Chiêu Một Nam Quỷ Làm Tức Phụ


Đi ra khỏi cửa, Giang Ý lấy dù che mưa đã chuẩn bị tốt ra.Tiêu Văn Nhã nhìn hành động kỳ lạ của hắn, nghi hoặc nói:- Con trai, ngươi bung dù làm gì?Giang Ý ra hiệu cho Thu Duệ đi tới đồng thời trả lời:- Mẹ, người luôn nói để cho ta chú trọng hình tượng.

Vì tuần lễ Thiên Tướng thân có thể thành công, hiện tại ta muốn bắt đầu bảo dưỡng da.


Bảo đảm đến lúc đó Thiên Suất thảm tuyệt nhân hoàn, trực tiếp giết chết cô nương kia cho người mang về nhà!Con à! Cuối cùng con cũng khai thông rồi!Tiêu Văn Nhã kích động đến mức lệ nóng doanh tròng:- Ngươi đã nghĩ như vậy từ trước, còn có thể sống lâu như vậy sao?Dù phía dưới không có dấu vết của lông mày, nhưng động tác rất nhỏ, có lẽ ngay cả hắn cũng chưa từng cảm nhận được, nhưng lại bị Giang Ý nhạy cảm nhào tới bắt được.Nhìn chăm chú khuôn mặt nam quỷ tuấn tú bên cạnh, Giang Ý trong lòng ngứa, giống như có một đôi tay nhỏ trêu chọc hắn.Bước chân nhẹ nhàng, khoảng cách giữa hai người dần dần biến mất, Giang Ý lặng lẽ mở rộng cánh tay trống không kia, chậm rãi vươn ra sau lưng Thu Duệ, cánh tay hơi cong hình thành vòng bảo vệ nho nhỏ, bảo vệ hồn phách của Thu Duệ ở trong đó.Thu Duệ, mặc kệ ngươi có thể tiếp nhận ta hay không thì ta cũng sẽ cả đời bảo vệ ngươi chu toàn!Tiêu Văn Nhã và Giang Ý đi vào Vạn Đạt Bách Hóa, vì có thể làm cho con trai của mình ra mắt thành công, Tiêu Văn Nhã cố ý chọn cho Giang Ý mấy bộ phục sức khéo léo.Giang Ý rất xứng đôi, toàn bộ hành trình đều không nói ra lời phản kháng.Tiêu Văn Nhã vô cùng hài lòng với thái độ của con trai, vui vẻ bắt đầu mơ mộng đẹp mà con cháu mơ ước.Tiêu Văn Nhã không ngại đi dạo cửa hàng trang điểm, Giang Ý ở phía sau phụ trách đo lường thứ.Đi dạo đến khi trời tối, Tiêu Văn Nhã mới hài lòng đi ra cửa chính của thương trường.Giang Ý như trút được gánh nặng, khẩu khí nhẹ tõm, đi dạo phố với nữ nhân thật sự không phải là chuyện của nam nhân.Giang Ý khỏi bệnh không kém bao nhiêu, Tiêu Văn Nhã đang trở về nhà.Bị bệnh mấy ngày trời, Giang Ý cũng không gõ chữ.

Còn có thể làm được gì nữa, mắt thấy sắp cạn canh rồi.

Giang Ý ôm bút ký ra, bắt đầu gõ chữ ở chỗ ghế sô pha, trả lời nhắn lại của độc giả.Tiếng chuông êm tai vang lên, tên nhảy trên màn hình làm lông mày của Giang Ý giãn ra.Thu Duệ, Hàn Uyên Thành điện báo lời nói!Không tình không muốn gọi điện cho Thu Duệ ở phòng ngủ sát vách, Giang Ý đưa điện thoại tới hỏi:- Tiếp hay không tiếp?Thu Duệ và Hàn Uyên Thành ước định, vì không để cho Thu Thần hoài nghi, gần đây cũng không để cho hắn lại liên hệ với Giang Ý.


Hàn Uyên Thành làm việc luôn luôn ổn thoả, nếu không có chuyện vô cùng khẩn cấp thì sẽ không tùy tiện gọi điện thoại.Thu Duệ ra hiệu cho Giang Ý nhận điện thoại, Giang Ý theo lời nhấn nút miễn bài.Chào Hàn tiên sinh!Mẹ nó, đã có manh mối về chuyện kia, còn cần thời gian để xác nhận, có tin tức ta sẽ liên hệ ngài!Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi, Giang Ý như sương mù, còn Thu Duệ thì nhíu mày trầm tư.Giang Ý biết hai người này đang đánh nhau bí hiểm, Giang Ý không hỏi, Thu Duệ cũng không giải thích.Hàn Uyên Thành ngồi bên cạnh máy tính, sau khi vẽ ra tướng mạo của nữ tử trong trí nhớ rồi đưa vào kho dữ liệu.

Mấy phút sau, đã có khung dữ liệu được mở ra.

Tư liệu tìm kiếm nữ tử trong kết quả kỹ càng làm cho Hàn Uyên Thành có chút kinh ngạc.Sao lại trùng hợp như vậy, không ngờ nàng lại là...Hàn Uyên Thành cầm lấy điện thoại bấm một dãy số, truyền tin tức thẩm tra được tới, cảm giác được có ánh mắt sắc bén nhìn chăm chăm vào hắn, sau khi nói chuyện ngắn gọn với đối phương thì lông mày của hắn lại cúp máy.Ngươi tới làm gì?Ánh mắt Hàn Uyên Thành như đuốc, nhìn chằm chằm vào nam tử trước mặt, khuôn mặt âm trầm công bố lửa giận trong lòng hắn.Thu Thần lắc lắc người đến gần, mang theo một mùi rượu nồng nặc:- Thành công rồi, ngươi vẫn cay như vậy, nhưng ta thích...!Ha ha...Thu Thần một bước ba bước đi vào Hàn Uyên Thành, vươn tay muốn chạm vào mặt hắn, nhưng lại bị đối phương không chần chờ chút nào.Thu Thần, xin ngươi tự trọng!Bị hành động phối hợp của Hàn Uyên Thành chọc giận, Thu Thần gầm thét nói:- Ngươi...!Ngươi đừng giả trang thành liệt nữ trinh tiết trước mặt ta!Hai mắt đục ngầu lộ ra ánh sáng tham lam:- Lão tư coi trọng ngươi, là phúc khí của ngươi!Hàn Uyên Thành tuấn nhan lạnh lẽo, trong đôi mắt âm ngao chớp động lên một tia lạnh lẽo, giống như muốn xuyên thấu vạn kiếm của nam nhân trước mắt.


Bây giờ Thu Duệ trở thành một tia cô hồn đều là do hắn ban tặng, Hàn Uyên Thành hận thấu nam nhân trước mắt.Bị Hàn Uyên Thành nhiều lần từ chối, tính nhẫn nại của Thu Thần đã sớm mài mòn, nếu không phải sợ cưỡng bức phía dưới Hàn Uyên Thành làm ra chuyện gì cực đoan thì Thu Thần đã sớm lựa chọn dùng sức mạnh.Hôm nay mượn tửu kình, tà hoả trong lòng Thu Thần từ từ bốc lên, hai mắt hắn tham lam nhìn chằm chằm vào Hàn Uyên Thành, giống như nhìn thấy con mồi động lòng người, hận không thể lập tức nhào qua xé xác hắn ăn vào bụng.Thu Thần nghĩ như vậy, cũng thật sự làm như vậy!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận