Đế Vương Muốn Độc Chiếm Ta
"Nàng nói sẽ không rời bỏ trẫm"
Nếu nàng biết được nam nhân này đây sẽ có ngày chà đạp nàng dưới thân, giam cầm nàng chốn thâm cung này thì khi đó nàng sẽ để hắn chết không yên thân tại phủ thừa tướng.
Người nam nhân không ngừng động thân dưới, phân thân ra vào không ngớt chà đạp cánh hoa mềm yếu của nàng, miệng liên tục cầu xin nàng đừng rời xa hắn.
Thật nực cười! Thân là hoàng đế cao cao tại thượng lại đi cầu xin một nữ nhân.
Một thân ảnh cường tráng không ngừng hiện ra trước mắt, nàng không nói lên lời, miệng chỉ không ngừng phát ra tiếng rên kiều mị.
"ưʍ... a... không.."
Long bào, phượng bào đều bị hắn không thương tiếc ném tung tóe trên sàn.
Thân hình hắn săn chắc, to lớn nhưng lại có nhiều vết sẹo gây ra từ nơi chinh chiến xa trường hầm hố đến đáng sợ nhưng vẫn không hề ảnh hưởng gì tới thần thái của hắn, khuôn mặt anh tuấn tiêu soái khí chất ngời ngời. Môi mỏng, đôi mắt hẹp dài màu hổ phách, chiếc mũi cao dọc dừa. Hễ cứ là nữ nhân đều mê đắm dung mạo bách niên nan ngộ này.
Bàn tay to lớn nắm lấy 2 bên nhũ đào căng tròn trắng noãn của nàng, nhào nặn đủ kiểu, chiếc lưỡi đinh hương không ngừng trêu đùa bên còn lại khiến nàng không khỏi ngâm nga
"ư...ân...khốn khiếp.."
"Tịch Dao của trẫm.."
Hai thân ảnh cuốn lấy nhau không ngừng, hơi thở ấm nóng liên tục được phả ra.
Tịch Dao thở hồng hộc, đôi mắt hững hờ, đôi môi đỏ mận ngâm nga không ngừng, hai bên má đỏ như cà chua mới chín. Mái tóc màu vàng ánh kim dài mượt suồng sã như dòng suối dưới ánh mặt trăng còn tôn lên vẻ đẹp vạn phần của nó. Nước da nàng trắng búng ra sữa, thân ảnh gầy yếu kiều mị, tay bấu chặt ga giường.
Đôi mày lá liễu nhíu chặt, vài sợi tóc dính trên mặt nàng, hắn nâng niu vén sang một bên. Đôi mắt chứa đựng muôn vàn sủng ái.
Sự luận động mạnh mẽ này đối với thân thể yếu đuối của nàng quá đỗi cường đại.
"ân...ta cầu ngươi..ưʍ...tha cho ta"
Không phải hắn không động tâm, chỉ là Dao Nhi của hắn quá đỗi mê người, hắn phải cho nàng biết, phải cho nàng thấu, nàng là thuộc về ai.
"Dao Dao, nàng thật mê người"
Lực đạo của hắn càng lúc càng nhanh, hai tay hắn nắm chặt eo nàng đến đỏ tấy. Đôi chân thon dài mê đắm của nàng quấn quanh hông hắn. Cánh hoa liễu đào tơ như đón nhận cự vật to lớn mỗi đợt ra vào.
"không....ư....xin đừng...ân...."
Thân dưới của hắn liên tục chạy nước rút rồi gầm lên một tiếng thỏa mãn, long tinh cứ thế tràn vào trong hoa huyệt. Tịch Dao thở gấp đến đáng thương, đôi mắt mệt mỏi dần nhắm lại.
Hắn nhìn kiệt tác của mình không ngừng tự hào, thiên hạ là của hắn, Tịch Dao cũng không thể ngoại lệ. Khóe môi mỏng khẽ cong lên một đường.
Hắn nằm xuống lấy chăn đắp cho nàng, ôm gọn nữ nhân nhỏ bé vào vòng tay, nhẹ hôn lên trán nàng. Nhỏ giọng nói:
"Dao Dao, trái tim nàng làm bằng thép sao?"
Đáp lại là một hồi im lặng, Tịch Dao mệt mỏi quá độ đã sa vào mộng rồi. Ánh mắt thâm trầm nhìn nàng, ba phần ôn nhu, bảy phần nuông chiều.
"Nàng không thể đối với trẫm như 4 năm trước sao?"
Dao Dao của hắn muốn rời bỏ hắn, nàng vốn không phải người của thế giới này, nàng luôn ấp ủ ý nghĩ muốn quay về. Là hắn khăng khăng muốn giữ nàng chôn chân.
Hắn luôn cố chấp như vậy, người muốn đem nàng rời đi sẽ bị hắn tàn nhẫn ban chết. Vong hồn dưới trướng hắn đã không còn ít ỏi nữa rồi. Hay định mệnh vốn vạch sẵn, đế vương thì ắt cô độc cả đời?
Đấy là nàng chưa biết, hắn đã giở những thủ đoạn gì để đoạt được nàng. Nếu để nàng biết, sẽ còn hận hắn đến mức nào chứ?
Hi guys im back!('ε` )
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...