Quách Nguyệt Anh hay còn gọi là Lục phu nhân khi thấy đứa con trai bảo bối được mình chiều chuộng từ nhỏ chưa bao giờ chửi chứ nói đến việc đánh , vậy mà hôm nay ngay trước mặt bà lại có một đứa không biết trời cao đất dày dám tát con trai cưng của bà . Bà đi vào xe và tát thẳng vào mặt cậu hét lớn :" Thằng khốn khiếp , dám đánh con bà , thằng này giỏi , mồ côi mà còn lên mặt ah nghe nói ngươi bị thiểu năng về mặt giao tiếp nên không hiểu tiếng người đúng không , ngươi vậy chắc cũng không hiểu tiếng động vật đâu , hừ ...đồ cặn bã " bà nói xong thì chửi đám nữ hầu đang ngồi bên cạnh và hai tên vệ sĩ bên ngoài ,
" Mẹ , mẹ đừng nói nữa cái thứ thiểu năng này mẹ cứ để con về giải quyết , con sẽ không để một con chó dám đánh chủ nhân nữa đâu " hắn vừa nói vừa liết cậu , còn cậu thì được hầu nữ bên cạnh mặc áo vào tay thì ôm mặt sợ sẽ bị đánh tiếp . Cha hắn đi vào được mẹ hắn kể lại trong niềm tức giận , cha hắn cũng muốn nổi điên đường đường là con trai của Chủ thành phố H đại , ông còn có 18 khu mỏ kim cương và 12 mỏ vàng , chủ của 20 ngân hàng trong nước và thế giới , dưới chân ông còn là một băng đản hắc đạo lớn tổng cộng mấy trăm người trong nước và quốc tế chuyên buôn vũ khí nóng chưa bao giờ bị bắt , vậy mà hôm nay lại bị một đứa nhóc tát vào mặt thật không thể tha thứ nhưng cũng được con trai bảo bối khuyên ngăn nên ông đành kiềm cơn tức lại.
Trên chiếc dài màu đen có một đứa bé đang nhìn đứa bé trước mặt mình , vì trong xe chia ra ba khu một là cho người lái xe và Lục tổng và phu nhân khu này rất rộng , khu thứ hai cho hắn và cậu ngồi , khu này cũng rộng nhưng nhỏ hơn một chút so với khu một
Khu thứ ba thì cho hầu và vệ sĩ khu này cũng đủ ngồi nhưng vì phải đi phục vụ nên rất ít ai ngồi khu ba .
Hắn nhìn cậu , cậu thì nhìn ra cửa sổ. Hắn biết bây giờ cậu không hiểu lời hắn nói và cũng không biết nói chuyện nên hắn có ý muốn dạy cậu kêu hắn là chủ nhân ,,, không biết sẽ ra sao vì hồi nãy lúc cởi áo cho cậu hắn có sờ qua đầu ti của cậu vì nó rất bắt mắt , như hai hạt lựu đỏ, sờ qua cực kỳ hưng phấn lúc đó may là hắn kiềm chế nếu không là hắn sẽ ôm cậu rồi bú liếm đầu ti của cậu , nhớ lúc cởi quần cậu hắn thấy tiểu huynh đệ của cậu nhất thời muốn sờ nhưng bị cậu đánh nên quên luôn . Hắn nảy sinh ý định cậu không để ý về phía này liền đi qua từ đằng sau ôm người cậu . Cậu nhất thời giật mình , dùng tay đẩy người phía sau ra nhưng không thể làm được , hắn thấy bước đầu đã thành công , chuyển qua bước thứ hai hắn lấy tay đang ôm eo cậu mò vào bên trong áo cậu vì áo đóng thùng nên hắn hơi luống cuống một chút , một tay ôm eo một tay thành công luồng vào áo cậu ,cái chân từ phía sau gác lên đùi cậu đè mạnh .
Thổi hơi vào tai cậu , lúc này Nhược Thanh cảm thấy run , cái tai mẫn cảm mà đỏ lên . Vũ Huyền thấy vậy liền dùng tay xoa nắn hai hạt lựu trong áo cậu . Xoa xoa nắn nắn " ah~~ummmm áhhh ....ah...." Cậu phát ra những tiếng rên làm hắn muốn bùng nổ , cậu không muốn mọi người nhìn thấy cậu nên có lúc không kìm chế được mới rên lên vài tiếng . Hắn từ phía sau đặt đầu vào vai cậu hôn hôn liếm liếm lên cái cổ trắng nõn nà rồi cắn một cái .
" Ummmm ....áhh..." Cậu lúc này cảm thấy mệt mỏi , ngã vào lòng hắn ngủ một giấc , còn hắn khi thấy cậu đã ngủ say thì lén lút rời khỏi hạt lựu đỏ mò từ từ xuống phía dưới , tuột vào cái quần xộc xệch của cậu chạm vào phía dưới xoa xoa vuốt vuốt , hắn cảm thấy cực kỳ thích thú , còn cậu không thể làm gì ngoài việc nằm im trong lòng y , một phần là sợ bị đánh, một phần là cậu cũng không thoát ra được . Hắn nhớ lại âm mưu của mình liền nói vào tai cậu :" gọi chủ nhân đi " vừa dứt hắn liền bóp chặt phía dưới nhỏ bé của cậu , cậu đau đớn muốn ứ nước mắt nhưng cũng không hiểu hắn đang nói cái gì , hắn thấy cậu không gọi liền vuốt ve phía dưới của cậu rồi lại bóp rồi lại vuốt ...." Mau gọi chủ nhân nào " hắn liếm cổ cậu một cái "ưu.mmm....hức ....hic ....áh... G..ọi c..hủ ..nhâ..n ummm..." Cậu lặp lời hắn nói . Hắn không thoã mãn liền xoa bóp bắp đùi cậu rồi trượt xuống phía dưới của cậu :" chủ nhân " cậu không muốn bị như thế này nữa cũng thuận theo nhưng không biết ý nghĩ những từ đó : " ch..ủ nhâ.n ...hic ..áh.."
Hắn được thoã mãn dục vọng của mình liền lấy tay ra . Còn cậu thì bây giờ không biết tại sao lại rất mắc tiểu . Hắn lấy cái tay mà vừa đánh trận chiến thắng xong đút vào miệng cậu bắt cậu mút nó " ummmmm.....ummm mm...hhhh......" Cậu rất muốn khóc nhưng không thể , cậu nghĩ khóc sẽ bị phát hiện rồi bị đánh , cậu ghét cay ghét đắng cái cảm giác đó
Chiếc xe bắt đầu dừng lại . Bốn cô hầu nữ bước ra mở xe cho phu nhân và Lục tổng , rồi lại mở xe cho đại thiếu gia . Hắn bước ra phía sau là cậu đi theo . Cánh cửa mở ra cậu theo hắn đi vào bên trong . Cậu chỉ có thể mở miệng chữ O để nhận xét hết khung cảnh hữu tình này . Vườn hoa to hơn bốn cái lớp học ở cô nhi viện , vườn rau thì tươi xanh có một cô hầu nữ đang tưới nước , có cả bồn nước bắn chéo chéo như trong tivi , rồi nhìn qua bên kia có hẳn một cái hồ bơi cực đại , rồi cái xích đu màu trắng với hoa văn bắt mắt , rồi còn có một cái sân cỏ thật lớn , lớn hơn cái cô nhi viện. Nhìn thẳng lên chính là căn biệt thự đối với cậu nó như một lâu đài hoành tráng như trong truyện cổ tích còn cậu thì như một con kiến bé tí ,,, thật mỏi cổ .
Hắn đẩy cậu làm cậu thức tỉnh . " Ngươi thích lắm chứ gì haha , một kẻ như ngươi thì làm sao thấy được mấy thứ này chứ ." Cậu không hiểu hắn đang lải nhải cái gì , rồi đi vào cái cung điện ấy . Chưa kịp nhìn bên trong ra sao thì cậu đã bị hắn kéo vào cái hộp to làm bằng kim loại cứng , hắn bấm nút rồi một giọng nói lạ lùng phát ra :" tầng 5 _ tầng của đại thiếu gia " có một lực kéo làm cậu không kiểm soát được bản thân đứng vững , * bịch * cậu ngã xuống " nè , ngươi chưa bao giờ đi thang máy à , đây là loại cao cấp đó hứ ...đúng là quê mà " hắn túm áo cậu đứng lên
* Tinh * " đã đến tầng 5 _ tầng của đại thiếu gia " khi cánh cửa thang máy mở ra hắn túm cậu đi nhanh vào một căn phòng rồi ném cậu xuống nói :" bây giờ ngươi là đồ chơi của ta , à mà quên , ngươi đâu hiểu ta nói gì nhỉ ..." Hắn để cậu vào một căn phòng rất to . Trong căn phòng trang trí khuôn màu rất sáng nhưng không quá chói , nhìn vào như là phòng của hoàng tử , tất cả đều mang màu vàng kim và đỏ đô quyền quý , cái giường to và rộng , chân giường và đầu giường thì màu vàng kim bóng loáng , nệm , gối và chăn thì màu đỏ đô ...
" Từ nay ngươi sẽ ở chung với ta "
.
End 5
Phần này có phải hơi ...lão có nên giữ lại nét đẹp trẻ con cho Vũ Huyền không nhỉ ? Nhưng đã đến đây rồi thì đẹp đẽ gì nữa
Ủng hộ lão nha ❤️
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...