Tác giả: Tạ Lạp Cách Đích Tuyết
Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Đoản Văn, Ngôn Tình
Nguồn: ssnovel
Trạng thái: Full
Số chương: 13
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 2 năm trước
Cập nhật: 2 năm trước
Bạn đang đọc truyện Công Chúa Đại Ân của tác giả Tạ Lạp Cách Đích Tuyết. Một nàng công chúa không có gì nổi trội, không có tài năng gì, văn võ càng khỏi phải nói, có lẽ chỉ được một cái vỏ ngoài còn xem như là đáng để mắt.
Thế công chúa Đại Ân là ta đã nhờ phụ hoàng mình mà tới hẳn Đại Tề, thành tặng phẩm của Hoàng đế nước họ.
Ta nghe đồn, Hoàng đế này rất quái gở, thay đổi thất thường, tính tình cực đoan, còn đặc biệt thích tàn sát người đẹp, thế nên hậu cung chẳng có một mống người.
Tề Nghiên nhìn ta cười cợt, trong tay là chiếc quạt nghe đầu làm bằng xương của các mỹ nhân kia, tay kia thì xoa đầu ta, nói"
“Sợ rồi sao? Nếu sợ rồi thì bây giờ chạy về Ân quốc của các ngươi vẫn còn kịp đó.”
Ta túm lấy ống tay áo của hắn lay nhẹ, nghe thấy vậy nhưng lại lắc đầu, “Không, không về.”
Tay của Tề Nghiên trên đỉnh đầu ta ấn ấn xuống, “Ồ? Tại sao?”
Mắt ta nhìn thẳng vào đôi mắt lim dim của hắn, nói rõ từng chữ: “Lười phải chạy…”
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Duyên Làm Phu Quân hoặc Tiểu Nguyệt Nha
SSTruyen Mời các bạn tiếp tục đọc!
Tác giả : Tạ Lạp Cách Đích Tuyết
Thể loại: Cổ Đại, Hài Hước, Đoản Văn, Ngôn Tình
Nguồn: ssnovel
Trạng thái: Full
Số chương: 13
Tần suất cập nhật: 1 phút/chương
Ngày đăng: 2 năm trước
Cập nhật: 2 năm trước
Bạn đang đọc truyện Công Chúa Đại Ân của tác giả Tạ Lạp Cách Đích Tuyết. Một nàng công chúa không có gì nổi trội, không có tài năng gì, văn võ càng khỏi phải nói, có lẽ chỉ được một cái vỏ ngoài còn xem như là đáng để mắt.
Thế... nên công chúa Đại Ân là ta đã nhờ phụ hoàng mình mà tới hẳn Đại Tề, thành tặng phẩm của Hoàng đế nước họ.
Ta nghe đồn, Hoàng đế này rất quái gở, thay đổi thất thường, tính tình cực đoan, còn đặc biệt thích tàn sát người đẹp, thế nên hậu cung chẳng có một mống người.
Tề Nghiên nhìn ta cười cợt, trong tay là chiếc quạt nghe đầu làm bằng xương của các mỹ nhân kia, tay kia thì xoa đầu ta, nói"
“Sợ rồi sao? Nếu sợ rồi thì bây giờ chạy về Ân quốc của các ngươi vẫn còn kịp đó.”
Ta túm lấy ống tay áo của hắn lay nhẹ, nghe thấy vậy nhưng lại lắc đầu, “Không, không về.”
Tay của Tề Nghiên trên đỉnh đầu ta ấn ấn xuống, “Ồ? Tại sao?”
Mắt ta nhìn thẳng vào đôi mắt lim dim của hắn, nói rõ từng chữ: “Lười phải chạy…”
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Duyên Làm Phu Quân hoặc Tiểu Nguyệt Nha
SSTruyen Mời các bạn tiếp tục đọc!