Triệu Tử Hiên cùng Lâm Tố Tố ra xe, anh làm một người đàn ông lịch thiệp mở cửa cho cô ta ngồi vào.
Lâm Tố Tố đợi anh cài dây an toàn cả buổi nhưng anh không nhúc nhích cô đành tự cài một mình.
Chiếc xe lăn bánh được một đoạn Triệu Tử Hiên lên tiếng hỏi: "Có chuyện gì quan trọng sao?"
Nếu suy đoán của anh là đúng thì Lâm Tuyết rất có thể là bà trùm, sự xuất hiện của anh và Tiểu Hy tối nay chắc chắn khiến Lâm Tuyết không vừa ý, thêm việc xuất hiện nội gián sẽ làm bà ta nghi ngờ, thời gian tới phải cẩn thận một chút.
Lâm Tố Tố tuy say mê nhan sắc của Triệu Tử Hiên nhưng vẫn biết cái nào nên nói cái nào không, cô dựa vào cửa xe nhìn Triệu Tử Hiên nũng nịu: "Không có gì, mẹ chỉ hỏi em có muốn lấy chồng chưa thôi.
Tử Hiên à, hay là chúng ta kết hôn đi, em phát hiện mình yêu anh rồi."
Triệu Tử Hiên không lường trước được câu trả lời này, anh cứ tưởng Lâm Tố Tố cũng ngốc như Hàn Đăng Kỳ nhưng dường như não của cô ta có nhiều nếp nhăn hơn một chút.
Triệu Tử Hiên vững tay lái nhẹ cười lấy lòng: "Được thôi, nếu em không chê."
Lâm Tố Tố sướng rơn người lập tức muốn sà vào lòng người đàn ông bên cạnh nhưng đúng lúc anh đánh lái làm cô ta chới với đập đầu vào cửa xe.
"Xin lỗi em, anh quẹo cua hơi gấp, em có sao không?" Triệu Tử Hiên vờ quan tâm.
Lâm Tố Tố mất hứng lắc đầu rồi không nói gì nữa.
*********
Trần Đại đưa Tiểu Hy về nhà của cô rồi rời đi ngay sau đó dường như hắn ta đang có chuyện gấp thì phải.
Cô rón rén đi lên gác sợ ba mình phát hiện, thay một bộ đồ thoải mái rồi lấy giấy bút vạch ra kế hoạch của mình.
Nếu như Lục Nhạc và Trần Đại là anh em thì tại sao Hắc Miêu và Bạch Miêu lại chia bè phái? Lúc cô nhìn thấy họ ẩu đả ở bến cảng là lúc Lục Nhạc muốn tới cướp hàng, hai người này đấu đá với nhau mà người làm mẹ là Lâm Tuyết vẫn để yên sao? Hơn nữa người phụ nữ đó luôn tỏ ra nguy hiểm như vậy, có khi nào là tên trùm không?
Nghĩ đi nghĩ lại trước mắt phải trở lại Hắc Miêu để theo dõi hành tung của bọn chúng mới được, cô phải thắng Triệu Tử Hiên, phải đè bẹp anh ấy vì dám đem Lâm Tố Tố ra chọc tức cô.
*******
Biệt thự của Triệu Tử Hiên.
"Trung úy, tiếp theo chúng ta phải làm sao? Trần Đại không bàn với chúng ta chuyện tìm nội gián, có thể hắn cũng đặt chúng ta vào tầm ngắm, mấy cái lý lịch tạm bợ mà chúng ta tạo ra không bảo vệ chúng ta được lâu đâu." Bạch Tôn đứng trước bàn làm việc của Triệu Tử Hiên lo lắng.
Tai mắt của Trần Đại có ở khắp nơi, anh và trung úy lang bạt xưa nay lý lịch mỗi nơi mỗi khác nên có thể che mắt được một thời gian dài nhưng còn chị dâu thì rất khó, chỉ cần chúng tra được chị ấy và trung úy là vợ chồng thì coi như cố gắng trước giờ đều đổ sông đổ biển.
Triệu Tử Hiên không phải không lo lắng về chuyện này nhưng hiện giờ anh đã tạm thời biết được một người có thể là tên trùm, chỉ cần biết được chỗ sản xuất ma túy nữa là xong, đẩy nhanh tốc độ một chút tránh Tiểu Hy gặp nguy hiểm.
Anh xoay xoay cây bút trong tay trầm giọng.
"Trần Đại muốn tìm nội gián thì chúng ta tìm giúp hắn, phải lập đại công để củng cố niềm tin nơi hắn, có lẽ hắn vẫn chưa tin chúng ta đâu."
********
Sáng hôm sau Hàn Đăng Kỳ tới đón Tiểu Hy, hắn lo lắng cho vết thương chưa khỏi hẳn của cô sẽ bị động tới: "Hay là em nghỉ ngơi thêm vài ngày đi, em tới đó cũng không có việc gì làm."
Tiểu Hy lấy gương xem lại màu son của mình phớt lờ lời quan tâm của Hàn Đăng Kỳ, hắn quay sang nhìn cô nghi ngờ.
Chẳng lẽ lời đồn thổi trong Hắc Miêu là đúng, Tiểu Hy thật sự đang qua lại với lão đại sao?
Hàn Đăng Kỳ không hỏi Tiểu Hy cho ra lẽ chỉ ghim trong lòng, hắn đậu xe trước quán ăn Nguyệt Lâu rồi nhìn cô đi vào trong trước, có lẽ hắn đã sai lầm khi đưa cô đến đây rồi.
Sự xuất hiện của Tiểu Hy thu hút ánh nhìn của đám đàn em trong Hắc Miêu, cô không quan tâm đi thẳng xuống tầng hầm gõ cửa phòng của Trần Đại.
"Vào đi."
Cô mở cửa bước vào, Triệu Tử Hiên và Lâm Tố Tố cũng ở bên trong, Tiểu Hy không để ý nhiều thản nhiên đòi đồ từ Trần Đại: "Lão đại em tới lấy súng."
Trần Đại thấy Tiểu Hy công tắc cười trong người hắn tự động bật, hắn không quan tâm trong phòng còn có người lấy khẩu súng trong ngăn bàn ngoắc tay gọi cô: "Lại đây."
Tiểu Hy bước tới bên cạnh, Trần Đại đặt khẩu súng bạc vào tay Tiểu Hy nhẹ cười dặn dò: "Vết thương của em chưa khỏi hẳn đừng vận động mạnh."
"Nhưng em muốn tập bắn súng, em muốn bảo vệ anh." Tiểu Hy hất cằm ra dáng nữ cường, điều này làm Trần Đại vui nhưng Triệu Tử Hiên thì rất muốn kéo cô về nhà dạy dỗ lại, đang diễn kịch cho anh xem sao?
Trần Đại cười tươi, rất thích cái miệng nhỏ lanh lợi của cô gái này, hắn chiều chuộng nắm tay cầm súng của cô nhẹ giọng: "Bây giờ anh đang rất bận, nếu em muốn tập bắn súng thì để A Hiên tập cho em đi, hai người là đồng đội đừng nên đấu khẩu với nhau nữa."
Tiểu Hy và Triệu Tử Hiên không phản bác nhưng Lâm Tố Tố thì không đồng ý: "Tử Hiên là bạn trai của em, dựa vào đâu anh ấy phải giúp cho cô ta?"
Lâm Tố Tố vừa dứt câu thì nhận được ánh nhìn sắc bén của Trần Đại, cô ta không dám nói nữa đành cúi đầu nhưng không phục.
Chẳng phải mẹ nuôi cho ba ngày để tìm ra nội gián sao, vậy thì đưa cái đầu của Trương Tiểu Hy tới đó vậy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...