Đại Bát Hầu

Dịch: Thiên Tình

Biên: †Ares†

***

Hạm đội Nam Thiên Môn thu được lời mời hiển nhiên là cảm nhận được sự chú ý của thủy quân Thiên Hà với chiến cuộc ở Đông Thắng Thần Châu.

Đối với chuyện này, Khỉ Đá không biết gì cả. Mà Trì Quốc và Đa Văn, thậm chí cả Na Tra, ba vị bị buộc tạm thời đứng chung phe với hắn, tự nhiên sẽ không nhanh chóng thông báo.

Lúc này Khỉ Đá vẫn đang buồn rầu việc làm cách nào để bắt đầu "chiến cuộc".

Không chút nghi ngờ, hạm đội Nam Thiên Môn giằng co với Hoa Quả Sơn sẽ cực kỳ có lợi cho Hoa Quả Sơn tranh thủ thời gian. Chỉ cần hạm đội Nam Thiên Môn một ngày chưa tuyên cáo thất bại, như vậy xác suất Thiên Đình tiếp tục cử quân đội khác, hoặc chọn thiên tướng khác nhúng tay vào chiến cuộc ở Hoa Quả Sơn là cực thấp.

Kể từ đó, khoảng thời gian giằng co mà bên ngoài nhìn vào có vẻ căng thẳng này sẽ lại trở thành một lần kỳ ngộ hiếm có của Hoa Quả Sơn.

Nếu đặt ở nhân gian, để hạm đội Nam Thiên Môn vây khốn Hoa Quả Sơn vài năm, đó là chuyện không thể tưởng tượng, nghe qua cũng cực kỳ vớ vẩn.

Nhưng thời gian ở nhân gian khác Thiên Đình, dưới trần một năm, trên trời chẳng qua một ngày. Căn cứ lý niệm này, Thiên Đình chắc chắn sẽ chấp nhận sự thật rằng Nam Thiên Môn đã vây khốn Hoa Quả Sơn "vài ngày" nhưng công mãi chưa xong. Hoặc là nói, Thiên Đình dễ dàng bỏ qua khoảng thời gian này.


Ngày sau nhìn lại, có lẽ sẽ cảm thấy thực hoang đường, nhưng đây cũng là chuyện của sau này rồi. Đến lúc đó thả Lý Tịnh ra, vị chính khách thâm niên này tự nhiên biết cách giúp thuộc hạ mình thoát tội.

Trước mắt chỉ cần hạm đội Nam Thiên Môn bằng lòng cùng Hoa Quả Sơn diễn kịch giấu giếm chuyện này, như vậy muốn mượn vài ngày từ một cơ cấu khổng lồ như Thiên Đình, tuyệt không khó khăn.

Trong quá trình này, Khỉ Đá cho rằng, khó khăn nhất không thể nghi ngờ chính là phải giấu được con mắt của Tuần Thiên phủ.

Đây là cơ cấu chuyên đi tuần tra của Thiên Đình, cũng chỉ có nó mới có nghĩa vụ tuần tra toàn bộ thế gian. Vì thế, Hoa Quả Sơn và hạm đội Nam Thiên Môn không có khả năng chỉ giằng co mà không giao chiến.

Thế nhưng nên giao chiến như thế nào đây?

Ban đầu Khỉ Đá thiết tưởng là, dựa vào lợi thế nắm Lý Tịnh trong tay, trong điều kiện được đảm bảo, hắn sẽ phái yêu quái dưới trướng liên tục không ngừng triển khai những chiến dịch quy mô nhỏ.

Một mặt có thể để đám yêu quái Hành giả đạo tìm được cơ hội phát tiết lệ khí, mặt khác có thể khống chế thương vong một cách hiệu quả. Tiến hành tuần tự, có thể nói một công đôi việc.

Quyết định xong hình thức, Khỉ Đá trực tiếp thông báo cho Na Tra.

Lúc vừa đề xuất, trong ngọc giản Na Tra không do dự đáp ứng, chỉ sợ Khỉ Đá ngược đãi Lý Tịnh. Ước chừng một canh giờ sau liên lạc lại, thái độ của Na Tra lại thay đổi hẳn.

Theo cách nói của Na Tra, sau khi mình và Trì Quốc thương lượng, cho rằng việc giao chiến là khả thi, nhưng không thể làm như yêu cầu của Khỉ Đá được.


Lý do là Lý Tịnh bị bắt là chuyện cả hạm đội Nam Thiên Môn đều biết. Hiện tại tướng lãnh nòng cốt đều thống nhất ý kiến là nghiêm khắc hạn chế hạm đội liên hệ với bên ngoài, mới miễn cưỡng áp chế được tin tức.

Làm thế hoàn toàn là đặt cược tiền đồ của mình.

Dưới tình huống như vậy, sở dĩ có thể thống nhất ý kiến tướng lãnh nòng cốt, một mặt là vì mọi người nhớ ân đức của Lý Tịnh, một mặt khác là nếu không ủng hộ, khó tránh sẽ bị chụp mũ thất tín bội nghĩa, bị đồng liêu xa lánh.

Nếu muốn khai chiến, lại muốn bảo đảm an toàn cho yêu quái, đến lúc đó cần phải báo cho tất cả tướng lãnh chủ yếu. Cứ như vậy khó tránh khỏi sẽ cho người ta cảm giác "Toàn bộ hạm đội Nam Thiên Môn đã bị Hoa Quả Sơn bắt cóc, đang lấy mạng binh tướng đổi mạng chủ soái".

Đến bước này, ý kiến phản đối cũng có lý do ngóc đầu dậy. Đến lúc đó tình huống có khả năng sẽ mất khống chế.

Nói đơn giản, hạm đội Nam Thiên Môn đồng ý liên tục giao chiến che giấu tai mắt, nhưng không đồng ý khống chế thương vong. Nếu thật sự muốn đánh, bọn họ có thể đao thật thương thật, còn thương vong thì tùy ý trời.

Lý do này không phải không có lý. Nhưng Khỉ Đá cứ cảm thấy bọn họ như đang một lần nữa quăng vấn đề về cho hắn.

Hiện tại chân chính khống chế hạm đội Nam Thiên Môn, hiển nhiên hẳn là Trì Quốc Thiên Vương mới đúng. Nếu hắn trực tiếp đối mặt Trì Quốc Thiên Vương, có lẽ còn có thể quyết liệt giống như vụ đòi Bàn đào lần trước, vấn đề của đối phương thì để đối phương tự giải quyết.

Nhưng bây giờ đối mặt là Na Tra...


Đối phương không nhượng bộ, đã đến bước này, Khỉ Đá cũng sợ đối phương bất chấp tất cả. Nếu mình cương quyết yêu cầu, đến lúc đó đối phương sẽ phá banh mọi thứ. Vướng bận Na Tra, Khỉ Đá dường như cũng không làm gì được Lý Tịnh.

Gã Trì Quốc Thiên Vương này tuy là Hành giả đạo, nhưng theo Lý Tịnh lâu như vậy, có vẻ cũng có chút thủ đoạn của chính khách.

Có điều vậy cũng tốt, nếu lúc này người khống chế hạm đội Nam Thiên Môn thật sự là Na Tra đầu óc đơn giản, đến lúc đó chỉ sợ trò này cũng chơi không được bao lâu.

Huống hồ nếu muốn đao thật thương thật, những yêu quái trải qua sinh tử dưới trướng Khỉ Đá thế nào cũng phải chiếm ưu thế hơn đám quân sĩ sống nhàn tản ở Nam Thiên Môn mới đúng.

Chuyện cứ như vậy được quyết định.

Như thế, ngày đầu tiên Hoa Quả Sơn bị "bao vây" lặng lẽ trôi qua.

Ngày đó ban đêm, Khỉ Đá triệu tập những người phụ trách chủ yếu bao gồm Đoản Chủy, Lữ Lục Quải, Dương Thiền, Giác Xà, Hắc Tử, mở một hội nghị nhỏ.

Nội dung hội nghị chủ yếu thông báo tình hình với hạm đội Nam Thiên Môn hiện tại, để bọn họ hiểu được đoạn thời gian rất dài kế tiếp đều phải bị vây trong trạng thái chiến tranh thế này, đồng thời cũng tiến hành bố trí một số điều chỉnh nhất định.

Trong đó, trọng điểm nhất chính là nhất định phải ở ngoại vi xây dựng cứ điểm, tiếp tục tiếp nhận yêu quái tiến đến nương nhờ, cũng đưa bọn họ đến Hoa Quả Sơn.

Tuy nói bây giờ Hoa Quả Sơn chỉ bị vây nửa bên, ra vào tự do như cũ, nhưng Khỉ Đá cũng lo lắng những yêu quái đến nương nhờ này còn chưa đến yêu thành, nhìn thấy tình cảnh như vậy liền quay đầu đi về.

Dù sao Hoa Quả Sơn đang trên đà phát triển cực nhanh, cần đại lượng máu mới bổ sung liên tục không ngừng, điểm này không thể qua loa được.


Họp xong, đã là giờ Sửu.

Nhóm phụ trách tản đi, Khỉ Đá một mình thất thần đứng trên ban công đón cơn gió lạnh, nhìn phương xa.

Đêm khuya ở yêu thành Hoa Quả Sơn, ngã tư đường có vẻ càng thêm quạnh quẽ. Chẳng qua quạnh quẽ cũng chỉ là ngã tư đường mà thôi. Trong quân đội thì không cần nói, ánh lửa trên tường thành rực đỏ một góc trời, đội ngũ tuần tra tới lui không ngừng, canh phòng hiển nhiên chẳng phân biệt ngày đêm.

Đối với yêu quái dạ hành (hoạt động về đêm) không thuộc biên chế quân đội đang sinh sống trong thành, tính cả sống ở thành ngầm dưới đất, thời điểm làm việc và sinh hoạt của họ chỉ vừa bắt đầu.

Ban đầu lúc ở thành ngầm nhìn không thấy mặt trời, thế lực ở Hoa Quả Sơn không có phân chia ngày đêm. Hiện giờ lên mặt đất, bọn họ bắt đầu dựa theo tập tính mỗi người mà phân chia thời gian làm việc. Phân chia kỹ mới phát hiện, có đến gần phân nửa là yêu quái dạ hành.

Bởi thế xem ra, yêu quái quả nhiên thích hợp cơ chế thời chiến hơn nhân loại.

Đứng một hồi lâu, Khỉ Đá mới chớp mắt vài cái, chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi một chút.

Cúi đầu, vừa vặn thấy cửa sổ phòng luyện đan ở hậu viện của Phong Linh đóng chặt, nhưng đèn đuốc vẫn sáng trưng.

- Cô gái nhỏ này, muộn như vậy còn chưa ngủ sao? Đang làm gì đó?

Hắn thong thả nghĩ, đang định trực tiếp từ ban công nhảy qua xem Phong Linh nàng ta đang làm gì, thì một yêu binh lặng lẽ đi tới phía sau.

- Khởi bẩm đại vương, Cửu Đầu Trùng ở ngoài thành cầu kiến ngài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui