Chồng tôi có rất nhiều tiền

Chương 62: Sáu mươi hai đồng tiền
 
Đối với việc làm sao để dỗ dành Chu Thịnh, Bắc Bắc có một bộ phương pháp của riêng mình. 
 
Bây giờ nhìn vẻ mặt không muốn nói chuyện của Chu Thịnh, cô nhịn không được mà bật cười thành tiếng: “Được rồi, được rồi. Giữa em và Lê Tiêu chẳng có nửa xu quan hệ nào cả.”

 
Chu Thịnh đánh mắt nhìn cô: “Lần sau phải chú ý hơn.”
 
Thật ra, Chu Thịnh không thực sự tức giận, chỉ cảm thấy . . . . . . . . . . . . . . . . trong lòng không thoải mái mà thôi. Anh vẫn chưa quên, lúc đầu người mà vợ mình thích là ai. 
 
Chuyện này như vậy coi như qua rồi, Chu Thịnh không còn so đo nữa mà Bắc Bắc cũng xem như yên tâm. 
 
Sau khi hai người ở khách sạn rửa ráy sạch sẽ liền dự định đi ngủ. Còn chuyện ở trên mạng, Bắc Bắc không muốn xem nữa, Chu Thịnh càng không muốn xem những lời người khác chửi rủa vợ mình. 
 
Hai người ôm nhau ngủ trên giường, đột nhiên Bắc Bắc nghĩ đến một chuyện, cô quay đầu nhìn Chu Thịnh, khẽ hỏi: “Sao anh đến đây bất ngờ vậy? Trước đó không phải nói rất bận sao?”
 
Chu Thịnh liếc nhìn khuôn mặt cô, khẽ ‘ừ’ một tiếng: “Vợ cùng người khác tạo CP rồi, làm sao anh có thể không đến chứ.”
 
Bắc Bắc: “. . . . . . . . . . . . . . . . Đều là cư dân mạng nói linh tinh thôi mà.”
 

Chu Thịnh cong môi cười: “Ngủ thôi. Vốn dĩ ngày mai anh cũng định đến đây.”
 
Hôm nay đến thì cũng chỉ là đến trước một ngày mà thôi, còn về tại sao lại đến, Chu Thịnh không nói . . . . . . . . . . . . . . . anh rũ mắt nhìn người trước mặt, thật ra cũng không phải vì nguyên nhân nào khác, chính là sau khi nhìn thấy tin tức trên mạng, anh lo lắng một vài fan não tàn chạy thẳng đến khách sạn tìm Bắc Bắc. 
 
Anh lo lắng không yên nên mới đến đây. 
 
Ôm người trong ngực, sau khi nhìn thấy cô không có bất kỳ chuyện gì xảy ra thì Chu Thịnh mới xem như an tâm nhiều rồi. 
 
Ánh trăng sáng ngoài khung cửa sổ chiếu rọi vào bên trong phòng, xuyên qua tấm rèm lụa trắng, rơi xuống mặt đất, thi thoảng có một tia sáng rọi lên khuôn mặt Bắc Bắc, Chu Thịnh theo bản năng đưa tay ra che tia sáng kia đi vì có thể khiến cô tỉnh giấc. 
 
Ánh mắt thu lại nhìn chăm chú cô khá lâu, Chu Thịnh mới ôm cô, an lòng cùng đi vào giấc ngủ. 

 
--
 
Tin tức về ‘tình cảm’ của Bắc Bắc và Lê Tiêu ở trên mạng lúc này xem như quá hot. Nếu như nói lần trước, nhóm người đạo diễn Mã giới thiệu để không ít cư dân mạng biết có tồn tại một người tên Bắc Bắc thì sau tin tức ngày hôm nay, mọi người bắt đầu dần dần chú ý đến cô mà không phải chỉ biết vỏn vẹn có một người như thế tồn tại. 
 
Phòng làm việc của Lê Tiêu đăng weibo xong, Lê Tiêu chia sẻ đầu tiên, làm sáng tỏ việc Bắc Bắc chỉ là bạn bè để người hâm mộ đừng suy đoán quá nhiều, thái độ của người hâm mộ hầu như ủng hộ, lời lẽ vô cùng tốt. 
 
Chỉ là phía bên Bắc Bắc thì không giống như vậy. Cô đăng tin lên weibo, vừa đăng thì bị châm biếm, trào phúng các kiểu. 
 
-- Ngôi sao nhỏ tuyến mười tám đu fame, nhưng đáng tiếc ảnh đế Lê không hề ngó đến. Nhanh chóng chạy về tuyến mười tám của mình đi. 
 
-- Cô đăng weibo tôi cũng không muốn xem. Tóm lại là một nghệ sĩ ké fame bị chán ghét, thật là mất mặt. 
 
-- Đã xem weibo của chị, ủng hộ nha. Mặc dù em cũng là fan của ảnh đế Lê nhưng em đã nhìn thấy ảnh của mọi người rồi, thật ra chị hoàn toàn không ở dựa sát vào ảnh đế Lê, con búp bê đó cũng là ảnh đế Lê đưa cho chị ngay từ đầu. 
 
-- Không hiểu nổi tại sao nhiều người lại tức giận dữ dội như vậy. Rõ ràng là cả cả nhóm đi ra ngoài chơi mà. Thật muốn biết tại sao nhà báo là chỉ chụp ảnh hai người thôi, đây là để cho người hâm mộ phẫn nộ hay là còn muốn là gì nữa? ?
 
-- Đồng ý với lầu trên. Rõ ràng sáu người cùng đi, mà weibo của Tống Tuấn Phong cũng đã nói rồi, ảnh đế Lê là người đến sau để tìm anh ấy, nhưng mà khi đó anh ấy để ảnh đế Lê đợi ở ngoài, vừa hay gặp được nữ diễn viên ngày trước đóng chung thôi, đi qua nói vài câu cũng rất bình thường mà. 
 
-- Đu fame, thật xấu hổ. 
 
. . . . . . . . . . . .
 
Bình luận rất rất nhiều, phần lớn là mắng cô, thi thoảng có vài người lý trí nói tốt cho Bắc Bắc vài câu nhưng còn chưa có ai xem thì đã bị trôi đi rồi. 
 
Cũng may, sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, những bình luận ác độc đó đã biến mất hoàn toàn, mà rất lâu sau này Bắc Bắc mới biết đến. 
 
Cả một đêm, có người vui mừng, có người lo lắng. 
 
Vội vội vàng vàng, chỉ trừ Bắc Bắc diễn vai chính đang trong giấc mộng ngọt ngào, những người khác trên cơ bản đều không ngủ được. Các phóng viên và người hâm mộ đều đang phấn khích, không ngừng quanh quẩn trên mạng, không muốn nghỉ ngơi. 
 
*
 

Cho dù trên mạng có nói ra làm sao thì chuyện quay phim vẫn tiếp tục. 
 
Buổi sáng Bắc Bắc đến phim trường, còn Chu Thịnh sớm tinh mơ đã quay về công ty làm việc. 
 
Quay phim vẫn tiếp tục như cũ. Buổi sáng, Bắc Bắc đến trường quay liền nhận được không ít ánh mắt chú ý, thỉnh thoảng có nhân viên hơi tò mò cũng hỏi vài câu muốn biết tình hình cụ thể. 
 
Bắc Bắc nghe mọi người hỏi thăm, có chút bất đắc dĩ: “Lát nữa ảnh đế Lê có thể sẽ đến, mọi người hỏi người trong cuộc đi.”
 
Nếu cô nhớ không nhầm, tối hôm qua Lê Tiêu nói là muốn đến tìm Tống Tuấn Phong có chút việc. 
 
Ánh mắt mấy chị em gái sáng lên nhìn Bắc Bắc, kích động hỏi: “Thật không?”
 
Bắc Bắc gật đầu: “Thật. Lát nữa mọi người hỏi Tống Tuấn Phong là biết rồi. Tôi đi hóa trang trước đây.” Sau khi vào phòng hóa trang, Bắc Bắc cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm không ít, cô thật sự sợ mấy fan nữ thế này. 
 
Lắc lắc đầu, đúng lúc nhìn thấy chị trang điểm chúm chím cười, Bắc Bắc mím môi, ho nhẹ: “Xin lỗi chị.”
 
Chị thợ trang điểm mỉm cười, nhướng mày hỏi: “Xin lỗi cái gì. Chị hiểu tâm trạng của em.”
 
“Hả?” Bắc Bắc kinh ngạc nhìn cô: “Là sao ạ?”
 
Thợ trang điểm bắt đầu makeup cho cô, vừa làm vừa nói: “Lúc chị còn trẻ, cũng giống như mấy em gái ở ngoài kia, khi được gặp thần tượng của mình thì cực kỳ phấn kích, sau này thì đỡ rồi.”
 
Nghe vậy, Bắc Bắc ‘à’ một tiếng đã hiểu: “Thật đáng sợ!”
 
Chị trang điểm tiếp tục cười: “Hơn nữa, có thể thấy tin tức ngày hôm qua đăng, em đâu có thể hiện vẻ mặt vui vẻ gì với ảnh đế Lê đâu, rốt cuộc từ chỗ nào mà nhà báo nhìn ra em và ảnh đế Lê hẹn hò chứ.” 
 
Bắc Bắc: “. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .”
 
Mấy bức ảnh tối hôm qua của cô chắc là vô cùng gượng gạo. 
 
“Chị nói đúng.”

 
Chị trang điểm cong môi cười, kẻ chân mày cho cô: “Tối hôm qua không bị bao vây chứ?”
 
“Không ạ.” Bắc Bắc lơ mơ nói: “Nếu như bị bao vây thì chắc hôm nay chị không nhìn thấy được em rồi.”
 
Chị lại khẽ cười: “Vậy thì ok rồi. Ít nhất còn nhìn thấy em.”
 
“Đúng thế.”
 
Hai người bật cười thành tiếng. 
 
Những tin tức trên mạng kia, Bắc Bắc cũng không quan tâm. Cô quá bận rộn. Bộ phim truyền hình này của đạo diễn Lưu đang trong thời gian chạy nước rút, muốn phát sóng trong dịp nghỉ hè này. Mà bây giờ phải gấp rút đẩy nhanh tiến độ, cuối tháng Năm hoặc đầu tháng Sáu cần phải quay xong. Đến lúc đó còn phải hàng loạt các công việc nữa, Bắc Bắc thật sự hơi lo lắng . . . . . . . . . đến nghỉ hè thì bộ phim này không thể đúng thời gian phát sóng. 
 
. . . . . . . . . . . . . . . .
 
Từ sau tin hot kia, Bắc Bắc hoàn toàn cắm rễ ở đoàn làm phim. Chỉ trừ sau cái ngày đó lên để xem bình luận trên weibo của mình ra thì Bắc Bắc không còn lên weibo nữa. 
 
Cả tháng Năm, Bắc Bắc liên tục ở đoàn làm phim, trừ những phân cảnh ở trường học, còn có rất nhiều phân cảnh khi lớn lên. 
 
Mọi người trong đoàn làm phim đều mệt mỏi. Chỉ để có một bộ phim truyền hay mà mọi người đều tiếp tục kiên trì. 
 
Đến cuối tháng Năm, phân cảnh của Bắc Bắc gần như đã hoàn thành, còn khoảng hai, ba cảnh nữa là đóng máy. 
 
Trong thời gian này, chỉ cần Chu Thịnh không đi công tác thì mỗi ngày đều đến đây. Ngay cả Trần Tĩnh cũng bày tỏ sự bái phục đối với hành động như vậy của Chu Thịnh. Một người đàn ông có thể mỗi ngày lái xe đi đi về về thăm vợ thật sự không dễ dàng. 
 
Ngoại trừ Trần Tĩnh ra thì việc Chu Thịnh đến đây hoàn toàn không ai biết. 
 
Bắc Bắc đã khuyên Chu Thịnh vô số lần, nói là không cần phải đến đây, nhưng mà Chu Thịnh hoàn toàn không nghe cô. Theo lời của Chu Thịnh thì anh lo lắng nếu như không đến, vợ anh lại bị người khác cho lên hot search thì phải làm sao. 
 
Nghe vậy, Bắc Bắc không còn gì mà nói nữa. 
 
Mặc dù cô và Lê Tiêu không có chút quan hệ nào, Chu Thịnh cũng lo lắng có người đàn ông khác xuất hiện. Nhiều khi Bắc Bắc còn suy nghĩ về bản thân một chút, lẽ nào cô thật sự có sức hấp dẫn? ? ? Nhưng nghĩ lại thì cô cảm thấy chẳng có khả năng đó, chỉ trừ nhìn người cũng xinh đẹp thì Bắc Bắc có thể nói là rất giống với người bình thường, không hề có ưu điểm. 
 
Hôm nay, Bắc Bắc vừa quay phim xong, Trần Tĩnh vội vàng đưa điện thoại cho cô.
 
“Điện thoại của em.”
 
“Ai vậy ạ?” Bắc Bắc nhìn sắc mặt của chị không đúng lắm nên hỏi ngay. 

 
Trần Tĩnh nói nhỏ: “Người ba đã bán em đi đó.”
 
Bắc Bắc: “. . . . . . . . . . . . . .”
 
Không muốn nghe. 
 
Từ ngày cha Đồng chửi cô một trận, Bắc Bắc liền cho người này vào danh sách đen, mãi một tuần sau mới gỡ ra. Cô còn cho rằng con người này sẽ không tìm mình nữa chứ. 
 
Cô nhìn màn hình biểu thị cuộc gọi đến, Bắc Bắc tắt tiếng điện thoại đi. 
 
“Không nghe. Sau này chị nhìn thấy điện thoại của ông ta thì tắt tiếng đi là được rồi.” Không thể trực tiếp tắt máy, vậy thì làm như không thấy thôi. 
 
Trần Tĩnh líu lưỡi, dừng lại rồi hỏi: “Em không sợ xảy ra chuyện gì à?”
 
Bắc Bắc lắc đầu: “Không sợ. Ông ta gọi điện thoại cho em chắc là muốn em không đóng phim nữa. Bởi vì em đóng phim sẽ làm nhà họ Đồng mất mặt.” Nói đến chuyện này, Bắc Bắc không nhịn được mà cười mỉa: “Chị nói xem một người từ khi em còn nhỏ đã không quan tâm gì rồi thì bây giờ lại đi quản công việc của em, như vậy là sao.”
 
Trần Tĩnh lắc đầu, cô không hiểu chuyện của Bắc Bắc và người nhà lắm, chỉ biết là lần trước cha Đồng mắng chửi Bắc Bắc như thế, thì tuyệt đối không phải là lời của một người cha sẽ mắng được. 
 
“Không nghe thì không nghe.”
 
“Vâng, chỉ cần hiện lên chữ họ Đồng thì sau này chị cứ xử lý như vậy.” 
 
Trần Tĩnh: “. . . . . . . . . . . . . . Ừm.”
 
Trần Tĩnh đưa tay vỗ vai an ủi Bắc Bắc: “Đừng nghĩ ngợi. Không có chuyện gì đâu.”
 
Bắc Bắc rũ mắt, nhìn thấy màn hình đang tối dần, cô nhún vai: “Mặc kệ đi. Ngày mốt đóng máy rồi, em quay phim xong hãy nói.”
 
“Ừm ừm. Quay xong thì được về nhà rồi.”
 
Bắc Bắc gật đầu, sau khi thay xong quần áo liền cùng Trần Tĩnh đi về khách sạn. Cô không ngờ rằng . . . . . . . . . . ở cửa khách sạn lại nhìn thấy người nhà họ Đồng và người nhà họ Chu. 
 
Đến bây giờ, Bắc Bắc đã hiểu cha Đồng gọi điện thoại tìm mình để làm gì. 
 
Người nhà họ Đồng và người nhà họ Chu cùng đến tìm cô? ? Bắc Bắc cũng đại khái đoán được chuyện gì rồi. 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận