Con Đường Phía Trước


Ba người quỳ dưới điện đều đồng loạt tạ ơn hoàng thượng.Thái giám đi xuống trao thánh chỉ Y Nhã liếc qua thánh chỉ này, đại khái viết khá dài nhưng nội dung là ban chức, ban phủ, thị vệ và hạ nhân, bổng lộc...đều được viết vào đây.Sau khi trao thánh chỉ Hoàng thượng thở dài nói “Nhìn tiểu tử anh tuấn này trẫm thực sự muốn gả công chúa cho hắn”.Cơ Trang Hy nghe được lời hoàng thượng liền đứng ra nói “Tướng quân báo năm sau sẽ về, bên cạnh tướng quân mới có vị nguyên soái tuấn mĩ phi phàm vừa tròn 13 nhưng rất cam đảm và anh dũng, đến lúc đó hoàng thượng có thể cân nhắc”.Hoàng thượng cười lớn “Haha...Đúng là Cơ thượng thư hiểu ý trẫm, lúc đó trẫm sẽ tổ chức tiệc lớn gặp mặt tướng quân, thật trông chờ tri kỉ lâu ngày không gặp.”Sau khi trò chuyện một hồi thì hoàng thượng bãi triều, lúc này cũng sắp đến trưa.

Y Nhã nán lại điện, các quan ai nấy đều đi tới chúc mừng, đặc biệt là bên phe cánh tể tướng, còn bên phe cánh Cơ Trang Hy chỉ chúc mừng qua loa rồi rời khỏi.Sau khi các viên quan lần lượt đi hết Y Nhã tiến tới tể tướng chào hỏi.

Khi đọc trong sách cô biết được Hộ bộ thượng thư là dưới quyền tể tướng nên đối với vị cấp trên này Y Nhã phải cực kì cẩn thận.“Hạ quan ra mắt tể tướng”.Tể tướng là một nam nhân khoảng năm mươi tuổi, người dong dỏng cao gầy, tóc nhiều sợi bạc, chắc có lẽ do lo lắng và suy nghĩ quá nhiều đậu trạng nguyên hơn hai mươi năm trước.“Diệp Huyên...giờ ngươi là Diệp thượng thư rồi, sau này cần phải cố gắng hơn nữa”.Một nam nhân từ từ tiến lại, Y Nhã không nhầm thì chắc là Vân thượng thư, cô chào hỏi Vân thượng thư.

Nếu đã cùng một chiến tuyến thì phải cùng nhau lớn mạnh và chia sẻ lợi ích.“Hạ quan đã hiểu, mong tể tướng dạy bảo nhiều hơn”.Sau khi ra khỏi điện Thái Hòa thì Y Nhã được một xe ngựa chờ là thị vệ của tể tướng chở thẳng cô thắng đến một biệt phủ lớn.Biệt phủ này một thời gian không dùng đến, có chút lạnh lẽo nhưng rất sạch sẽ và đầy hoa.

Nghe thị vệ nói là của Hộ bộ thượng thư cũ nay đã cáo quan về quê.Diện tích của biệt phủ này tương đương với diện tích của Cơ phủ, nhưng khác một điều là phủ này trồng đây hoa.Hạ nhân thượng thư sẽ có bốn trăm người bao gồm thị vệ và hạ nhân trong phủ.


Thị vệ có thể tùy ý chọn binh lính ở quân đội còn hạ nhân thì có thể thông báo toàn kinh thành.Mấy ngày hôm sau toàn kinh thành dán thông cáo sĩ tử đỗ đầu, lễ vật từ các quan lại và thương nhân tới tấp, từ trong sảnh ra đến ngoài viện đều xếp đầy.

Nào là lụa là, ngọc ngà, châu báu, tranh vẽ...làm Y Nhã choáng hết cả mắt.Diệp phủ hầu như ngày nào cũng đón khách, tấp nập rộn ràng, từ các quan lớn nhỏ đến vương gia, thương nhân, thậm chí nhiều người dân còn mang lễ vật đến chúc mừng, quà của Cơ thượng thư là một cuốn từ điển bách khoa.

Mấy ngày đều phải liên tục tiếp đón quan lại Y Nhã cảm thấy thân thể mỏi rã rời.Thời gian này cô cũng bận bịu sắp xếp hạ nhân trong phủ, Diệp phủ chỉ có mỗi cô là chủ nhân nên cũng không cần nhiều hạ nhân hầu hạ.Gần một tháng nay Y Nhã liên tục huấn luyện thị vệ, cô không giỏi về võ nghệ nhưng về diễn thuyết thì chắc chắn ít người hơn cô.

Những nhân tài nổi tiếng mặc dù họ không giỏi võ nhưng họ lại được rất nhiều người trung thành là vì họ có cách thuyết phục người nghe bằng chính lời nói và sức ảnh hưởng của mình, tạo ra một niềm tin để họ trung thành tuyệt đối, đơn giản gọi là tẩy não, tạo hiệu ứng niềm tin, để họ tin tưởng, tôn thờ và phục vụ cho cô.

May mắn là Y Nhã hồi xưa đọc được nhiều sách nói về các thuyết khách, tổng thống của các nước tư bản tại sao họ lại được nhiều phiếu bầu đến vậy, cũng nhờ bằng cách các chiến lược quảng bá và sức ảnh hưởng của mình.Một số thị vệ được huấn luyện từ nhỏ trung thành với Cơ Trang Hy thì Y Nhã không đấu lại được, giờ muốn những thị vệ mới nạp này tuyệt đối trung thành thì cô phải tạo hiệu ứng niềm tin và dẫn dắt họ đi theo con đường của mình.


Y Nhã lựa chọn ra gần 100 thị vệ thân tín đó là những người cô cảm thấy ưng ý nhất.

Quản lý 100 thị vệ này do 5 vị cấp dưới, cô sẽ trực tiếp quản lý 5 thị vệ này, mỗi nhóm thị vệ sẽ có từng chức năng và nhiệm vụ riêng.Chớp mắt một tháng trôi qua Diệp phủ dần dần đi vào khuôn khổ, biển phủ cũng được thay lại mới hạ nhân và thị vệ chăm chỉ với công việc của mình.Bình thường sau khi đậu Trang Nguyên, sẽ áo gấm về làng báo hiếu phụ mẫu nhưng vì không có người thân nên cô dành thời gian này đến phủ nội vụ xem hết giấy tờ sổ sách.Mấy ngày đến đây cô đều được Vân Thượng hướng dẫn tận tình và chu đáo.

Vân thượng thư quản lý bộ Công.

Trông coi việc xây dựng thành lũy, đắp đê, xây dựng cầu cống đường sá, tu sửa các công trình khi cần thiết, xây dựng lăng tẩm cho các vua chúa.

Quản đốc thợ thuyền và công việc trong xưởng làm vũ khí, xưởng đúc tiền, chế tạo đồ dùng của vua và quan lại.


Đóng tàu thuyền cho thủy binh.

Còn bộ Hộ quản lý quốc khố và các kho tàng dự trữ của triều đình, phát hành tiền và quản lí việc lưu thông tiền giấy, tiền đúc, thu các khoản tô thuế hàng năm.

Phát lương bổng, cấp ruộng đất cho quan lại, binh lính và cấp tiền cho việc chi tiêu của triều đình.

Quản lí các đồ cống nạp và đồ nhận cống nạp .Trong coi việc cân đối thu chi của triều đình và tổng kết hàng năm dâng tấu lên vua.

Quản lí hộ tịch và nhân khẩu.

Cô và Vận Thượng đều dưới chức Tể tướng, đều là phe cánh với nhau.Vân Thượng đối với Y Nhã rất vừa lòng, vừa tuấn tú lại tài giỏi, học một biết mười, càng nhìn càng thuận mắt.“Như ta đã nói, triều đình hiện giờ chia làm ba thế lực thái phó, tướng quân và chúng ta, vì trước đây thiếu hộ Bộ nên cục diện yếu thế hơn, giờ có Diệp thượng thư nên ta tin chắc rằng cục diện sau này sẽ thay đổi.”Y Nhã mỉm cười đáp lại “Ta đã hiểu...” dường như nhớ lại một chuyện Y Nhã lại hỏi thêm “Ta nghe nói là hoàng thượng đã ban hôn Bạch Vân cho Tam hoàng tử...”.Vân Thượng nghe xong suy nghĩ một lát liền nói “Cơ Trang Hy nhanh tay hơn chúng ta nhiều, chuyện ban hôn đáng lẽ phải ra xuân mới sắp xếp nhưng không hiểu làm như thế nào mà hoàng thượng đã tức khắc công bố hay sau đó”Theo lời Vân Thượng thì bên phía tể tướng mấy ngày nay đang lo lắng vì chuyện đó, trong ba vị hoàng tử thì tam hoàng tử là người có thế lực mạnh nhất, tuy cả ba hoàng tử đều không do hoàng hậu sinh ra, nhưng tam hoàng tử là người được hoàng hậu nuôi nấng từ nhỏ, thái hậu cũng rất yêu quý vị hoàng tử này.


Vốn dĩ tể tướng muốn liên hôn với tam hoàng tử nhưng bị Cơ Trang Hy nẫng tay trên, còn một chuyện nữa là trưởng nữ Minh Nguyệt Hoa cứ khăng khăng muốn gả cho Cơ thượng thư, cục diện hiện giờ là vậy.

Liên hôn là hai bên cùng mang lại lợi ích cho nhau, các hoàng tử muốn chạy đua trong cuộc chiến ngai vàng này thì cách khả thi nhất là liên hôn với đại thần, đại thần muốn có chỗ dựa vững chắc thì liên hôn với hoàng gia, hai bên cùng có lợi.Nghe xong Y Nhã cảm thấy khá là rắc rối nhưng cũng không thể không giải quyết được, trong đầu cô nảy ra vài ý tưởng nhưng đó là chuyện sau này, giờ cần phải thật sự nắm được trong tay quyền lực đó mới là điều quan trọng nhất.Tuyết rơi càng lúc càng nhiều, hôm nay Y Nhã đến phủ nội vụ mất tầm một khắc, trên đường giờ này không còn ai tất cả mọi người đều ở nhà.

Phủ nội vụ hôm nay vắng người, vì trời lạnh nên các quan đều không đến, lác đác chỉ có vài hại nhân dọn dẹp.Phủ nội vụ rất lớn là nơi đựng nhiều tài liệu quan trọng, chỉ quan viên mới được vào, ngoài phủ nội vụ thì còn có phủ ngoại vụ quản lý vấn đề với các nước khác.Y Nhã hôm nay đến phòng sách nội vụ, ở đây có nhiều loại sách liên quan đến thuế nên cô tranh thủ đọc thêm để biết.“Diệp thượng thư quả thật chăm chỉ, không quản ngại thời tiết đến đây học tập”.Nghe được giọng nói này Y Nhã ngước mắt lên nhìn, nam nhân trước mặt cô rất tuấn tú và ưa nhìn, mũi cao, tóc dài đen mượt khi cười lên như ánh mặt trời chói lóa.“Ừm...Ta là Nhị hoàng tử, Duyên Kỳ”.Nghe xong cô lập tức đứng dậy thỉnh an “Thần chưa gặp hoàng tử bao giờ nên thất lễ”.Duyên Kỳ mỉm cười ngồi xuống“Không sao, ngươi chưa gặp ta nên chưa biết là phải, ta không trách, ngươi ngồi xuống đi”.Y Nhã nghe theo ngồi đối mặt với hắn, cô có chút bối rối gặp trai đẹp nên không biết nói gì.

Trong bầu không khí gượng gạo Y Nhã mở lời trước.“Nhị hoàng tử đến đây có việc gì sao ạ”.

Nói xong câu này Y Nhã hận không thể tự cắn lưỡi mình, sợ hắn nổi giận nhưng ngược lại Duyên Kỳ ôn hòa nói.“Ta xem thông cáo về kì thi, nên tò mò một chút về Trạng nguyên, ngươi không những còn trẻ tuổi mà rất tuấn tú, hình như ngươi ít hơn ta một tuổi thì phải”.Y Nhã thoải mái bật cười, cô không ngờ Nhị hoàng tử lại là một người thân thiện như vậy, có thành ý đến gặp không biết là Nhị hoàng tử mong đợi cô ở điều gì“Vậng ạ, thần năm nay mới 17 tuổi ít hơn hoàng tử 1 tuổi, hoàng tử lớn lên thật anh tuấn”.Kỳ Duyên nhìn tiểu tử này cười rạng rỡ, quả là một người tâm tư đơn thuần nhưng cũng không biết sau này dấn thân vào chốn quan trường trở thành người như thế nào, tuy chưa biết thực lực của tiểu tử này nhưng hôm nay đến đây cũng muốn đến chào hỏi, là mục đích đến đây của hắn.“Haha..Ngươi quá khen...À phải rồi...ngươi mới nhận chức, chổ nào chưa biết...hay cần sự giúp đỡ gì thì có thể đến nhờ ta”.Hai người trò chuyện một hồi lâu, tiếng cười nói lan khắp nội phủ, Kỳ Duyên này quả thực rất hợp với Y Nhã.“Hihi...đúng rồi...thế là chúng ta từ kĩ viện nhảy ra, ngài biết không...lúc ấy ta sợ lắm...thấy thị vệ đến là ba huynh đệ ta nhảy từ trên tường xuống...may lúc ấy có Võ Nhị đỡ ta, nếu không ta đã gãy chân rồi”.Y Nhã kể cho Duyên Kỳ hành trình cô từ huyện phủ đến gặp ai cái gì, những chi tiết quan trọng cô lược qua, chủ yếu kể về chuyện đi kĩ viên gặp phải đám đánh nhau.“Quả thật ta chưa đi bao giờ, nghe ngươi nói cũng muốn đi thử một lần”.Y Nhã hứa hẹn với Duyên Kỳ là khi nào có thời gian rảnh, nhị hoàng tử có thể cải trang đi chơi, hai người cứ vậy nói chuyện cả buổi sáng, thoáng chốc đã đến trưa, Y Nhã cáo biệt, cô không muốn ở lại đến chiều vì tuyết rơi càng nhiều đường khó đi.Chớp mắt cuộc sống của Y Nhã có quy luật, sáng đến phủ nội vụ chiều ở phủ đọc sách, tuy ở trong phủ nhưng những chuyện ngoài phủ Y Nhã đều nắm rõ, công nhận thị vệ của cô làm việc nhanh nhẹn, nắm bắt thông tin nhanh.Kể từ buổi gặp mặt ở điện Thái Hòa lần trước cô cũng không gặp lại Cơ Trang Hy, không hiểu vì sao từ khi cô dọn ra khỏi Cơ phủ đối mặt với Cơ Trang Hy có chút ngượng ngùng, hình như có khoảng cách giữa hai người, hay là sau khi nghe lời Viên Lang nói cô tự mình cảm nhận như vậy, trong lòng có chút khó chịu.Hết chương 36:.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận