Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Translator: Nguyetmai

Lâm Châu quay đầu lại nhìn qua đó, vừa hay bắt gặp ánh mắt của Scythia.

Ở bàn bên có hai cô gái người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, rất xinh đẹp, rất cuốn hút, chẳng trách Lâm Lam bảo cậu nhìn.

Chỉ có điều...

Rõ ràng đối phương nghe hiểu tiếng Trung, vừa quay đầu lại đã chạm mắt như vậy thật ngại quá.

Lâm Châu và Scythia cũng chỉ cách nhau khoảng ba bốn mét.

"Hi! Xin lỗi..."

Lâm Châu ngượng ngùng nhưng vẫn thân thiện chào hỏi với đối phương.

Riêng Scythia lại không thèm để ý đến Lâm Châu, trừng mắt lên lườm cậu và đáp bằng tiếng Trung:

"Đúng là mất lịch sự! Xin hãy chú ý thái độ của cậu!"

Scythia nói rất to, giống như cố dồn hết sức sợ mọi người xung quanh không nghe thấy.

Giọng nói của Scythia thu hút không ít người xung quanh nhìn qua, còn tưởng đang xảy ra chuyện gì.

Lâm Lam ngay lập tức cúi đầu xuống không dám lên tiếng, vẻ mặt vừa xoắn xuýt vừa ấm ức bẻ ngón tay.

Đừng thấy Lâm Lam ngày thường hay lên cơn thần kinh với Lâm Châu, thực ra cô cực kỳ sợ người lạ và rất nhút nhát.

Dù sao cô cũng chỉ là một cô gái quanh năm ở nhà, đầu óc đơn giản mà thôi.

Thời gian đi làm sẽ vùi đầu vào công việc viết lách của mình, tan ca về nhà lại cắm mặt chơi điện tử với Rồng Điện, đến bạn thân cũng chẳng có nổi mấy người.

Bị làm xấu mặt ở nơi công cộng thế này, cô ấy xấu hổ đến mức không dám nói gì, cứ cúi đầu mãi.

Scythia rướn cổ, mang theo điệu bộ của một kẻ thắng lợi quay đầu đi, khiến Lâm Châu phải cau mày lại.


Bản thân mình ngay từ đầu đã tỏ ý xin lỗi, đối phương còn muốn cố ý bắt nạt Lâm Lam như vậy?

Tám mươi phần trăm mâu thuẫn trên thế giới này đều vì một hai câu nói không suy nghĩ gây ra.

Vốn dĩ đây chẳng phải chuyện gì to tát, cũng không thể nói ai đúng ai sai trong trường hợp này. Chỉ đơn giản hai bên cùng chọc vào điểm đối phương không thích mà thôi!

Tuy bình thường Lâm Châu hay tỏ ra bất lực với cô chị gái ngốc nghếch này, thế nhưng trên thực tế cậu lại rất bảo vệ Lâm Lam!

Lâm Châu đứng dậy, đi đến bên cạnh chiếc bàn Scythia đang ngồi.

Lần này thực sự đã làm kinh động đến đám đông hóng chuyện không hiểu rõ chân tướng xung quanh.

Hình như vừa rồi nghe thấy giữa hai bàn có lời qua tiếng lại, sau đó cậu thanh niên này đột nhiên đứng dậy.

Sao thế, định đánh nhau à, như vậy có được coi là tranh chấp quốc tế không...

Ánh mắt ai nấy đều phát sáng, bắt đầu giơ điện thoại lên, chuẩn bị ghi hình.

Trong lòng thầm nghĩ xem náo nhiệt sợ gì chuyện lớn: Đánh nhau đi! Mau đánh đi! Đánh nhiệt tình đi!

Vốn Scythia còn tưởng rằng bản thân mình chiếm lý nói vài câu chế nhạo đối phương, khiến đám người nước ngoài thô tục kia khó xử, trong lòng có chút đắc ý.

Kết quả vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy chàng trai châu Á đó bước đến gần!

"Cậu muốn làm gì?"

Scythia cảnh giác đứng dậy, đứng chắn phía trước bảo vệ Alor.

Cô ta đứng thẳng người, cơ thể cao ngất thẳng tắp, trong giọng nói lại có âm rung nhẹ. Chẳng hiểu sao khi đối diện với gã trai xấu xa này, trong lòng cô ta vẫn có chút sợ hãi.

Hai người đứng đối diện nhau, Lâm Châu quan sát Scythia một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở con Chatot trên vai cô ta.

Trên mỏ có vương vụn bánh quy, màu lông lốm đốm không đều, mất cân bằng dinh dưỡng, biếng ăn, kén ăn...


Chỉ cần nhìn sơ qua, Lâm Châu đã hiểu được đại khái tình trạng ăn uống của con Chatot này.

"Con Chatot của cô biết học theo tiếng người à?"

"..."

Scythia sững sờ, không biết câu hỏi này của Lâm Châu có mục đích gì nên cô ta không trả lời.

Lâm Châu mò mẫm trong túi áo một hồi, sau đó lấy ra một chiếc hộp nhỏ bằng bàn tay.

Bên trong chiếc hộp đựng đầy các loại viên năng lượng khác nhau mà bản thân cậu đã thử điều chế trước đó.

Lâm Châu lựa trong số đó một viên năng lượng mà cậu đã đặc biệt tăng thêm mùi hương, dễ dàng kích thích cảm giác thèm ăn của Pokemon rồi đặt trong lòng bàn tay.

Khi Lâm Châu đưa tay ra phía trước, hương vị đậm đà theo đó bay qua phía Chatot.

Scythia sững sờ, đối phương đang làm gì vậy?

Bất chợt cô ta cảm thấy vai mình nhẹ bẫng.

Chatot trước giờ vẫn chỉ có hứng thú với bánh quy, bỗng nhiên lại bay vào tay của đối phương, ăn ngấu nghiến viên năng lượng kia như thể thèm thuồng lắm?!

"Này! Cậu..."

Trên khuôn mặt Scythia phảng phất chút lo lắng, cô ta không biết Lâm Châu đang làm gì, nhưng trong lòng lại sợ Lâm Châu cho Chatot nhà mình ăn thứ gì đó không tốt.

Lâm Châu cắt ngang lời nói của cô ta:

"Con Chatot này rất kén ăn đúng không, có thể nhìn ra cô đang cố gắng uốn nắn nếp ăn của nó, nhưng hiệu quả không tốt lắm."

Scythia chết lặng, Chatot của cô ta quả thực thích ăn bánh quy hơn cả viên năng lượng.


Bản thân cô ta cho rằng đã cố gắng khống chế hết mức rồi, tại sao đối phương lại biết được?!

Lâm Châu nhẹ nhàng vuốt lông Chatot, chăm chú nhìn nó ăn hết viên năng lượng kia.

Không phải tất cả Pokemon đều thông minh, trong đó cũng có những loài đầu óc không được tốt lắm, ví dụ những loài biết bắt chước như Psyduck hay Chatot.

Với trí thông minh của bọn chúng, nếu không dồn hết tâm trí để huấn luyện mà chỉ coi như thú cưng tự do nuôi thả, về sau chúng chỉ có thể đạt được trình độ của một đứa trẻ hai ba tuổi thôi.

Giống như Lâm Châu chỉ lấy viên năng lượng trêu đùa một chút, nó sẽ thèm thuồng chạy đến ăn ngay.

Những người xung quanh xem náo nhiệt, lúc này đều lộ rõ vẻ mặt hứng thú.

Người này là ai, hình như có bản lĩnh lắm nha! Có thể dựa vào viên năng lượng tiếp cận và thuần phục Pokemon của người lạ.

Mọi người xung quanh đều cảm thấy phương pháp mà Lâm Châu thể hiện có chút thú vị, thế nhưng không ai trong số họ ngờ được chuyện tiếp theo sẽ diễn ra như vậy.

Lâm Châu khẽ nhấc tay lên, đưa Chatot đến trước mặt mình, hắng giọng nói:

"Học theo tao."

Chatot nghiêng nghiêng đầu nhìn Lâm Châu, ra điều nghe hiểu.

Hiểu được là tốt! Lâm Châu gật đầu hài lòng, sau đó giơ ngón tay giữa về phía Chatot, nói thật lớn tiếng:

"F*ck you!"

"F*ck you!"

"F*ck you!"

Câu chửi chuẩn bằng tiếng Anh kiểu Trung được lặp lại ba lần, xung quanh lặng im như tờ, tất cả mọi người đều nghệt mặt ra!

Sao người này lại ấu trĩ như thế, muốn làm khó cả một con chim, đến một con chim cũng không muốn buông tha…

Sau đó, Chatot mở miệng.

"F*ck you!"

Trời đất! Con chim này học xong rồi?!


Mọi người vây quanh từ nghệt mặt biến thành kinh ngạc, kinh ngạc đến nỗi cằm sắp rơi xuống đất.

Tuy Chatot sở hữu thiên bẩm chủng tộc, có thể học theo người nói chuyện, nhưng thông thường đều phải dạy dỗ và luyện tập trong thời gian rất dài. Đằng này, làm sao có thể chỉ lặp lại ba lần đã học được chứ?

Quả nhiên học cái tốt thì khó, học cái xấu lại đơn giản như không.

"F*ck you! F*ck you! F*ck you!..."

Dường như Chatot cảm thấy rất vui vì mình học được từ vựng mới, nó vừa đập cánh, vừa liên tục lặp lại.

"Ăn… ăn nói thô thiển!"

Scythia tức đến mặt đỏ tía tai, rõ ràng đã bị Lâm Châu chọc tức không nhẹ.

Lâm Châu lại không quên gật đầu hài lòng, bổ thêm một nhát dao nữa.

"Con chim của cô, tiếp thu nhanh đấy!"

Lúc này đám đông xung quanh mới bật cười không ngớt, không ngờ cậu ta lại còn đi dạy con Chatot của người khác chửi bậy.

Thật quá độc ác! Xấu xa!

Có điều dáng vẻ ung dung này, đem so với việc nhảy bổ ra cãi nhau với đối phương thật sự ngầu hơn rất nhiều! Rất cuốn hút nữa!

Thu hút Chatot đến để thuần phục, sau đó dạy nó nói theo mình, hành động này người bình thường còn chẳng làm được nữa kìa.

"Cậu đang dạy Chatot nhà tôi nói cái gì thế?! Trả nó cho tôi!"

Sắc mặt của Scythia vô cùng khó coi, cô ta lấy Pokeball ra thu con Chatot còn đang kêu lớn "f*ck you!" lại.

Ở nơi đông người, Pokemon của mình thực sự quá mất mặt!

Lâm Châu cười ha hả, quay người trở về chỗ ngồi của mình, bỏ lại Scythia đứng đó tức giận với không khí.

Lâm Châu không yêu cầu đối phương phải xin lỗi hay gì đó, cậu cũng chẳng phải là người dùng đạo đức cao siêu đi ép buộc người khác.

Những việc như thế này vốn dĩ không thể phân định đúng sai, ai mà không có lúc vô tình nói chuyện đắc tội với người khác đâu.

Cậu chỉ đơn thuần muốn bảo vệ Lâm Lam, thay chị gái trút giận mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui