Cố tiên sinh và cố phu nhân

Cố Khấu trong lòng dựng đầy lông tơ, trên mặt lại không dám ủy khuất, cắn môi, gắng gượng đỡ dương vật nhắm ngay vị trí, lắc mông nhấn xuống.
 
Nhưng mà mới nuốt vào một cái đầu, tâm lý vừa mới xây dựng đã hỏng mất toàn bộ, làm cách nào cũng không thể ngồi sâu xuống tiếp được, đáng thương hề hề mà lắc đầu, lại không dám nói đau: “Quá, quá thô…”
 
Tuy rằng bây giờ cô đã biết cách ngồi ở trên eo anh để hầu hạ nhưng vẫn sợ đau giống như lần đầu tiên.

 
Cố Chính Tắc nửa bất đắc dĩ nửa buồn bực, nhất thời ấn hông cô, lập tức kéo người xuống, đâm tận gốc rễ vào huyệt thịt nhỏ đã sớm ướt rối tinh rối mù của cô.
 
Cố Khấu phát ra một tiếng kêu sợ hãi, toàn thân cứng ngắt, chỉ có thể để anh dẫn đường từ trên xuống dưới.
 
Cảm giác được thỏa mãn từ nửa thân dưới một đường lan ra khắp cơ thể, tiếng rên rỉ của cô ngày càng trở nên buông thả hơn, yêu kiều uyển chuyển, không theo tiết tấu nhưng lại rất nhịp nhàng, “Uhm … A .... Cố tiên sinh, quá sâu … A um …”

 
Anh cố ý cho cô nếm trải ngon ngọt, cô cao trào hai lần, cả người đều vì cảm giác dư vị tê dại mà run rẩy, đúng là ăn tủy quen vị, như thế nào cũng cảm thấy không đủ, ấn xuống cơ ngực rắn chắc của anh, eo nhỏ mông tròn khẽ đung đưa, thao tác giống như cưỡi ngựa từ trên xuống dưới mà hoạt động nhanh chóng.
 
Cố Chính Tắc đầm mình trong nước như ngồi mát ăn bát vàng, nước tung tóe từ nửa thân dưới ướt đẫm của cô, lại là từng đợt khoái cảm ngứa ngáy, “A … Lạnh quá -----”
 
Cố Chính Tắc nhéo cằm cô để hôn môi, cổ họng cũng mang theo mùi vị tình dục khàn khàn: “… Sướng chết được, miệng nhỏ của em siết chặt tôi.”
 
Tay anh để trên phần ngực mẫn cảm của cô vừa xoa vừa nắn, thần chí Cố Khấu đã sớm phiêu dạt nơi nào, “Em …? Em siết anh như thế nào cơ… Ưm…?
 

Cố Chính Tắc cười vô cùng ác liệt, ngón tay mang theo vết chai mỏng xoa thành vòng ở nơi hai người giao hợp, sờ đến vòng thịt mềm đang siết lấy dương vật từ nãy giờ làm cô rùng mình, giọng nói tràn ngập sắc tình này của anh hoàn toàn khác với dáng vẻ tinh anh lãnh đạm thường thấy, giống như hai người khác nhau vậy, “Cọ xát sinh nhiệt, em làm lại vài lần nữa thì trong động nhỏ này sẽ bốc cháy đó.”
 
Đột nhiên anh rút ra ngoài, bàn tay to lớn ấm áp lập tức chặn lại huyệt nhỏ bị anh thao đến không cách nào khép lại được.
 
Cố Khấu không kịp đề phòng, thân mình đang cực kỳ mẫn cảm lại bị sự ấm áp chợt đến này làm cho động tình, thân dưới trào ra từng đợt chất lỏng trơn trượt, “Ô” một tiếng, nằm ở trên người anh run rẩy phát tiết.
 
Chất lỏng từ giữa hai chân cô chảy ra dính lấp lánh trong lòng bàn tay anh, nói không ra hơi, chỉ có thể nũng nịu hề hề mà khóc: “Em … Ưm … Không có sức …”
 
Cố Chính Tắc cũng không để ý cô có còn sức hay không, đem cô ấn vào trong bồn tắm, nhéo mông thịt tách ra hai cánh hoa, chen vào lối đi ướt đẫm, một lần nữa đâm sâu vào.
 
Đại khái là trong mắt nhà tư bản sức lao động giống như bọt nước, chỉ cần chịu vắt là luôn có.

 
Sau khi tới lần nữa, Cố Khấu đã váng vất đầu óc, lung lay quỳ gối trong bồn tắm chứa đầy nước, miệng bị lấp đầy bởi ngậm cự vật màu tím đen, nghe lời anh mút vào ngay lỗ chuông của phái nam, “Uhm… Uhm…”
 
Đồ vật kia vừa to vừa cứng, gương mặt cô vì dùng sức mà hóp sâu vào, Cố Chính Tắc sảng khoái đến cực điểm, ấn sâu cái ót của cô, “Nghe lời!”
 
Khóe mắt cô đều bị thấm ướt, “Uhm uhm” mà không phát ra tiếng gì, chỉ là khóe miệng không khép được tràn ra chất lỏng trong suốt, theo động tác cắm vào của dương vật mà tuôn ra chất nước dinh dính.
 
Cuối cùng, Cố Chính Tắc nắm tóc của cô để đâm đến chỗ sâu nhất trong cổ họng, nặng nề thở dốc một tiếng, tận tình bắn đầy miệng cô.
 
Mỗi lần Cố Khấu đều không nghĩ ra được vì sao tinh lực của Cố Chính Tắc lại có thể tốt như vậy, càng nghĩ không ra tại sao bản thân bị anh dụ ngọt làm cho cam tâm tình nguyện phối hợp với những tư thế cơ thể kỳ lạ của anh.
 
Vốn dĩ tối hôm qua cô cũng không ngủ được bao nhiêu, buổi sáng lại lăn lộn quá sức, chờ đến buổi chiều gặp Dương Diệu Nghi, cô ấy cũng chưa tận mắt thấy rõ cô đã gân cổ lên kêu chuyên viên trang điểm: “Mau che lại quầng thâm mắt cho cô ấy!”
 
Người khác không biết ngọn nguồn, nhưng Dương Diệu Nghi nhất định là trong lòng rõ như bóng đèn dây tóc, còn nở nụ cười quỷ quyệt với cô, “Vất vả rồi.”
 

Cố Khấu: “…”
 
Mặt cô đều đỏ ửng lên, buồn bực đến cực điểm. Chờ đến khi chuyên viên trang điểm đi rồi, cô mới ngượng ngùng mà nói: “Chị Dương tìm em là vì…?”
 
Dương Diệu Nghi hơi hơi mỉm cười, bước đôi giày ống boot lên một bước, giơ ra ba ngón tay, giọng nói ôn tồn, “Có ba chuyện. Thứ nhất, về sau cô đừng gọi tôi là chị Dương nữa có được không? Nghe già chát. Thứ hai, sau này Vương Thi Giai sẽ là trợ lý cá nhân của cô.”

 
Cố Khấu thụ sủng nhược kinh, sợ tới mức đứng lên, “Em? Em cũng không có chuyện gì, lỡ ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của cô ấy thì không tốt …”
 
Dương Diệu Nghi cười nói: “Trước hết cô cứ nghe tôi nói xong đã. Thứ ba, nửa tiếng sau có buổi thử vai, cô cứ đọc kịch bản thử vai trước, xong mới quyết định có muốn giữ Vương Thi Giai ở lại làm trợ lý cá nhân hay không.”
 
Cố Khấu không hiểu đầu cua tai nheo, chỉ đưa tay nhận lấy kịch bản.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui