Đẩy ngã nam chính thanh thủy văn

Chương 7: Điền vào ô trống 口口*
*Ở trên Tấn Giang mọi từ ngữ đi quá giới hạn (kể cả liếm láp ướt át gì đó cũng gọi là quá giới hạn :>) đều sẽ được thay bằng mấy ô trống như trên tiêu đề.
 
Edit: Pimm’s
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Sau đó thì sao sau đó thì sao? Sau đó hai người làm gì?”
 
Ngu Mính chớp chớp mắt, không hiểu tại sao người trước mặt này còn kích động hơn cả mình nữa.
 
Hạ Y xua xua tay: “Ối dào, cô đừng hiểu làm, mặc dù trước đây anh ta và tôi là nam nữ chính của một quyển sách, nhưng mà anh ta hoàn toàn không phải kiểu tôi ưng. Tôi chỉ cảm thấy quả là thần kỳ, cái kiểu chẳng thèm quan tâm đến bất kỳ thứ gì như anh ta, ấy vậy mà lại có ngày nhỏng lên.”
 
“Nhỏng lên là cái gì?”
 
“Cô không hiểu đâu, đây là thuật ngữ chuyên dụng của bên Tấn Giang bọn tôi.” Hạ Y làm một cái động tác tay hướng lên trên. “Dù gì cũng chỉ như vậy mới có thể vượt qua kiểm duyệt được.”
 

Ngu Mính tỏ vẻ thông cảm đồng tình: “Thương ghê nơi, vậy chẳng phải cô không thể nói mấy lời như anh ơi phang chết em đi ở trên giường à…”
 
Hạ Y lập tức gật đầu một cách đầy phẫn uất: “Không chỉ mỗi tôi đâu mà cả đối tượng bùm là bùm của tôi nữa, cũng chính là nam hai trước đây ấy, anh ta cũng không thể nói. Hu hu hu, tôi muốn có một chàng trai nói với tôi rằng ‘cái miệng nhỏ của em thật là chặt’ cơ!”
 
Ngu Mính tự đồng điền vào ô trống 口口 hai chữ “huyệt dâm”.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Vậy rốt cuộc hai người có ứ hự hay không thế? Ở trên giường anh ta có nói mấy lời như kia không?”
 
Ngu Mính còn chưa trả lời, Lâm Vọng đã xách túi đi ra từ cửa hàng tiện lợi: “Có vẻ như hai người đã trò chuyện rất vui vẻ nhỉ?”
 
Xì xào sau lưng người ta kiểu gì cũng chột dạ, Hạ Y bất giác bày ra khuôn mặt tươi cười, nói: “A, đúng vậy… Tụi tui mới gặp lần đầu đã thân mà…”
 
Mười phút trước, cô ấy trông thấy Lâm Vọng và một cô gái xinh đẹp tay trong tay đi đến cửa hàng tiện lợi, thế nên cô ấy mới tiến đến bắt chuyện với hai người vì tò mò. Kết quả mới hàn huyên tán gẫu với Ngu Mính chừng mười phút, từ trạng thái tò mò cô ấy đã phát triển đến trạng thái “High chết tôi gấp chết tôi rồi” [1].
 
[1] Gốc “磕死我了急死我了”. Vế “High chết tôi - 磕死我了” là ngôn ngữ mạng ý nói cảm giác phấn khích khi thấy cặp đôi mình ship có tương tác qua lại với nhau. Vế “gấp chết tôi - 急死我了” ý muốn nói cảm giác gấp gáp, sốt ruột khi thấy tốc độ của người khác quá chậm. Tổng hợp lại đoạn ở trên ý muốn bảo hồi đầu Hạ Y chỉ tò mò thôi, sau đó thành ra ship điên cuồng Ngu Mính với Lâm Vọng, rồi sốt ruột muốn chết sao tốc độ hai người này chậm thế :>
 
Mấy chuyện này đương nhiên không thể nói với Lâm Vọng rồi, thế nên Hạ Y giơ tay nhìn đồng hồ, lập tức kiếm cớ rời đi: “A, Hứa Miễn còn đang đợi tôi, tôi đi trước nha.” Trước khi đi còn không quen cho Ngu Mính một ánh mắt, nhỏ giọng ghé sát vào tai cô nói: “Lần sau có rảnh thì lại đến cho tôi ăn đường nữa nha… Không phải, là kể cho tôi nghe một chút.”
 
Lâm Vọng khó hiểu nhìn chằm chằm bóng lưng cô ấy rời đi: “Cô ấy chẳng mua gì cả, thế xuất hiện ở đây làm gì?”
 
Ngu Mính cười hì hì: “Nhỡ đâu là nổi máu ghen thì sao. Anh Lâm Vọng, bạn gái cũ còn lưu luyến tình cảm với anh, em ghen đó nha.”
 
Lâm Vọng đã quen với việc cô đột nhiên nói ra những lời thảo mai, tưởng chừng như ngây thơ trong sáng nhưng thật ra lại lắm mưu mô rồi, anh bình tĩnh nắm tay cô đi về nhà: “Hôm nay anh làm bánh tart trứng, em có ăn không?”
 
Ngu Mính liếm môi: “Em muốn ăn anh hơn.”
 
Lâm Vọng vờ như không nghe thấy, nhưng lỗ tai lại đỏ bừng.

 
Cô cũng chỉ là nói suông thế thôi. Ngày hôm qua sau khi mã ** biến mất, phản ứng đầu tiên của cô là phấn khích, trong đời chưa bao giờ đẩy ngã một người đàn ông nào nhanh như vậy, lúc cô đỡ lấy cây hàng to lớn kia, chuẩn bị ngồi xuống để biến ước muốn thành sự thật thì trong đầu bỗng nhiên lại nhớ đến những lời cục quản lý nói, chẳng hiểu tại sao: 
 
“Bọn họ được thiết lập để chỉ có đúng một người bạn tình trong đời, vậy nên bọn họ sẽ lựa chọn cẩn thận hơn nữa.”
 
Ngu Mính giương mắt hỏi: “Tấn Giang bọn anh chỉ có thể lên giường với đúng một người thôi sao?”
 
Trán Lâm Vọng lấm tấm mồ hôi, hô hấp có chút không ổn, nghe cô nói vậy thì ngẩn người: “Chắc là vậy.”
 
Sau đó Ngu Mính liền ngoan ngoãn bò xuống khỏi người anh, quần áo đã cởi ra kia, cô thành thật mặc nó vào đàng hoàng, một lần nữa giấu đi bộ ngực trắng như tuyết dưới chiếc váy hai dây.
 
“Xin lỗi anh nhiều nhé… Mặc dù em rất muốn ngủ với anh, nhưng bắt anh phải thủ tiết cho em cả đời cũng quá là bất công rồi. Anh là người tốt, em không thể làm vậy với anh được. Vẫn nên đợi anh chuyển chỗ thành công rồi nói sau.”
 
Ngu Mính luôn không có đạo đức phẩm hạnh gì, nếu là người khác cả đời phải thủ tiết vì cô, thế thì họ cứ thủ tiết đi, dù gì người khó chịu cũng chẳng phải là Ngu Mính. Nhưng sau khi ở bên Lâm Vọng một thời gian dài như vậy, anh thật sự là người dịu dàng và thiện lương nhất mà cô từng gặp. Chút lương tâm hiếm khi trồi lên của cô cũng chỉ có thể dùng vào lúc này mà thôi.
 
“Nếu anh cảm thấy em thật ích kỷ và vô trách nhiệm, anh cũng có thể tức giận với em.”
 
Lâm Vọng im lặng một hồi, cúi xuống che đi vẻ thất vọng nơi đáy mắt. Cũng chỉ là vài giây mà thôi, đợi đến khi anh ngước mắt lên nhìn cô một lần nữa, trên mặt anh lại là vẻ dịu dàng hòa nhã kia.
 
“Không sao.” Anh nói. “Đây là thiết lập của em, anh không thể cưỡng cầu.”

 
Anh càng thiện lương thì cô lại càng cảm động.
 
Ngu Mính thầm nghĩ, đợi đến khi anh chuyển sang po18, cô nhất định sẽ nhờ quan hệ chọn cho anh một quyển sách “ngon” một chút, loại có đời sống tình dục siêu phong phú và hạnh phúc ấy!
 
______
 
Ngu Mính: Anh đúng là một người tốt, em sẽ chọn cho anh một quyển sách giúp anh được ứ hự mỗi ngày với nhiều người phụ nữ khác nhau, khiến anh hạnh phúc.







 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận