Chỉ cần ánh trăng là đủ

 
Anh ấy mở hộp nhẫn ra trước mặt cô ấy, một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh nằm gọn trong chiếc hộp.
 
"Thiến Thiến."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vu Ngang vừa gọi tên vừa quỳ một chân xuống trước mặt cô ấy.
 
"Em còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không, vì tên em là chữ đa âm* nên lúc đó anh đã gọi sai mất, em cũng không hề sửa lại cho anh. Sau này đến ngày chúng ta yêu nhau em mới nói cho anh biết tên của em không đọc là qian mà đọc là xi, Thiến trong công chúa Sissi** vì khi còn nhỏ em rất thích xem bộ phim điện ảnh này."
 
*Chữ đa âm: một từ có thể đọc bằng một hoặc nhiều âm và có sự luyến âm giữa các từ với nhau.
 
**Công chúa Sissi: có tên đầy đủ là Elisabeth Amalie Eugenie, sinh ngày 24 tháng 12 năm 1837, mất ngày 10 tháng 9 năm 1898, hưởng thọ 61 tuổi. Trong lịch sử, bà thường được biết đến với cái tên "Elizabeth của Áo-Hungary", hoặc "Elizabeth của Áo", nhưng mọi người thường gọi bà bằng biệt danh - Công chúa Sissi. Nàng là nữ hoàng đẹp nhất thế giới, sắc đẹp và sức quyến rũ đã chinh phục thiên hạ, cuộc đời đầy truyền kỳ, và câu chuyện về nàng vẫn được truyền tụng đến ngày nay.
 
"Sau đó anh cũng đi xem bộ phim điện ảnh này, cảm nhận của anh sau khi xem khác hẳn với em và anh không thích nó, vì kết cục của công chúa Sissi trong bộ phim đó không có hậu."
 
"Em vẫn luôn nói với mọi người xung quanh rằng em thích anh trước rồi mặt dày mặt dạn theo đuổi anh, ngay cả chính bản thân em cũng cho là như thế. Nhưng không phải như vậy, thật ra khoảnh khắc em nói thích anh vào hai năm trước, khi ấy anh có một dự cảm rằng bản thân mình sẽ chẳng trụ được bao lâu nữa, rồi cũng sẽ bị cô gái to gan trước mặt này tóm gọn thôi."
 
Từ trước đến giờ Trì Thiến vẫn không hề cảm thấy việc theo đuổi đàn ông trước là chuyện mất mặt, cho đến khi chuyện cô ấy theo đuổi Vu Ngang bị nhắc lại một lần nữa trước mặt mọi người, anh ấy lại còn thú nhận ngược lại nữa chứ.
 
Cô ấy mở miệng như muốn nói gì đó, hai gò má dần đỏ lựng, vành tai của bất giác tê dại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Dưới chiếc kính, khuôn mặt của người đàn ông trở nên vô cùng hiền hòa, anh ấy ngửa đầu lên nhìn Trì Thiến rồi chậm rãi dịu dàng bày tỏ tâm tình: "Cảm ơn em đã tỏ tình với anh vào lúc đó, nếu trong hai năm này em không cảm thấy anh quá nhàm chán thì có thể cân nhắc về việc lấy anh không? Công chúa Thiến Thiến của anh, anh cam đoan với em rằng bộ phim của chúng ta sẽ có kết thúc đẹp, chắc chắn cuộc sống sau này của em sẽ hạnh phúc hơn vị Elizabeth của Áo kia."
 
"Á á!"
 
Trước khi Trì Thiến phản ứng lại thì mấy đồng nghiệp của Vu Ngang đã bắt đầu hú hét.
 
Vô cùng lãng mạn, anh rể giỏi ăn nói thật đấy. Nếu đổi lại thành người đàn ông khác nói thì Trì Dữu sẽ cảm thấy buồn nôn, vì hôm nay anh rể cực ngầu nên dù anh ấy có thốt lời thoại kịch đến đâu, mắc ói cỡ nào thì vẫn cứ là đẹp trai ngút trời.
 
Người được cầu hôn là Trì Thiến còn chưa khóc nhưng người đến làm khán giả như Trì Dữu đã sụt sịt mũi trước rồi.
 
Cô nghiêng đầu sang một bên, nước mắt cũng bắt đầu rơi.
 
"Sao lại khóc rồi thế?"
 
Sầm Lý đứng bên cạnh thấy động tác của cô thì khẽ hỏi.
 
Trì Dữu liên tục thốt ra những từ cảm thán.
 
"Lãng mạn thật đó, thật là cảm động, anh rể của em làm quá tốt."
 
Sầm Lý nhướng mày, lúc này mấy đồng nghiệp của Vu Ngang cũng bắt đầu hò hét câu "lấy anh đi".
 
Trì Dữu hít một hơi thật sâu thế rồi cũng bắt đầu hò hét theo.
 

"Lấy anh ấy! Cưới anh ấy! Kết hôn với anh ấy đi!"
 
Sầm Lý không quan tâm đến chuyện như thế này lắm, nếu như hôm nay người được cầu hôn không phải là chị gái của Trì Dữu thì anh cũng không xuất hiện ở đây, thậm chí anh còn đi giúp đỡ một chút nữa.
 
Nếu hôm nay đã làm người xem thì tất nhiên cũng phải gửi lời chúc phúc.
 
Anh từ từ nhìn về phía Trì Thiến đang được cầu hôn.
 
Trì Thiến ngơ ngác đứng im tại chỗ, khuôn mặt của cô ấy cũng đỏ bừng, đôi môi cứ mấp máy mãi, trong lúc mọi người vẫn đang reo hò thì trên mặt cô ấy cũng lộ vẻ vui mừng nhưng pha lẫn bối rối.
 
Sầm Lý khẽ nhíu mày, anh vẫn yên lặng quan sát và không hề tham gia vào đội ngũ những người đang hò hét kia.
 
Dưới sự ồn ào đó, Trì Thiến hơi mím môi rồi khẽ gật đầu.
 
Sau khi nhận được cái gật đầu ấy, Vu Ngang thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng anh ấy cũng có thể nở nụ cười trên nét mặt thấp thỏm lo âu, anh ấy đứng dậy đeo chiếc nhẫn được đặt làm riêng lên tay cô ấy.
 
Vu Ngang là một người khá là dè dặt và cẩn trọng, nếu như hôm nay không phải vì cầu hôn thì anh ấy sẽ công khai thể hiện tình cảm ra bên ngoài. Bây giờ anh ấy đã cầu hôn thành công, cho dù trong lòng có kích động đến cỡ nào thì anh ấy vẫn kiềm chế không hôn lên trán của Trì Thiến trước mặt nhiều người như vậy.
 
-
 
Màn cầu hôn kết thúc có hậu.
 
Sau khi màn cầu hôn kết thúc thì cũng đã đến giờ ăn tối, ban đầu Vu Ngang muốn mời tất cả mọi người đi ăn một bữa cơm nhưng mấy đồng nghiệp tới giúp đều từ chối một cách khéo léo.
 
Đặc biệt là Bành Triết, anh ấy là người từ chối khéo đầu tiên.
 
Bữa tiệc buffet lần trước đúng là làm cho người ta khó quên, bây giờ anh ấy vẫn cảm thấy xấu hổ khi gặp em vợ của Vu Ngang và bạn trai của cô.
 
Tuy em vợ và bạn trai không hề nhắc đến chuyện này trước mặt anh ấy nhưng trong lòng anh ấy vẫn nên hiểu rõ, đây chỉ là phép lịch sự giữa người trưởng thành với nhau mà thôi.
 
Vu Ngang hơi áy náy, mấy ngày hôm nay đồng nghiệp bận rộn chuẩn bị cho lần cầu hôn này của anh ấy, dù sao thì anh ấy cũng nên mời bọn họ ăn một bữa cơm mới phải.
 
Bành Triết vỗ vai Vu Ngang nói bằng giọng sang sảng: "Hôm nay cậu cầu hôn thành công, sau này ngày này hằng năm sẽ trở thành kỷ niệm ngày cầu hôn của hai người, mà ngày quan trọng như vậy thì chắc chắn phải tận hưởng thế giới hai người rồi. Còn việc mời khách thì mời lúc nào chẳng được, mấy người chúng tôi vẫn nhớ kỹ mà, lần sau cậu lại mời chúng tôi nhé."
 
Lời từ chối của anh ấy mượt quá nên Vu Ngang cũng chỉ đành hẹn lần sau.
 
Trước khi đi, Bành Triết lại đưa mắt nhìn em gái Trì đang trò chuyện với Trì Thiến.
 
Em gái Trì vẫn đang bận vui cho chị gái mình nên không hề chú ý đến ánh mắt của anh ấy.
 
Nhưng mà bạn trai của cô lại nhìn thấy, anh nhìn Bành Triết mỉm cười lịch sự.
 
Tất nhiên Bành Triết cũng đáp lại bằng một nụ cười xã giao sau đó kéo mấy đồng nghiệp nhanh chóng đi khỏi.
 
Sau khi mấy đồng nghiệp đi thì chỉ còn hai chị em và bạn trai của hai người.
 

Ban đầu Trì Dữu cũng muốn kéo Sầm Lý đi để lại không gian riêng tư cho chị và Vu Ngang, vừa cầu hôn thành công nên mối quan hệ giữa họ từ người yêu biến thành vợ chồng sắp cưới, chắc chắn họ sẽ có nhiều điều ngọt ngào muốn nói với nhau.
 
Nhưng mà cô nghĩ sai rồi, Trì Thiến và Vu Ngang không nóng lòng trở về thế giới chỉ có hai người, hai người nhất quyết muốn mời bọn họ ăn cơm.
 
Vu Ngang là vì muốn cảm ơn em vợ tương lai và bạn trai của cô đã đến giúp đỡ, còn đặc biệt chịu chi mời bọn họ đến nhà hàng cao cấp gần đó ăn tối.
 
Bốn người bọn họ đến đây bằng ba chiếc xe, sau khi thương lượng thì họ quyết định cứ để xe của Trì Thiến ở khách sạn, ăn cơm xong lại quay về lái, còn hai chị em chia ra ngồi xe của Vu Ngang và Sầm Lý.
 
Ai ngồi xe của ai thì không cần nói cũng biết.
 
Trì Dữu ngồi trên xe của Sầm Lý, vui vẻ nhắc lại cảnh tượng cầu hôn ban nãy với anh.
 
Sầm Lý trả lời từng câu một, anh thấy có vẻ như cô còn vui hơn người được cầu hôn là Trì Thiến nữa nên mới hỏi một câu: "Em là người lên kế hoạch buổi cầu hôn hôm nay của anh rể có đúng không?"
 
Trì Dữu nói với vẻ vô cùng kiêu ngạo: "Đúng vậy, em là người lên kế hoạch đấy. Sao hả? Ý tưởng của người làm cố vấn như em ổn lắm đúng không?"
 
Sầm Lý khẽ mỉm cười, hùa theo sự kiêu ngạo của cô: "Không tồi đâu, lãng mạn thật đấy."
 
Trì Dữu thấy anh không quan tâm lắm nhưng vẫn khen ngợi, đột nhiên cô mím môi nghiêng đầu nhìn anh: "Nhưng mà em thấy anh có hứng thú lắm đâu, lúc mấy người bọn em hò hét "kết hôn với anh ấy đi" thì anh cũng đâu mở miệng."
 
"Anh chưa bao giờ tham gia những dịp như thế này nên không giỏi lắm, xin lỗi."
 
"Nói điêu." Trì Dữu buột miệng: "Rõ ràng anh cũng đã..."
 
Những suy nghĩ lướt qua rất nhanh trong đầu cô, sau khi nhận ra điều gì đó thì cô không nói nốt nửa còn lại nữa.
 
Sầm Lý đang lái xe thấy cô đột nhiên không nói nữa thì bớt chút thời gian nghiêng đầu nhìn cô.
 
"Đã cái gì cơ?"
 
Đã quá quen với những trường hợp như thế này.
 
 Nhưng lúc đó anh không phải là người xem mà là người được tỏ tình.
 
Theo như những gì cô biết thì có hai lần.
 
Trì Dữu ấp úng nói: "... Em đã nghe người ta kể, trước khi em vào công ty thì đã có em gái trong công ty tỏ tình công khai với anh."
 
Sầm Lý hỏi: "Vương Khải Ninh kể với em à?"
 
Vì sao anh đoán được nhanh thế?
 
Trì Dữu cảm thấy không thể bán đứng đồng đội cho nên không hề trả lời thẳng: "Là ai nói không quan trọng, điều quan trọng ở đây là có chuyện đó hay không?"
 

Sầm Lý không hề có ý định giấu diếm mà anh thẳng thắn thừa nhận luôn: "Đúng thật là có."
 
Trì Dữu không hề cảm thấy kinh ngạc nhưng không hiểu vì sao sau khi nghe thấy anh thừa nhận, dường như có một cảm xúc nào đó đang biến hóa trong lòng cô.
 
 Anh được mến mộ thật đấy.
 
Bất luận là lúc còn đi học hay đến tận bây giờ thì vẫn có những cô gái lấy hết can đảm bày tỏ với anh trước mặt mọi người.
 
Trì Dữu không có cái gan đó nên cắn môi làm ra vẻ vô ý nói: "Em có thể phỏng vấn anh một chút, khi đó anh có cảm giác gì không?"
 
So với việc anh được đồng nghiệp nữ tỏ tình, thì cô càng tò mò cảm xúc của anh khi được Từ Như Nguyệt bạn cùng lớp hồi lớp 12 tỏ tình hơn.
 
Chắc hẳn anh sẽ rất vui, lúc đó chắc là anh cũng thích Từ Như Nguyệt, nếu không thì anh đã chẳng đồng ý lời tỏ tình của cô ấy. Hơn nữa sau khi lên đại học thì hai người cũng trở thành đôi tình nhân mà ai cũng ngưỡng mộ.
 
Đáng tiếc là cô không có cách nào dò hỏi.
 
Sầm Lý: "Muốn nghe lời thật à?"
 
"Chắc chắn rồi."
 
Nếu như không muốn nghe lời thật lòng thì cô đi hỏi anh làm gì chứ?
 
Giọng điệu của Sầm Lý nhẹ nhàng nên cũng không nghe ra cảm xúc trong đó là gì, anh từ từ nói: "Mặc dù anh cảm thấy hơi có lỗi với đối phương, vì nói thật ra là anh cảm thấy rất khó xử."
 
Khi đó tất cả mọi người đều hò hét, anh chưa trả lời nhưng bọn họ đã nhìn anh và cô gái kia bằng ánh mắt chúc phúc đó rồi.
 
Dường như lúc đó anh chỉ có một lựa chọn, vì vậy anh đã gật đầu.
 
Giống như khi chứng kiến chị gái của Trì Dữu được cầu hôn ngày hôm nay vậy.
 
Theo như Trì Dữu nói thì tình cảm của Trì Thiến và bạn trai của cô ấy rất tốt.
 
Nhưng bất luận là tình cảm của họ có tốt hay không, dưới tình huống đó chị gái của cô chỉ có một lựa chọn.
 
Bắt buộc phải đồng ý.
 
Nếu không thì những người chuẩn bị màn cầu hôn này và bạn trai của cô ấy đều sẽ lúng túng cười trừ.
 
Nghe thấy Sầm Lý trả lời một cách lãnh đạm như vậy, Trì Dữu cũng không biết nên tiếp tục hỏi như thế nào.
 
Khó trách Vương Khải Ninh nói sắc mặt sau khi anh được tỏ tình rất kém, mọi chuyện đều đã qua lâu như vậy rồi nhưng khi nhắc lại thì anh vẫn cau mặt.
 
Hình như cô giẫm phải mìn rồi đúng không?
 
Ngoài ra Từ Như Nguyệt và đồng nghiệp nữ kia không giống nhau, nên chắc chắn phản ứng của anh cũng khác.
 
Trì Dữu không nói nữa nên trong phút chốc bầu không khí trong xe cũng trở nên yên tĩnh.
 
Không lâu sau Sầm Lý lại lên tiếng: "Trước đó mọi người chưa từng nhắc đến chuyện cầu hôn trước mặt chị gái của em phải không?"
 
Trì Dữu gật đầu: "Tất nhiên rồi, chuyện cầu hôn làm sao mà nói trước được chứ? Nếu nói trước thì đâu còn là niềm vui bất ngờ nữa."
 
"Vậy thì mọi người đã từng hỏi ý của chị em như thế nào chưa? Về chuyện kết hôn."

 
Trì Dữu ngẩn người.
 
Trước đó cô từng nói gần nói xa, khi đó phản ứng của Trì Thiến không chờ mong nhưng cũng không phản cảm.
 
Chị gái chỉ liệt kê cả đống vấn đề thực tế, Trì Dữu biết chị gái của mình là một người vô cùng lý trí trong chuyện tình cảm nhưng mà lý trí chứ không có nghĩa là không có tình cảm.
 
Có thể chắc chắn rằng chị gái yêu Vu Ngang, không thì sẽ chẳng có chuyện trúng tiếng sét ái tình rồi bắt đầu theo đuổi anh ấy. Mà Vu ngang cũng yêu chị ấy, nếu không thì anh ấy cũng không tốn nhiều tâm sức để lên kế hoạch cho lần cầu hôn này.
 
Cho nên chắc chắn lần cầu hôn này sẽ thành công.
 
Vả lại đã cầu hôn thành công rồi mà bây giờ còn đi phỏng đoán như vậy thì chẳng lịch sự chút nào.
 
Là một người ngoài cuộc thì tất nhiên phải chúc phúc cho họ.
 
Hiển nhiên giọng điệu của Trì Dữu không được vui vẻ như ban đầu, cô lo lắng hỏi anh: "Làm sao vậy?"
 
Sầm Lý không để cô nói hết câu, anh chỉ gật đầu nhẹ một cái: "Không sao cả, tình huống của chị em khác với tình huống của anh nên có lẽ anh không nên phỏng đoán như vậy, xin lỗi."
 
-
 
Thật ra ý nghĩ của Trì Dữu vô cùng đơn giản, Trì Thiến và Vu Ngang yêu thương nhau thật lòng, hơn nữa mối quan hệ giữa họ rất tốt cho nên cô vẫn cảm thấy lần cầu hôn này chắc chắn có thể thành công.
 
Nhưng vì những câu nói này của Sầm Lý làm Trì Dữu cũng bất giác để ý đến chuyện này.
 
Cô muốn hỏi suy nghĩ của Trì Thiến một chút nhưng mà vừa cầu hôn thành công lại hỏi như vậy thì làm người ta cụt hứng quá.
 
Mới ăn được nửa chừng, Trì Thiến đã kéo Trì Dữu đang lúng túng vào nhà vệ sinh.
 
Trên bàn cơm chỉ còn Vu Ngang và Sầm Lý.
 
Vu Ngang nâng ly với Sầm Lý, anh ấy nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng biết ơn: "Hôm nay cảm ơn cậu rất nhiều."
 
"Anh khách sáo quá." Sầm Lý cũng nâng ly lên: "Chúc mừng hai người."
 
"Cảm ơn. Thật ra chúng ta cũng từng gặp mấy lần nhưng mà vẫn chưa chào hỏi cậu tử tế, cuối cùng hôm nay cũng có thể gặp mặt trò chuyện vui vẻ với nhau."
 
Sầm Lý nói: "Mấy lần trước đó em hơi thiếu lễ phép, xin lỗi anh."
 
Vu Ngang cười nói: "Không sao đâu, chỉ là hiểu lầm nho nhỏ thôi mà. Chuyện lần trước tôi cũng phải xin lỗi cậu, suýt nữa thì gặp phải phiền phức rồi."
 
Vu Ngang dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Tuy bây giờ tôi dùng thân phận anh rể của Trì Dữu để nói với cậu những điều này có hơi sớm, nhưng mà tôi coi Trì Dữu như là em gái ruột của mình vậy."
 
"Có thể cậu sẽ nghĩ rằng tôi nói thế này hời hợt, thật ra ban đầu tình cảm của tôi chỉ là yêu ai yêu cả đường đi lối về mà thôi. Bởi vì tôi thích chị gái của con bé cho nên mới đối xử tốt với nó mà thôi, khi tiếp xúc lâu với con bé sẽ phát hiện ra nó rất giống hạt dẻ cười."
 
Hạt dẻ cười à?
 
Đúng là như vậy.
 
Cô luôn mỉm cười tươi như chẳng có chuyện gì có thể làm cô buồn bã hết, đôi mắt lúc nào cũng lấp lánh chan chứa ý cười.
 
Bất luận là thời học sinh bận đèn sách hay phải tan làm muộn chín giờ kém.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui