dỗ của nàng rồi.


Bất quá xem như nàng chuộc tội thành công rồi. Chí ít hai người bọn họ cũng làm hòa rồi. Nàng đúng là thiên tài.


Hôm nay mặt của hai người bọn hắn không chút đổi sắc nhận xong tiền đều không dùng bữa mà cùng nhau xuất phủ. Khâu Bối Vận càng hận bọn hắn đi hẹn hò không mang theo mình. Đồng ý là làm bóng đèn không tốt, nhưng ít nhất muốn đi cũng một trước một sau chứ, sao lại công khai trước mặt nàng như vậy?


Hầm hừ một chút, nàng lại dụ dỗ nhũ nương cho ra ngoài. Hôm nay sẽ có tiên sinh kể chuyện bát quái a. Nhũ nương lại vì chuyện hôm qua mà không đáp ứng, nhưng khi nàng giơ chùm chìa khóa lên lắc lắc thì chỉ biết im lặng mà theo.


—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn—–



Trong quán trà.


“Tiểu thư của Danh gia ôn nhu thục nhàn, là cô nương tốt nhà nhà cầu thú, không ngờ chỉ trong một đêm lại hương tiêu ngọc vẫn. Nàng là treo cổ tự sát nhưng đêm qua người ở Đại Lý tự lại đến còn mang thi thể trở về nghiệm.”


Chuyện hôm nay tiên sinh kể chính là vụ án đêm qua ở Danh gia.


Hai tay nhỏ của Khâu Bối Vận ôm chặt cổ của mình, nghe mà đã thấy sợ rồi, nhất định là bị phụ thân ép gả mà không nguyện ý nên mới tìm đến cái chết. Nàng quý mạng như vậy cho dù bị ép gả cũng sẽ không tự sát đâu, cùng lắm thì dọa tên kia tự biết thân biết phận mà chạy thôi.


Nhũ nương vốn nghĩ Khâu Bối Vận còn nhỏ thích nghe kể chuyện, ai ngờ hôm nay lại toàn mấy câu chuyện kinh dị. Mà nhìn nàng ta, lại không có vẻ sợ hãi gì, chắc là nghe không hiểu đi. Nàng vội châm một chén trà cho nàng ta.


“Tiểu thư, dùng trà thấm giọng đi.”


Khâu Bối Vận vẫn không ngừng theo dõi câu chuyện ly kỳ của Danh Chi, tay nhận tách trà nhấp qua một ngụm nhỏ lại trả về cho nhũ nương. Nàng đã quen được cưng chiều rồi, thứ gì cũng chỉ tay năm ngón, nào tự làm qua thứ gì bao giờ.


Lúc này Á Bằng từ ngoài đến, dừng ở trước bàn của Khâu Bối Vận, hơi khom người nhẹ giọng gọi: “Khâu tiểu thư!”


Khâu Bối Vận có chút ngoài ý muốn quay sang nhìn Á Bằng, nàng chống cằm vui vẻ hỏi: “A, chẳng phải là Á Bằng ca ca sao, hôm nay tiểu Quân Quân cho người nghỉ phép sao?” Hôm nay huynh trưởng cùng đại ác ma tẩu tẩu đi hẹn hò, nên thủ hạ lười biếng cũng không trách được mà.


“Là tiểu sinh.” Á Bằng cười cười, đưa tay lau qua mồ hôi nhễ nhại trên trán truyền lời: “Vương gia sai tiểu sinh gọi tiểu thư đến Đại Lý tự a.”



Ủa? Không phải hắn cùng huynh trưởng hẹn hò rồi sao, gọi nàng đến Đại Lý tự làm gì? Khâu Bối Vận xua xua tay, “Không đi không đi, ta muốn nghe kể chuyện.” Người hắn tiếp xúc thi thể, nghĩ lại hôm qua thời gian nàng tắm rửa không ít đâu.


“Người không đi làm sao được, cả hỏa kỳ lân cũng được phái đến đón người a. Thỉnh người đừng làm khó tiểu sinh.” Á Bằng có chút sắp khóc nói.


Khâu Bối Vận cúi đầu, quả nhiên thấy được hỏa kỳ lân vừa lúc từ đất nhảy lên ghế ở bên cạnh mình. Nàng nhếch môi xoa xoa đầu nhỏ của nó: “Được đi thôi.” Không có hỏa kỳ lân đại ác ma tẩu tẩu chết chắc, mà hắn chết thì huynh trưởng nhất định đau lòng. Vô lại, biết rõ tâm nàng mềm yếu cố ý làm như vậy để nàng không thể từ chối được.


—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn—–


Đến Đại Lý tự, vốn là nghi vấn trập trùng nên Khâu Bối Vận không thể đợi mà như một làn gió chạy đến chỗ Long Ngự Quân. Nàng đến chỉ thấy hắn an tĩnh ngồi ở đó, tay cầm trúc giản, mắt không tiêu cự nhìn vào, nhưng tay kia lại thông thả nhấm nháp trà.


“Đã tới?”


“Không nghĩ tới sẽ có một ngày tiểu Quân Quân cũng biết được ta quan trọng a. Cư nhiên đưa cả hỏa kỳ lân đi mời, mặt mũi ta quả thật dát vàng rồi.” Giọng nói thiên chân của Khâu Bối Vận lanh lảnh vang lên trong phòng lớn.


Thấy hắn không nói, nàng ngửa đầu lên cười ha ha: “Thế nào, không đủ bạc dùng nên thỉnh bổn gia chủ đến tiếp ứng sao?”



“Đến đây.” Long Ngự Quân lại không chút lưu ý đến châm chọc của nàng, chỉ khàn giọng ra lệnh.


“Không đến.” Khâu Bối Vận đứng ở trước thư án, dáng vẻ rất ung dung nhưng mắt sớm bài xích hắn rồi.


Long Ngự Quân hít sâu một hơi nhưng là lấy bình tĩnh vậy, “Xác định không đến?”


“No no no.” Học theo my talking Tom, Khâu Bối Vận đưa ngón trỏ lên hướng Long Ngự Quân lắc lắc.


Đối với mấy từ ngữ quái lạ của nàng, cũng không có người lưu tâm cho lắm. Bởi nghĩ nàng là si nhi bao năm, ăn nói hàm hồ chút cũng không có gì kỳ quái. Long Ngự Quân lại cảm thấy nàng khôn vặt, vì vậy tự chế ra cũng là bình thường. Tuy không hiểu nghĩa, bất quá nghe ra khẩu khí kia chính là không chịu theo lời của hắn.


“Không đến thì thôi, bảo người mang thi thể đến đây cho Bối Bối xem một chút.”


Âm thanh của hắn vừa rơi, Khâu Bối Vận ba chân bốn cẳng chạy đến bên cạnh hắn ngồi xuống rồi. “Không cần không cần ta đến rồi.” Không phải nàng không muốn chạy ra ngoài, là hỏa kỳ lân sớm biết lớn chặn ngay cửa rồi.


Long Ngự Quân phì cười ra một tiếng, ném cho nàng một cuốn sách, “Đọc cho bổn vương nghe.”


Nguyên lai nhìn không thấy nên nhờ nàng đến hỗ trợ. “Đây là thái độ nhờ vả người khác của ngươi.”


“Đọc.” Long Ngự Quân chỉ lại nhàn nhạt nói ra một chữ, đôi mắt vô tiêu cự không hề rời khỏi trúc giản.


Khâu Bối Vận bĩu môi, nhìn cuốn sách bị hắn thả vào người, đây là tra hộ tịch. Hèn gì không viết trên trúc giản mà viết ra giấy. Hắn cũng xem như là chu đáo, chỗ hắn bảo nàng đọc có một miếng gỗ mỏng chặt lại.



“Đây là sổ hộ tịch của Xuân Thọ trấn, mà nơi ngươi bảo ta đọc là Lã gia.”


“Ân. Đọc ngang hàng với Lã Thảo, có huynh đệ tỷ muội gì không?”


Lời của Long Ngự Ngôn vừa dứt liền có một nữ pháp y tiến đến hành qua lễ rồi báo: “Trên tử thi của Danh Chi, không hề có dấu hiệu cùng người xô xác, có thể thấy được, cái chết của nàng chính là treo cổ tự sát. Thế nhưng, lại phát hiện nàng đang hoài thai, trong răng còn vướn chút dược tra, là an thai dược.”


Long Ngự Quân nghe xong liền phất tay để nữ pháp y kia ra ngoài. Tiếp tới lại gọi Biên Lục đến, “Sáng nay ngươi đến Danh gia tra được gì?”


“Tất cả tiểu sinh đều ghi chép lại ở đây, thỉnh vương gia xem qua.” Biên Lục trình một xấp giấy viết đầy chữ lên bàn. Sau khi Long Ngự Quân cho hắn lui ra hắn mới xoay người ly khai.


Khâu Bối Vận lập tức kéo kéo tay áo của Long Ngự Quân: “Tiểu Quân Quân, sáng nay ta nghe mọi người nói Danh tiểu thư kia là chưa từng xuất khuê, làm sao lại hoài thai được. Nhất định là có tình lang, sau khi hoài thai tình lang không chịu thú nên mới tự sát.”


Tuồng này không chỉ cổ đại, mà ở hiện đại cũng có rất nhiều. Bất quá, hiện đại không có chú trọng trinh tiết vì vậy phá thai xong liền có thể tìm nam nhân khác bắt đầu lại. Thế nhưng cổ đại lại không như vậy, vì vậy có thể hiểu được Danh Chi là vì sao mà tự sát.


“Bối Bối tạm thời không cần xem sổ hộ tịch, thay ta đọc xấp giấy này đi. Chỉ cần đọc lời của nha hoàn thiếp thân của Danh Chi.” Long Ngự Quân cảm thấy Khâu Bối Vận nói có lý, thế nhưng hắn sẽ không cho ý kiến đâu. Bởi vụ án này có người cố ý làm như vậy, để hắn liên kết với Huyết Án Cáo Quan của Lã Thảo có trùng lặp.


—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com.vn—–


Luna: phá án mình viết còn rất non, mọi người thông cảm nhiều hơn nha.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận