Đám Cưới Ma Của Đôi Ta
Hắn vội đẩy tay cậu ra và tránh né cậu vì sợ nhiệt độ của mình ảnh hưởng đến cậu.
Nhưng lạ thay cậu không còn sợ hãi như trước mà cảm thấy mình và hắn có một mối liên kết gì đó rất đặc biệt.
Sau đó cậu tò mò về cái chết của hắn và lí do vì sao hắn khôngđược siu thoát.
Hắn cũng đồn ý kể cho cậu nghe.*dùng ngôi thứ nhất*Khi xưa ta là một tên lính nhỏ nhưng vì có tài võ nghệ từ nhỏ nên khi vừa tròn 16 ta đã tham gia đội quân bộ.
Tướng quân ưa ái ta lắm! Ngài ấy đã viết một bản lệnh ghi: “Sau khi ta chết đi, xin tiến phong Dương Khắc lên làm quan võ”.
Lúc đấy ta cũng chẳng quan tâm vì tướng quân giỏi võ lắm.
Ông chính là người dạy ta binh pháp, kế hoạch,...!để đánh đuổi quân địch bảo vệ đất nước.Khi xưa có đất nước tên Hoàng Quân muốn chím đóng hai quần đảo của nước ta là Hoàng Bảo và Hoa Bảo kiến nước ta ra sức bảo vệ.*Chú thích: Hoàng Bảo và Hoa Bảo được dựa theo HOÀNG SA và TRƯỜNG SA.Trong một trận đánh để bảo vệ hai quần đảo.
Tuy bảo vệ được hai quần đảo nhưng tướng quân cũng ra đi vì chịu quá nhiều vết thương chí mạng.
Ngay lập tức ta được đưa lên làm quan võ và chỉ huy lực lượng của tướng quân khi xưa.
Ta biết ơn ông ấy lắm.
Dù có nghèo túng ra sao thì ta vẫn cố mở một cái miếu thờ ông thể hiện lòng biết ơn.
Cho dù khôn phải thần, không phải thánh nhưng những anh hùn như ông đã bảo vệ được vùng đất mà ta sống và ta yêu thương.Ta lãnh đạo quân rất tốt, đánh đâu thắng đó, được nhà vua thưởng ko biết bao nhiêu là tiền vàng.
Lính tráng cũng quý ta bởi ta luôn coi họ như anh em trong gia đình hết sức thân thiện với họ.
Ta cũng thường lui đến miếu của tướng quân để thắp cho ông một nén nhang.Trong một cuộc chiến lớn ta đã ra sức bảo vệ người dân nhưng chính vì không tập trung vào ván đấu mà ta đã bị tướng địch đâm một nhát chí mạng dẫn đến cái chết.Khi chết đi ta gặp một người rất lạ, ông ta nói rằng ta đã giết quá nhiều sinh mạng nên không thể siu thoát thay vào đó t phải tìm thấy Hồng Cảm và cưới thì mới có thể siu thoát.
Và ta đã tìm Hồng Cảm trong 100 năm qua nhưng có bảo vệ đến đâu tất cả người mang Hồng Cảm sẽ mất người thân sau đó sẽ chết vào năm 20 tuổi nếu ko cưới ta và chấp nhận làm cô dâu ma của ta.*quay lại ngôi thứ 3*Mã Nhân nghe xong thì chưng hửng khi biết mình đã dược chọn làm Hồng Cảm của Dương Khắc.
Hắn còn nói nếu cậu không đồng ý thì hắn không ép.
Nhưng như có thứ gì đó thôi thúc, cậu nói:-Tôi đồng ý làm Hồng Cảm của anh với điều kiên rằng anh cho tôi 1 năm nữa được ở lại trần thế!Dương Khắc nghe tới đó đôi mắt như sáng rực lên, anh ta bật khóc vì hạnh phúc.
Vậy là anh ta sắp được siu thoát rồi, tuy cô dâu này không phải là một người phụ nữa.Mã Nhân quay sang bảo Dương Khắc nằm xuống bên cạnh cậu va cho phép anh ở lại nhà mình trong thời gian cậu còn ở trần thế để cậu không cảm thấy cô đơn.
Dương Khắc như một đứa trẻ được cho kẹo, ngoan ngoãn nằm xuống bên cạnh Mã Nhân.
Mã Nhân dù lạnh nhưng cậu vẫn quyết định làm thế vì dù sao sau này cậu cũng vậy thôi mà.Buổi sáng ban mai cũng đã đến, tiếng chim hót vang trời, mặt trời tỏa tia nắng mai đầy dễ chịu.Mã Nhân thức giấc nhưng Dương Khắc vẫn ngủ say sưa.
Cậu kệ anh ta rồi bước xuống nhà tự làm bữa sáng cho cậu và Dương Khắc làm xong cậu lên lầu gọi Dương Khắc dậy xuống ăn.Bước xuống lầu mùi hương của đồ ăn khiến Dương Khắc ko thể chờ đợi thêm.
Lao vào căn bếp nhỏ, nhìn thấy một bàn có xôi gấc, gà xé muối tiêu chanh khiến hắn thèm xỉu.
Nhưng hắn khượn lại khi thấy chưa thắp nhang, Mã Nhân thấy vậy hiểu ngay đốt mấy nén nhang để trong ly gạo rồi nồi xuống dùng bữa.
Dương Khắc ăn như ma đói, một lác đã ăn gần xong bàn đồ ăn khi Mã Nhân chỉ mới ăn đượ một xíu.
Ăn xong cậu bưng bát bỏ vào bồn rửa chén rồi rửa.Xong xui cậu lên phòng xách balo đi học.Ở trong lớp cậu hôm nay rộ lên việc có một bạn nữ rất xinh đẹp sắp chuyển vào lớp Mã Nhân.
Cậu không quan tâm mấy, ngồi ôn bài để lác kiểm tra.
Vừa bước vào lớp cô đã giới thiệu một bạn nữ - học sinh mới lớp Mã Nhân.
Cậu ta cất giọng nói ngọt ngào của cậu ta lên:-Xin chào mọi người,mình là Tiên Ngọc.
Con gái của Chủ Tịch CT, rất mong các cậu giúp đỡ.Ả vừa nói xong bọn con trai trong lớp xong xáo mời cô tiểu thư kia ngồi bên cạch nhưng cô ả lại đến chỗ Mã Nhân đang nằm gục trên bàn hỏi:-Tôi ngồi đây được chưa?-Thích thì ngồi.-Mã Nhân đápBọn con trai trong lớp đỏ mắt nhìn Mã Nhân.
Mã Nhân cũng chẳng quan tâm, cậu còn đang suy nghĩ về việc Dương Khắc nói lúc tối.
Cậu thật sự là Hồng Cảm của hắn ta thật ư? Cậu thật sự vẫn chưa thể tin Dương Khắc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...