Dị Giới Ta Tới Đây!!!


Q1 – TUNG HOÀNH ĐẾ ĐÔ – CHƯƠNG 12: ĐƯỢC TRẮC PHI VỊ


Tác giả: Luna Wong


Chỉ là đi được còn chưa tới chính điện Khâu Bối Vận đã dừng cước bộ nhăn mặt chu môi hỏi: “Còn bao lâu nữa mới đến?” Nàng đi đến chân cũng rã rời rồi vì sao còn chưa đến? Đến cùng hoàng cung này có bao lớn nha, sao còn to hơn cả Cố Cung a!


Khâu Hựu Kình bất đắc dĩ ngồi xổm xuống trước mặt nàng: “Leo lên, ca cõng Bối Bối.” Không thể đến trễ để người khác làm văn được.


Khâu Bối Vận thuận thế đổ cả thân hình nhỏ nhắn lên người của huynh trưởng, tay quàng lên cổ hắn cười khúc khích. Như vậy thật tốt nha, có huynh trưởng cưng chìu ai dám khi dễ nàng.


Long Ngự Quân cũng dừng bước đợi hai huynh muội Khâu gia, đầu khẽ lắc lắc: “Bối Bối thật không ngoan, đã vào đến đây còn làm nũng.”


“Ngươi không được làm nũng nên đố kỵ ta.” Khâu Bối Vận chu môi mát mẻ đại ác ma một câu. Ngay lúc huynh trưởng bước sóng đôi đi với Long Ngự Quân nàng thuận tiện vươn tay kéo kéo cái kim quan năm tấc chói mắt trên đầu hắn.



Chỉ là còn chưa đụng đã bị chiết phiến trong tay hắn vỗ một cái không hề nhẹ lên mu bàn tay khiến nàng đau đến mắt đỏ lên. Còn chưa kịp oán hận hay trách mắng gì đã nghe hắn uy hiếp: “Nếu Bối Bối còn nghịch phá, đừng trách bổn vương tiếp sức thúc đẩy hôn sự này lập tức tiến hành.”


Khâu Bối Vận hừ hừ xụ mặt xuống, tay còn lại vuốt vuốt mu bàn tay đang sưng đỏ của mình. Trong lòng thầm mắng đại ác ma không biết thương hoa tiết ngọc gì cả. Nhưng nàng hành động nhẹ vậy hắn làm sao sẽ phát hiện?


Khâu Hựu Kình vừa bước vừa cười không khép được miệng. Muội muội hắn đây là chưa biết sự lợi hại của Long Ngự Quân nên mới có mấy trò tiểu hài tử như vậy.


Rất nhanh ba người đã đến chính điện. Ở xa xa, tiểu công công đã nhìn thấy quang mang một hỏa hồng, một ngân lãnh liền mở miệng thông truyền. Chỉ là quên mất điểm tên của Khâu Bối Vận, nói trắng ra không phải quên, mà là không nghĩ đến một si nhi cũng được tham gia.


Khi gần đến cửa điện hỏa kỳ lân cùng ngân lang mới thu mang quang của mình lại lập tức biến thành bộ dạng nhỏ nhắn cực kỳ vô hại chọc người yêu thương. Khâu Bối Vận lập tức vươn tay ý bảo chúng nó chạy đến bên mình, chỉ là hai tiểu thú như mắt điếc ngơ không dám nhìn tới khiến nàng tức đến hừ hừ.


Lúc này tiểu công công thấy được trên lưng của Khâu Hựu Kình xuất hiện thêm một nữ tử liền biết được người đó là ai. Hắn lại cao giọng bổ sung tên của Khâu Bối Vận vào, trong lòng không ngừng thán, đây là vinh hạnh hay bất hạnh của Khâu gia nhị phòng.


Ba người tiến điện, Khâu Hựu Kình đứng tại giữa điện thả muội muội xuống rồi cùng Long Ngự Quân hành lễ với Long đế. Khâu Bối Vận vì giả ngốc nên đứng đó ngây ngốc nhìn xung quanh. Đôi mắt trong veo như nước vòng vo chuyển, ngón trỏ ngậm trên miệng hệt như dáng vẻ tiểu hài ba tuổi lần đầu đến nơi xa lạ vậy.



Mọi ánh mắt đều thập trung lên ba thân ảnh giữa chính điện. Mỹ mạo của bọn họ thực sự không gì sánh bằng. Chỉ là lấy bộ não úng nước của Khâu Bối Vận hôm nay sợ là thoát không khỏi kết cục bị từ hôn rồi.


Nghĩ đến đây đám thiên kim tiểu thư càng hưng phấn, bọn họ đã và đang chờ đợi cơ hội này từ rất lâu rồi. Hiện lại có thêm hai nam tử tài mạo song toàn lại chưa thú thê, trên người không hôn phối nữa, đây chính là cơ hội của bọn họ.


Long đế cũng không có trách móc gì Khâu Bối Vận chỉ là để bình thân rồi ban tọa mà thôi. Long hậu lần đầu nhìn thấy Long Ngự Quân trong lòng có chút kích động tay nắm chặt dưới ống tay áo dài.


“Tề vương lần đầu hồi kinh, dọc đường vất vả rồi, bổn cung thay vương thượng kính ngươi một ly.” Không nghĩ tới năm đó hắn quả nhiên mạng lớn, đến biên cương lâu như vậy, chớp mắt anh nhi năm đó đã trưởng thành rồi.


Long Ngự Quân vừa ngồi xuống đã nghe được âm thanh của Long hậu truyền đến. Hắn nghe được tiếng rót rượu của cung nữ thế nên xác định được vị trí ly ở nơi nào liền đợi âm thanh rót nước tiêu thất rất nhanh cầm lấy hướng Long hậu nâng ly: “Tạ qua vương hậu nương nương, bổn vương kính.”


Hỏa kỳ lân cùng ngân lang cũng chạy trở về bên chủ nhân của mình. Chỉ tội ngân lang, vừa về chỗ đã bị Khâu Bối Vận ôm chặt không buông tay. Hỏa kỳ lân nhìn nó bằng đôi mắt thương hại mà vô lực lắc đầu.


Long Ngự Ngôn ngồi ở đối diện Long Ngự Quân nhìn chằm chằm không rời mắt. Chuyện Long Ngự Quân ở biên cương hắn biết, chuyện Long Ngự Quân bị thương ở mắt hắn cũng biết, không nghĩ tới thương nặng như vậy mà lại có thể hồi phục, trách không được phụ hoàng sợ hãi không kịp chờ muốn nhanh chóng tước binh quyền.



Sau đó mắt hắn lại chậm rãi dời đến thân ảnh nữ tử ngồi bên cạnh Khâu Hựu Kình. Nhãn thần có chút bấn loạn, từ nhỏ hắn từng gặp qua nàng, chỉ là sau bao năm liền không gặp nữa, không nghĩ đến nàng lớn lên mỹ mạo như vậy. Nhưng, một si nhi làm sao có thể đứng ở bên cạnh hắn được.


Long đế cũng theo ánh mắt của Long Ngự Ngôn nhìn. Hắn cũng đã lâu rồi mới gặp lại Khâu Bối Vận. Từ lúc nàng ngây ngô cũng không có tiến cung nữa, mà hắn chỉ phái người tặng lễ vật tuyệt nhiên không có gì khác nữa.


“Bối Bối năm nay cũng tiến cung sao?” Âm thanh cùng cách xưng hô thân thuộc như trước của Long đế khiến ánh mắt của Khâu Bối Vận dời từ ngân lang đến long nhan.


Long đế hiện tại nhìn so với đám hài tử của hắn cũng chỉ lớn hơn một chút mà thôi hệt như huynh đệ vậy, có thể thấy được đã bồi dưỡng bao nhiêu trân bảo. Mà Long hậu ở bên cạnh cũng không có khác cho lắm. Phải nói gen của hoàng thất quả nhiên tốt, người nào cũng mỹ mạo thế này a.


Cũng may hôm nay là từ hôn nha. Nàng xem ra cũng vẫn rất may mắn đi, không cần gả vào hoàng thất. Nghĩ đế đây nàng ngây dại bĩu môi đầy ủy khuất đáp, tay đồng thời chỉ vào tên đầu xỏ gây chuyện: “Ca bắt người ta tham gia.” Nói xong nàng cũng bắt đầu dùng những món có sẵn trên bàn, cũng không quên nhét vào miệng ngân lang. Đương nhiên đều là dùng bằng tay.


Long đế lập tức hiểu rõ gật đầu, sau đó ánh mắt lại dời đến trên người Khâu Hựu Kình: “Lần này Tề vương cùng Khâu khanh gia lập đại công, Trẫm thiết yến vì các ngươi tẩy trần, nào cùng nâng ly.”


Dứt lời, Khâu Hựu Kình cùng Long Ngự Quân đều phải cầm ly rượu lên kính Long đế rồi uống. Long Ngự Ngôn cùng đám đại thần cũng luôn miệng chúc mừng Long quốc thiên thu vạn đại.


Lúc này Long hậu đột nhiên lại nhắc đến hôn sự năm đó: “Khâu khanh gia cũng đã nghe việc chỉ phúc năm đó của bổn cung cùng mẫu thân ngươi?”



Khâu Hựu Kình vẫn thần sắc thản nhiên đáp: “Hồi vương hậu nương nương, chuyện này vi thần chưa từng nghe thân phụ thân mẫu nhắc đến.”


Long hậu khẽ gật đầu, ánh mắt từ ái thận trọng lướt qua Long Ngự Ngôn đến Khâu Bối Vận lại trở về trên mặt Khâu Hựu Kình: “Kỳ thực năm đó bổn cung cùng thân nương ngươi cũng đã từng vui đùa nói qua một hồi chỉ phúc vi hôn. Chỉ là hiện tại Bối Bối ra cái dạng này, e khó có thể đảm nhiệm thái tử phi vị. . .”


Nói đây đây Long hậu có chút lúng túng. Chỉ là chuyện chỉ phúc vi hôn này năm đó tiên đế cũng biết, thế nên phải nói ở trước mặt mọi người, biết rằng như vậy sẽ có lỗi với Khâu gia, nhưng vì Long quốc, vì tiền đồ của nhi tử không thể không làm.


Long đế thấy vậy liền cũng mở miệng nói tiếp: “Theo Trẫm thấy để không ủy khuất Bối Bối vẫn để nàng vi trắc vị tương đối thỏa đáng.”


Mọi người nghe được câu này của Long đế đều phẫn hận không thôi. Một kẻ si ngốc như Khâu Bối Vận cũng dám tranh thái tử trắc phi vị? Nàng xứng sao?


—–Phân Cách Tuyến Luna Wong – Bookwaves.com—–


Luna: Hết tết Tây, mọi người đã quay về công ty, trường học chưa nè? Chuẩn bị lại có lương thưởng tết nữa rồi đó, vui lên mọi người ơi!!!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận