Cuộc Sống Của Tôi
''Mẹ ở nhà có khỏe không ạ'' Tôi nói
''Hừm đến bây giờ mới gọi mẹ à''
''Hì tại mấy hôm này bận quá đấy mà''
''Con nhớ cố gắng giữ gìn sức khỏe đó nha, đừng làm việc quá sức đấy''
''Vâng mẹ cũng vậy nhé. Thôi con phải đi rồi. Mẹ cúp máy đi'' Giọng tôi bắt đầu nghẹn lại
''Ừ ''
Không biết từ bao giờ hai hàng nước mắt đã lăn dài trên má. Tôi vội chạy vào phòng vệ sinh nhưng đã bị cánh tay của ai đó kéo lại
''Em sao vậy'' Trần Mãn lo lắng hỏi
''Dạ không có gì đâu ạ'' Tôi hất tay anh rồi chạy vào nhà vệ sinh
''Thật kì nha'' Trần Mãn khẽ nói
Sau khi ổn định lại tôi mới đi ra. Khi đi ra thì...............
''A! Trời là anh à'' Tôi giật mình nói
''Theo tôi'' Đình Phong kéo tôi ra ngoài
''Anh có chuyện gì muốn nói à''
''Lúc nãy sao mà khóc'' Anh ta cũng không biết tại sao mình nhiều chuyện như vậy
''À không có gì đâu''
''Nói''
" À chỉ là nhớ nhà thôi ''
''Muốn về nhà không?''
''Ai mà không muốn chứ.Chỉ là hoàn cảnh bắt buộc thôi''
''Vậy thì đi'' Anh ta phóng xe đi
''Làm sao được tôi còn nhiều lịch trình lắm''
Anh ta cứ lẳng lặng vậy mà phóng xe đi. Tôi cũng không nói gì nhiều.Đến nhà tôi thì cũng đã 7h tối
''Mẹ!'' Tôi liền gọi to khi thấy bà đang nấu ăn trong bếp
''Tiểu Di! Con về sao không báo cho mẹ. Mà cậu nào đi với con thế kia? Đừng có nói là dẫn con rể về ra mắt nhé'' Mẹ tôi cười nói
''Mẹ cứ nói bậy hà. Đây là Đình Phong-bạn con và cũng là người đưa con về đó mẹ''
''Rất vui được gặp bác''
''Ừ rất vui được gặp cháu. Mà cháu cháu đẹp trai như thê lại chịu chơi với đứa con gái xấu xí nhà bác à'' Mẹ tôi lại đùa nói
''Mẹ...............'' Tôi thẹn đến đỏ mặt
''Thôi 2 đứa cũng mệt rồi lên tâng tắm rửa rồi xuống ăn cơm nhé. Tiểu Di dẫn cậu ấy lên phòng nhé''
''Vâng''
Thế là hai đứa cùng lên tầng
''Cảm ơn anh nhé''
''Không có gì. Về báo đáp tôi là được rồi''Anh ta nhếch mép
Hừ đúng là sói già mà thế mà mình cứ tưởng anh ta đã thay long đổi dạ rồi chứ
"Đây là phòng của anh''
''Thế mà tôi cứ tưởng được ngủ với cô chứ''
''Anh.......''-Tôi lại đỏ mặt ''Thôi đi tắm đi đừng có đứng đó mà nói hươu nói vượn nữa''
Và đêm đó trôi qua vui vẻ như vậy.Sáng hôm sau, tôi chia tay mẹ để quay lại làm việc. Khi ra khỏi cổng thì tôi gặp Nhã Ly và anh trai cậu ấy- Thế Huân cũng từ nhà anh ấy đi ra( 2 nhà sát nhau đó mà)
''Hừm giờ mới quay lại nhà à. Giờ trở thành ngôi sao nên quên hết bạn hết bè rồi phải không'' Nhã Ly cười nói
''Đâu có tại bận việc quá đó mà'' Tôi khẽ liếc nhìn Huân. Anh ấy và Đình Phong đang mải nhìn nhau 'thắm thiết'
''Giờ mình cũng đang định lên thành phố S nè muốn đi cùng không'' Ly nói
''À không cần đâu mình đi cùng Đình Phong rồi''
''Ái chà ghê nhỉ mới đi có vài tháng mà đã dẫn một chàng rể siêu sao về ra mắt bạn bè rôi cơ đấy''
Nghe thế Thế Huân quay lại nhìn tôi với một ánh mắt ngạc nhiên. Đình Phong thấy vậy chỉ mỉm cười đắc ý
''Khô...n..g phải đâu anh ấy chỉ là bạn mình thôi'' Lúc đó ánh mắt Thế Huân mới dịu lại
''Thôi mình đi trước nhé. Khi nào lên thành phố mình sẽ gọi cậu để gặp nhau hàn huyên sau nhé''
''Ukm'' Tôi nhìn theo chiếc xe của Huân dần khuất đi
''Hừ gặp lại tình cũ vui lắm à'' anh ta cười mỉa
''Vớ vẩn tình cũ gì chứ''
Suốt chặng đường tôi và anh ấy chẳng nói với nhau một lời
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...