Tác giả: Độc Mộc Châu
Thể loại: Đoản Văn, Đô Thị, Ngôn Tình
Nguồn: WattpadVN
Trạng thái: Full
Số chương: 8
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 2 năm trước
Cập nhật: 2 năm trước
[Tác giả Độc Mộc Châu -- Thể loại: Đô thị , Ngôn Tình , Đoản Văn ]
Bạn đang đọc truyện Đến Lượt Anh Yêu Em của tác giả Độc Mộc Châu. Tôi không rõ bản thân mình bị gì, chỉ biết càng ngày trí nhớ càng hỗn loạn.
Từng mảng kí ức rạc và đan xen vào nhau không trật tự, khiến tôi phải cố hết sức để sắp xếp lại nó theo một cách hợp lý nhất, còn phải thông qua đó đoán xem hiện tại tôi đang trong tình huống này, kí ức gần nhất là gì...
Chỉ như vậy thôi, đã khiến tôi ngơ ngẩn cả ngày.
Đôi khi tôi không nhớ nổi hình dáng của anh, cố gắng chắp vá nhưng đều vô ích, hoàn toàn thay đổi, dẫu phác họa trong đầu thế nào chăng nữa cũng đều khác xa với tưởng tượng.
Thế nhưng, bạn có tin không, dẫu trở thành một khối hóa thạch, tôi cũng không thể nào quên được câu viết ở trang cuối cùng ấy.
Tô Cẩm Niên yêu Tôn Ca Duệ.
Tôi sẽ không để cho bất cứ ai nhìn thấy nó, mỗi khi ở một mình, tôi đều vuốt nhẹ từng con chữ ấy, lẳng lặng mỉm cười, và rồi trong lòng bỗng trào dâng đầy lo âu tựa như thủy triều cuồn cuộn, sau đó nhắm mắt lại. Nước mắt đẫm mặt.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ánh Trăng Nói Đã Quên Lãng của cùng tác giả.
Thân mời các bạn đọc tiếp!
Tác giả : Độc Mộc Châu
Thể loại: Đoản Văn, Đô Thị, Ngôn Tình
Nguồn: WattpadVN
Trạng thái: Full
Số chương: 8
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 2 năm trước
Cập nhật: 2 năm trước
[Tác giả Độc Mộc Châu -- Thể loại: Đô thị , Ngôn Tình , Đoản Văn ]
Bạn đang đọc truyện Đến Lượt Anh Yêu Em của tác giả Độc Mộc Châu. Tôi không rõ bản thân mình bị gì, chỉ biết càng ngày trí nhớ càng hỗn loạn.
Từng mảng kí ức... rời rạc và đan xen vào nhau không trật tự, khiến tôi phải cố hết sức để sắp xếp lại nó theo một cách hợp lý nhất, còn phải thông qua đó đoán xem hiện tại tôi đang trong tình huống này, kí ức gần nhất là gì...
Chỉ như vậy thôi, đã khiến tôi ngơ ngẩn cả ngày.
Đôi khi tôi không nhớ nổi hình dáng của anh, cố gắng chắp vá nhưng đều vô ích, hoàn toàn thay đổi, dẫu phác họa trong đầu thế nào chăng nữa cũng đều khác xa với tưởng tượng.
Thế nhưng, bạn có tin không, dẫu trở thành một khối hóa thạch, tôi cũng không thể nào quên được câu viết ở trang cuối cùng ấy.
Tô Cẩm Niên yêu Tôn Ca Duệ.
Tôi sẽ không để cho bất cứ ai nhìn thấy nó, mỗi khi ở một mình, tôi đều vuốt nhẹ từng con chữ ấy, lẳng lặng mỉm cười, và rồi trong lòng bỗng trào dâng đầy lo âu tựa như thủy triều cuồn cuộn, sau đó nhắm mắt lại. Nước mắt đẫm mặt.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Ánh Trăng Nói Đã Quên Lãng của cùng tác giả.
Thân mời các bạn đọc tiếp!