Ngày hôm sau , có những thầy cô giáo đến và họ đều là bạn của Cảnh Nhi, nổi tiếng trong bộ giáo dục là giảng viên giỏi.
“Sở Sở ..
đây là các giáo viên sẽ dạy cho anh !” Cảnh Nhi mỉm cười.
“Chào cậu !” .
Dương Sở níu tay cô nói run rẩy :
“Sao…sao họ lại nhiều như vậy ?”.
“Họ chỉ đến chào hỏi anh , hôm nay anh sẽ học với 2 người , họ sẽ dạy anh trong vòng 3 tháng , từ đây tới đó anh có thể vào trường đại học rồi !”Cảnh Nhi mỉm cười.
“Anh ..anh không muốn !”.
“Sở Sở..anh không muốn chúng ta gần nhau à ?”.
“Muốn..muốn lắm !”Dương Sở nắm tay cô gật đầu liên tục.
“Anh phải học những thứ này mới có thể bảo vệ em ..
hứa nhé ?”Cảnh Nhi giơ ngón út lên.
“Ùm !”.
Dương Sở gật đầu quay sang lại với những người đó rồi gật đầu chào , ngồi xuống ghế rồi nghe một lượt giới thiệu của tất cả .Cảnh Nhi mỉm cười nhẹ , quay người nghe điện theo đang reo :
“Chị , có chuyện gì ?”.
“Cảnh Nhi , có hợp đồng đóng phim , em có muốn đóng không ?”chị Kim hỏi.
“Chị..sao chị lại hỏi vậy ?” Cảnh Nhi nghi hoặc.
“Bộ phim này…do Khải Nguyên là nhà tài trợ..nhưng nội dung bộ phim này lại thích hợp với em nên chị đã nhận ..Cảnh Nhi..”chị Kim ủ rũ.
“Không sao , bây giờ em đến kí ngay !”.
Cảnh Nhi cúp máy , thở dài ra rồi quay sang nhìn mọi người :
“Cám ơn các cậu giúp tớ nhé , khi hoàn thành khóa học tớ nhất định đãi một bữa thật hoành tráng !”.
“Cảnh Nhi , cậu đừng khách sáo !” Lesiw mỉm cười.
“Đúng đấy !”Mọi người cũng cười nhẹ.
“Sở Sở , hôm nay học với hai người nhé , khi về em sẽ mua bánh ngọt !”.
Dương Sở muốn níu cô lại nhưng không được , nhìn hai người kì quặc trước mặt cậu khẽ thở dài .
Cảnh Nhi đến công ty Dương Thị , đi thẳng lên phòng giám đốc mà không ai dám ngăn , chị Kim nhìn thấy cô cũng mừng rỡ cùng theo vào phòng thì bắt gặp cảnh Khải Nguyên đang sờ mó cơ thể cô diễn viên khá nổi hiện nay :
“Tôi đến bàn về hợp đồng !”Cảnh Nhi lạnh lùng nhìn cậu , cứ như việc lúc này cô chưa từng thấy.
“Ô…anh cứ tưởng em sẽ không đồng ý chứ ! Đây ..bản hợp đồng !”Khải Nguyên đưa.
Chị Kim liền lấy đưa cho cô xem , bên trong nội dung rất chu đáo , tiền catsê cũng rất ổn nhưng cô lại là … diễn viên phụ của bộ phim này sao ?.
“Cậu Dương…chả phải lúc đầu nói Cảnh Nhi sẽ là diễn viên chính sao ?”chị Kim bất bình.
“Diễn viên chính là tôi ..Cảnh Nhi , chị là Hạ Anh !”Cô diễn viên đưa tay ra.
“Được rồi chị Kim , em cũng không có ý kiến , tôi chấp nhận bộ phim này !”Cảnh Nhi không thèm để ý đến cô ả mà trực tiếp lấy viết ký vào bản hợp đồng.
“Tốt ..rất tốt !”Khải Nguyên cười khẽ.
“Chi Kim , chúng ta đi mua bánh ngọt thôi , Sở Sở đang chờ em !”.
Cảnh Nhi quay người nói nhẹ với chị Kim , Khải Nguyên nghe thấy liền nói :
“Hôm nay có buổi họp mặt ..
cô phải ở lại !”.
“Xin lỗi anh , nhưng trong hợp đồng không có điều lệ bắt buộc tôi phải tham gia !”Cảnh Nhi quay lại nói lạnh.
“Ở đây thứ tôi muốn là được , tôi chính là luật , em hiểu chứ ?”.
Cảnh Nhi siết chặt tay lại , quay người rời đi.
Khải Nguyên khẽ cười nhẹ , Hạ Anh liền hiểu ý cởi bỏ quần áo, trong phòng cả hai triền miên.
----
Cảnh Nhi đi vào phòng nghỉ của mình , chị Kim lo lắng định hỏi thì :
“Em cần yên tĩnh ..
chị ra ngoài ăn cơm trước đi ạ !”.
“Cảnh Nhi..em không sao chứ ?”chị Kim lo lắng.
“Em không sao ..ra ngoài đi !”.
Chị Kim im lặng rồi đi ra ngoài , Cảnh Nhi nhìn thấy cửa đóng lại liền lớn tiếng khóc thật to ..
Sao anh ta lại đối xử với cô như vậy ?..Sao lại muốn cô phải thấy mình hèn hạ như thế ?...Tim cô đau như thế chứ ..
Nước mắt cứ rơi mãi , Cảnh Nhi không biết điểm dừng thì điện thoại reo lên :
“Alo ..!”Cô nén giọng lại.
“Cảnh Nhi..em khóc sao ?”Dương Sở lo lắng.
“Sở Sở..là anh sao ?”Nước mắt cô chợt tuôn ra.
“Cảnh Nhi…em đợi anh nhé !”.
Nói xong , cậu cúp máy.
Cảnh Nhi liền ôm mặt mà khóc to , chị Kim đứng bên ngoài mà tim đau nhói theo cô .
Một lúc sau , có ai gõ cửa , Cảnh Nhi liền nói nhẹ :
“Đừng vào !”.
Cánh cửa bị mở ra , Cảnh Nhi bực dọc định xem ai dám như vậy thì ..một vòng tay ôm trọn lấy cô , trên đỉnh đầu là tiếng nói dịu :
“Khóc đi ..anh sẽ bên em mà !”.
“Sở Sở …!”Cô ôm chặt lấy anh mà khóc.
Dương Sở chỉ im lặng vỗ nhẹ sau lưng cô để xoa dịu cơn nấc ..
thật ra trong tâm can, anh còn đau hơn cả cô…
Khi cô nín khóc là lúc cô đã ngủ thiếp đi , chị Kim nhìn thấy liền nói :
“Để chị lo ..!”.
“Không cần đâu ..
tôi lo được !”Dương Sở bế cô đi ra.
“Tối nay cô ấy cần họp mặt ..lúc 7 giờ !”chị Kim nói nhẹ.
“Được rồi !”.
Dương Sở bế cô đi ra ngoài xe , hôm nay cậu đã học được hai môn , đó là tiếng ngoại ngữ và luật lệ trong nước.
Sở dĩ , cậu biết lái xe vì hôm đó có thấy cô chạy một lần nên đặc biệt chú ý .Dương Sở đưa cô về nhà , đặt lên giường ngủ rồi đi ra bếp lấy trong tủ lạnh ra canh giải rượu mà hôm qua cô chỉ anh làm rồi hâm nóng lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...