Cưa đổ trúc mã

Chương 45: Ở trên hưởng thụ côn thịt.
 
Mộ Kiều Nghiên nhanh chóng được đặt lên chiếc giường mềm mại.
 
Ngay sau đó, Tô Hoài Chiêu liền cúi người bao phủ lên cô, gắn bó chặt chẽ với cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Anh nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu hơi say của cô, nói giọng khàn khàn: “Nghiên Nghiên, từ hôm nay trở đi, em là của anh.”
 
“Anh Tô, em vẫn luôn là của anh, anh cũng là của em.” Cô nhỏ giọng, đôi môi cong lên tinh nghịch.
 
“Ừm.” Tô Hoài Chiêu tán thành gật đầu, “Anh là của em.”
 
“Hì hì. Nếu như anh là của em, vậy phải nghe lời em. Bây giờ, em ra lệnh cho anh hôn em.”
 
Cô nhóc hơi say rượu, có chút ranh mãnh, tinh nghịch hơn ngày thường.
 
Cô như vậy, Tô Hoài Chiêu càng thích hơn.
 
“Tuân mệnh, công chúa điện hạ.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Hoài Chiêu nói xong liền cúi người, hôn lên đôi môi anh đào của cô.
 
Đôi môi của cô vừa mềm mại vừa nhẹ nhàng, nếm thử giống như thạch vậy, trơn nhẵn thơm mát.
 
Tô Hoài Chiêu phác họa xong môi của cô, thuận thế đưa lưỡi vào, mút cái lưỡi thơm tho của cô.
 
Miệng cô chứa đầy dư vị ngon ngọt của rượu vang, khiến cho Tô Hoài Chiêu không nhịn được không ngừng hấp thu nước miếng của cô, muốn uống nhiều hơn.
 
“Công chúa điện hạ, miệng của người thật ngọt.”
 
“Ừm ~ ”
 
Mộ Kiều Nghiên ôm chặt cổ cô, say sưa nghênh đón nụ hôn của anh.
 
Anh gọi cô là công chúa, vậy cô nên gọi anh là gì?
 
“Kỵ sĩ thân ái, ngươi hôn ta rất thoải mái, bây giờ ta cho phép ngươi hôn những nơi khác.”
 

Công chúa nhỏ đang đội vương miện pha lê, mặc dù đang nằm, nhưng sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, mang theo sự thanh lịch và quý phái vốn có của hoàng gia.
 
“Tuân mệnh.”
 
Tô Hoài Chiêu lại hôn môi cô một hồi, cho đến khi môi cô sưng lên, lúc này mới tiếp tục đi xuống.
 
Anh hôn qua cái cằm tinh xảo, chiếc cổ thon dài, gieo lên những viên dâu tây màu tím.

 
Ngay sau đó, anh đi tới trước ngực cô.
 
Bởi vì hôm nay là sinh nhật nên Mộ Kiều Nghiên đặc biệt mặc một chiếc váy dài màu hồng.
 
Chiếc váy ngắn cổ V thắt eo, vạt váy có đính thêm hình lá sen.
 
Tô Hoài Chiêu chỉ cần nhẹ nhàng kéo sang hai bên thì một nửa bộ ngực được bọc trong áo lót liền lộ ra.
 
Trong nháy mắt, ánh mắt anh nóng lên, nhìn chằm chằm vào khe ngực hồi lâu, Tô Hoài Chiêu khàn giọng nói: “Công chúa điện hạ, sau này không được phép mặc chiếc áo ngực này ra ngoài nữa.”
 
“Anh Tô, sao thế?” Cô nhóc mơ mơ màng màng hỏi.
 
Cái áo ngực này rất nữ tính, cô đã mua nó khi đi dạo phố cùng Ni Ni mấy ngày trước.
 
Ngày hôm đó, Ni Ni cứ nói nói đẹp, xúi giục cô mua. cho nên lúc đấy cũng không nghĩ nhiều, liền lấy một bộ.
 
Hôm nay ra ngoài muộn hơn Tô Hoài Chiêu, một mình soi gương cũng không nhận thấy có gì không đúng.
 
“Quá xuyên thấu, núm vú cũng không che được.”
 
Tô Hoài Chiêu nói xong, cúi đầu hôn lên.
 
Nó thật sự trong suốt, chỉ có một lớp ren trắng mỏng, căn bản không thể che được thứ gì.
 
Ở dưới ánh đèn, Tô Hoài Chiêu có thể thấy rõ ràng đầu vú phấn hồng của cô.
 
May mắn là cái váy hôm nay cô mặc có đường viền hoa ở ngực, nhờ vậy không bị nhìn thấy sạch.
 
Nếu là quần áo khác, chỉ sợ là bị người ta ăn hết đậu hũ.
 
“Vâng.” Cô nhóc ngoan ngoãn đáp ứng.

 
Ngay sau đó, cô không ngừng rên rỉ.
 
 “A ~ anh Tô ~ nhẹ một chút ~ ”
 
Cách lớp vải ren, đầu vú cô bị Tô Hoài Chiêu hôn đến tê ngứa, giống như có vô số côn trùng đang ở trên đó gặm nhấm.
 
“Công chúa điện hạ, người ướt rồi.”
 
Một tay Tô Hoài Chiêu thò vào đáy váy, thông báo sự phát hiện của anh.
 
“A ~ to gan ~ ”
 
Thật ra tiểu huyệt đã ướt từ lâu, nhưng bị anh nói vậy vẫn có chút xấu hổ.
 
Mộ Kiều Nghiên kẹp chặt chân, không nhịn được giãy dụa.
 
Nhưng Tô Hoài Chiêu không thể chờ thêm được nữa.
 
Anh trực tiếp dời xuống, đẩy bắp đùi trắng như tuyết ra, liếm chiếc quần lót ren của cô.
 
“Công chúa điện hạ, quần lót của người bị thấm ướt rồi.”
 
“A ~ Tô kỵ sĩ ~ a ~ không muốn ~ ”
 
Cô không biết những người khác có như vậy hay không.
 
Nhưng anh thật sự thích liếm hoa huyệt của cô.
 
Mỗi một lần đều khiến cho cô toàn thân co rút đạt tới cao trào mới thôi.
 
Hôm nay cũng không ngoại lệ.
 
Tô Hoài Chiêu cách lớp quần lót liếm từ âm đế non mềm xuống, thỉnh thoảng lại ngậm lấy huyệt thịt và quần lót của cô, sau khi mút một chút, lại buông ra, cứ lặp đi lặp lại như thế.
 
Cô vốn đã uống rượu, cả người mềm nhũn, sao có thể chịu đựng nổi?
 
Chẳng mấy chốc, cô hét lên một tiếng chói tai, đôi chân run rẩy, phun nước ra.

 
Lần này, quần lót đã hoàn toàn ướt sũng, nước chảy dầm dề, giống như mới tắm xong.

 
Thấy cô cao trào, lúc này Tô Hoài Chiêu mới cởi quần, lấy côn thịt ra chuẩn bị tiến vào.
 
“Chờ một chút.”
 
 Mới cho quy đầu vào thì bị Mộ Kiều Nghiên ngăn cản.
 
Quy đầu đã cắm ở miệng tiểu huyệt, Tô Hoài Chiêu chịu đựng nổi cả gân xanh, nhưng vẫn hỏi cô: “Sao thế?”
 
“Tô kỵ sĩ, bổn công chúa muốn ở trên.” Mộ Kiều Nghiên nâng cằm, kiêu ngạo nói.
 
Nghe vậy, Tô Hoài Chiêu cười.
 
Cô say rượu, thật sự mang đến nhiều điều bất ngờ.
 
Vì vậy, anh đổi lại vị trí của hai người.
 
Thấy cô không còn chút sức lực nào, Tô Hoài Chiêu chủ động tách tiểu huyệt của cô ra, đỡ cô nhắm ngay côn thịt của anh mà ngồi xuống.
 
“A ~~~~~ ”
 
Mới vào được một nửa, cô nhóc đã không ngừng thét chói tai.
 
Làm sao biết được nó kích thích như vậy?
 
Giống như cô chủ động nhét đồ vào tiểu huyệt của mình vậy.
 
Lập tức, toàn bộ giác quan của cô đều tập trung ở nơi hai người giao nhau.
 
Cô cúi xuống, không thể tưởng tượng mà nhìn một nửa côn thịt đỏ tím còn lại của Tô Hoài Chiêu, há hốc mồm thở dốc.
 
“Tô kỵ sĩ ~ ngươi thật lớn ~ a ~ ”
 
“Tạ ơn công chúa đã khen ngợi, rất vinh hạnh được phục vụ người.”
 
Tô Hoài Chiêu thân sĩ cười một tiếng, ngay sau đó, nắm lấy hai bầu ngực của cô bắt đầu xoa bóp.
 
“Công chúa điện hạ, vú của người thật mềm ~ ”
 
“A ~ người có thích không?”
 
“Thích.”
 

“Đây là anh Tô xoa lớn giúp ta đấy.”
 
“Anh Tô là ai?” Giọng điệu của chàng kỵ sĩ đẹp trai trẻ tuổi có chút ghen tuông.
 
“Hắn là bạn trai ta, đúng rồi, cũng là vị hôn phu của ta.”
 
“Vậy còn thần thì sao?”
Kỵ sĩ vừa nói, vừa thẳng lưng dùng côn thịt hung hăng cắm vào tiểu huyệt mềm mại, hỏi công chúa xinh đẹp trên người: “Thần là ai đối với công chúa điện hạ?”
 
“A ~ ngươi là kỵ sĩ của ta ~ ”
 
“Chức trách của kỵ sĩ là bảo vệ công chúa an toàn, chứ không phải đem côn thịt lớn nhét vào dâm huyệt của công chúa.”
 
“A ~ ” Mộ Kiều Nghiên bám vào eo anh di chuyển lên xuống, kiêu ngạo nói: “Ta là công chúa, ta bảo ngươi làm gì thì ngươi phải làm cái đó.”
 
Nghe vậy, sắc mặt của kỵ sĩ hơi ảm đạm.
 
Nhưng anh vẫn gật đầu, tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân tôn quý: “Dạ, công chúa điện hạ.”
 
Nói xong, anh càng ra sức vì cô phục vụ.
 
Thân trên hơi nghiêng về phía trước, anh ngậm lấy ngực cô, tùy ý mà gặm.
 
Bàn tay trống trải thì đưa đến nơi hai người giao hợp, lúc nhẹ lúc mạnh ấn lên âm hạch của cô.
 
“A ~ ha ~ ”
 
Dưới sự tấn công của anh, không bao lâu, Mộ Kiều Nghiên liền bủn rủn vô lực.
 
“Ta mệt rồi, ngươi tới động đi.”
 
“Thần tới động? Thưa công chúa điện hạ, người muốn tư thế gì?”
 
“A ~ gì cũng được ~ nhanh một chút ~ ”
 
“Tuân lệnh.”
 
“A a a... Đừng như vậy... ~ ”
 
“Công chúa điện hạ, người nói gì cũng được mà.”
 
“A... Tô kỵ sĩ ~ Anh Tô ~ em sai rồi ~ tha cho em đi ~ a ~ ưm ~ ”

___________
Pass 46: khachsantinhai


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận