Đế Vương Muốn Độc Chiếm Ta

4 năm trước

Tịch Dao sinh ra là một mỹ nhân thời hiện đại, Dung mạo tựa bước ra từ trong tranh vẽ. Nàng có mái tóc màu vàng ánh kim bẩm sinh. Không phải người ngoại quốc, cũng không phải nhuộm màu. Khi mái tóc này xuất hiện, người nhà Tịch Dao đã kinh ngạc một phen.

Nhưng mái tóc này không hề làm vơi bớt vẻ đẹp của Tịch Dao, ngược lại còn tô điểm thêm làm nàng tựa như một tiên nữ giáng trần.

"Tịch Dao, cẩn thận!!!"

Chiếc xe tải lao tới bấm còi inh ỏi, cô bạn bên cạnh không ngừng la lối. Tịch Dao ngước đôi mắt long lanh tựa biển hồ lên, đèn pha ô tô chiếu rọi vào mắt.

Rầm!!

Người con gái đẹp như hoa nằm dưới đất, máu chảy loang lổ. Tất cả người đi đường náo loạn vây quanh, xem vụ tai nạn kinh hoàng vừa xảy ra.

"Đoản mệnh vậy sao? Còn trẻ vậy mà"

"Còn rất xinh đẹp nữa kìa, đúng là xui quá rồi"

Không! Tôi chưa muốn chết! Đừng!


Một giọng nói đàn ông kì lạ xuất hiện trong tâm trí nàng, thâm trầm nhưng đầy sự độc chiếm.

"Dao Dao, nàng không được rời bỏ ta"

Đôi tay to lớn có thể ôm gọn nàng, kéo nàng xuống hoàng tuyền sâu thẳm nhất của nhân gian.

"Không!"

Nàng giật mình tỉnh dậy, trên trán còn lấm thấm vài giọt mồ hôi. Mơ hồ một hồi mới nhận ra cảnh sắc xung quanh không đúng. Đây là... quay phim cổ trang sao?

Thần sắc nàng không khỏi kinh ngạc, mơ hồ không rõ thì một tì nữ chạy vào vẻ mặt vui mừng hớt hải

"Tiểu thư tỉnh rồi!"

Nàng nhếch một bên lông mày tỏ vẻ khó hiểu, đôi mắt dò xét nhìn tì nữ mặc bộ Hán phục

Mình đây là xuyên không rồi sao?! Thế gian lại có chuyện hoang đường như vậy.

Vừa mới hoàn hồn xong, lại có một nữ nhân chạy vội vào, giọng điệu yêu chiều, phỏng đoán chạc gần bốn mươi tuổi.

"Doãn Nhi của ta! Doãn Nhi đáng thương của ta"

Nữ nhân đó lao vào ôm nàng, tình cảm yêu chiều hệt mẫu tử. Đôi mắt có một chút ngấn lệ

"Người là ai?"

Người phụ nữ có chút nới tay, vẻ mặt sợ hãi cùng hoảng loạn

"Con...con quên ta rồi sao? Ta là mẫu thân của con. Vài hôm trước con rơi xuống hồ ngoài viện, đã hôn mê 2 ngày rồi"

Ngẫm một chút, thì đây cũng là thân thể của nguyên chủ, mẫu thân của nàng ấy cũng là mẫu thân của ta. Nếu đã chiếm lấy thân thể nàng ấy thì phải đối tốt với người nhà nàng ấy.

"Nữ nhi xin lỗi, con có chút không nhớ được. Nương đừng lo, con nhất định sẽ nhớ lại thôi"


Ánh mắt dịu dàng long lanh như vậy, ai nhìn cũng sẽ mềm dịu lại, đừng nói là mẫu thân nàng, nam nhân sẽ cũng không cự được.

"Được thôi, nếu đã tỉnh rồi thì nghỉ ngơi đi, không cần lao lực quá độ, con muốn ăn gì nương bảo người làm cho con"

Nàng gật đầu một cái, mẫu thân liền đi ra ngoài. Tì nữ vẫn đứng đó chờ mệnh lệnh, Tịch Dao ngoái đầu nhìn, không nhịn được liền hỏi.

"Ngươi lại đây, có thể nói một chút tư liệu về ta không"

Tì nữ nhẹ nhàng lại gần, cung kính nói nhỏ nhẹ

"Người là đích nữ phủ Tịch thừa tướng và đại phu nhân. Tên Tịch Doãn. Năm nay 17 xuân, trên người có đại thiếu gia dưới người còn có tiểu nữ ba tháng tuổi của nhị di nương"

Nàng cũng không ngờ tới, nguyên chủ cũng họ Tịch. Đôi mày lá liễu nhíu lại như suy ngẫm gì đó, rồi lại quay sang sai tì nữ

"Ngươi đi chuẩn bị nước, ta muốn tắm rửa một chút"

Mấy ngày hôn mê không tắm, thân thể này cũng khó chịu rồi.

----

"Dao Dao! con gái của tôi!!"

Một người đàn bà trung niên nằm sụp bên giường bệnh, nước mắt không ngừng túa ra từ đôi mắt đã đôi ba vết chân chim.


"Ông bà nén đau thương, chúng tôi đã cố hết sức rồi"

Vị bác sĩ nản lòng lắc đầu hai cái liền bước ra ngoài, để lại đôi vợ chồng trung niên khóc lóc bên trong phòng phẫu thuật.

"Bà đừng buồn nữa, Dao Dao của chúng ta nếu thấy bà thế này, sẽ không yên tâm an nghỉ"

Người đàn ông bên cạnh không ngừng vỗ về, tâm thực cũng đau như cắt. Mất đi một đứa con gái nuôi nấng từng ấy năm, sao có thể không đau được cơ chứ.

Đôi vợ chồng trung niên bước ra chỗ đậu xe, vị bác sĩ khi nãy chạy lại hớt hải

"Ông bà Tịch, xác con gái ông bà.... biến mất rồi!"

"Biến mất?!!"

Làm gì lại có chuyện hoang đường như vậy, một cái xác biến mất giữa ban ngày?

"Vừa nãy khi tôi đi ra ngoài lấy tài liệu, quay lại đã không thấy đâu nữa rồi"

Nghĩ thế nào thì trong chuyện này vẫn còn uẩn khúc, mới chỉ 5 phút, người nào khỏe đến mức lôi được cái xác như vậy ra khỏi phòng phẫu thuật, chưa kể còn bao nhiêu con mắt bên ngoài?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận