Chiêu Một Nam Quỷ Làm Tức Phụ


Hắn đưa chai rượu vừa lấy được ném mạnh xuống đất, sau đó như sói đói bay về phía thành Hàn Uyên.Thành Hàn Uyên sợ Thu Thần đột nhiên nổi lên, luôn luôn cẩn thận đề phòng hắn.

Khi hắn ném bình rượu đi thì đã chuẩn bị phòng bị, Thu Thần bay nhào đến, nghiêng người tránh thoát.Thu Thần lại nhào tới, Hàn Uyên Thành bị lửa giận của hắn dây dưa, gầm nhẹ nói:- Thu Thần, ngươi đủ rồi!Hôm nay lão tư không phải muốn bắt được ngươi! Ngươi chạy cũng vô dụng!Mặc dù Thu Thần uống say không còn biết gì, nhưng hành động lại vô cùng nhanh nhẹn.Hàn Uyên Thành liên tục tránh né, một khi vô tình lại bị Thu Thần kéo lấy cánh tay, vớt vào trong lòng.Trên khuôn mặt của hắn truyền đến cảm giác ẩm ướt, mùi rượu nồng nặc, đáy lòng của Hàn Uyên Thành dâng lên một cảm giác buồn nôn.Thu Thần bị đau, kêu rên lấy cung lên.Hàn Uyên Thành, ngươi lại dám đánh lão tư!Thu Thần khom người quay người, chạy ra khỏi cửa trước bị hắn trói buộc.Mắt thấy sắp đến gần cửa, cảm giác mắt cá chân căng thẳng, Thiên Toàn chuyển thân thể ngã xuống trên mặt đất.Cũng may là hắn nhào lên thảm lông dê thật dày trên mặt đất, ngã trên mặt đất rất đau, nhưng đầu óc mơ màng nặng nề.Chạy đi, sao lại không chạy nữa!Thu Thần nhìn chăm chú vào gương mặt âm trầm của Hàn Uyên Thành, nhe răng cười nhẹ một hơi:- Thành công, ngươi ngoan ngoãn đi theo ta đi!Đừng hòng!Hàn Uyên Thành liếc nhìn Thu Thần, từ trong hàm răng hung hăng gạt ra mấy chữ:- Khốn kiếp, buông tay ra!Giống như suy nghĩ bộ dáng nhiều ngày nằm dưới đất, thời khắc mấu chốt như thế làm sao có thể bỏ qua nửa đường.


Hắn không để ý tới Hàn Uyên Thành nữa, hắn không ngừng gặm cắn cái cổ trơn bóng, càng bắt đầu xé rách quần áo vướng víu.Hàn Uyên Thành kinh hãi thất sắc, không ngừng đấu tranh phản kháng, hai người trên mặt đất lăn lộn đấu vật.Bảng xếp hạng bị đập nát vô số, tiếng nổ lớn vang lên phá vỡ bầu trời đêm yên tĩnh.Tiếng bước chân dồn dập vang lên ở ngoài cửa, một lát sau, cửa phòng truyền đến tiếng hô lo lắng:- Tổng giám đốc Thu, ngài không sao chứ?Thu Thần nắm chặt nắm đấm của Hàn Uyên Thành, miệng vuông làm ác hung hăng nói:- Tất cả đều trở về cho ta, đừng ảnh hưởng đến lão tử!Mặc dù Thu Thần là người hèn hạ, nhưng loại chuyện này tuyệt đối không thể mượn tay người khác, hắn phải đường đường chính chính đặt Hàn Uyên Thành ở dưới chân.

Hàn Uyên Thành bị đặt ở dưới chân đã sớm tức giận ngút trời, nếu không phải còn phải từ trên người Thu Thần tra được phương pháp trận pháp phá giải và tung tích của Tào đạo trưởng thì hắn đã sớm bị thương.Hai người vừa lên một cái đã giằng co với nhau, khí lực của Thu Thần rất lớn, dần dần Hàn Uyên Thành có chút không ngăn cản nổi.

Muốn quỳ gối lật Thu Thần, lại bởi vì thân thể của hai người quá mức mật thiết mà không thể làm ra động tác.


Lúc này, Thu Thần đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, tà hỏa đã hoàn toàn thiêu đốt lý trí, động tác càng thô bạo hơn, không có chút cố kỵ nào.Cảm giác được thể lực của hắn ở Hàn Uyên Thành dần dần cạn kiệt, ngoài cửa lại có bảo tiêu của hắn.

Có ỷ lại không sợ gì, Thu Thần đắc ý vạn phần, không khỏi có chút vong hình.Thành thành...!Thành thành...!Ta không ngại nói cho ngươi biết, nhiều nhất ba tháng nữa ta sẽ trở thành chủ tịch quốc tế của Thu gia...!Nếu như ngươi thông minh thì hôm nay cũng đừng phản kháng ngoan ngoãn đi theo ta, sau này ta sẽ không bạc đãi ngươi nữa!Thu Thần vừa nói vừa cởi dây lưng của Hàn Uyên Thành.Thu Thần nói vậy là có ý gì? Hẳn là ba tháng sau Thu Duệ sẽ hồn bay phách tán.Trong lòng Hàn Uyên Thành run lên, thất thần lại quên chống cự, Thu Thần cho rằng thuyết phục hắn, tâm hoa nộ phóng đã có chút thả lỏng cảnh giác.Ai ngờ hắn còn chưa cởi dây lưng của Hàn Uyên Thành ra, hai mắt nam nhân phía dưới đã trừng lớn, hắn co đầu gối lại lật đổ Thu Thần xuống đất.


Hắn nhanh chóng quơ lấy cái đèn bàn rơi xuống đất bởi vì đánh nhau, hung hăng nện lên đầu Thu Thần.Thu Thần không lên tiếng trả lời, hai mắt khẽ đảo một cái rồi ngã trên mặt đất..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui